Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2799 - Chương 2799 - Phản Phác Quy Chân (2)

Chương 2799 - Phản phác quy chân (2)
Chương 2799 - Phản phác quy chân (2)

- Thật không có chuyện gì.

Tổ An suy nghĩ, ý thức được ngôn ngữ có chút vô lực, sau đó lấy ra Thái A Kiếm, tiện tay vung lên.

Một tia kiếm khí chói lọi bắn ra, oanh…

Nhìn thấy núi lớn cách đó không xa sụp đổ, lại xuất hiện một hạp cốc, Vân Gian Nguyệt nháy mắt mấy cái, phát hiện hết thảy có chút vượt qua Đại Tông Sư như nàng lý giải.

- Trên người ngươi rõ ràng không có nguyên khí ba động.

Vân Gian Nguyệt nghi hoặc không hiểu, hơn nữa lúc hắn ra chiêu cũng không cảm giác được khí tức ba động, thế giới này đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Có thể là công pháp của ta đặc thù, nên biến dị...

Tổ An không biết nên giải thích như thế nào, bất quá rốt cục làm cho đối phương tin tưởng bây giờ hắn không có vấn đề gì, hơn nữa còn tốt hơn trước kia.

Vân Gian Nguyệt kiểm tra hắn nửa ngày, xác thực nhìn không ra bất kỳ dị dạng gì mới yên lòng, sau đó trên mặt lộ ra nụ cười cổ quái:

- Trạng thái của ngươi bây giờ, dùng để đánh lén người khác chỉ sợ sẽ rất thuận buồm xuôi gió.

Dù sao ở trong mắt người tu hành, hiện tại hắn không khác người bình thường, căn bản sẽ không tận lực phòng bị hắn, như vậy hắn bỗng nhiên tập kích, người nào phản ứng kịp?

Đối với xuất thân Ma giáo như nàng mà nói, đánh lén không phải sự tình gì đáng xấu hổ, ngược lại nếu có thể đánh lén thành công, mới là thể hiện của trí tuệ.

Tổ An khẽ lắc đầu:

- Hiện tại ta không cần đánh lén.

Vân Gian Nguyệt không nói thêm gì, hắn thật vất vả ngưng tụ ra khí thế vô địch, không cần thiết đi dao động.

- Vừa rồi thật sự là hù chết ta.

Vân Gian Nguyệt vừa mặc y phục vừa vuốt bộ ngực.

- Bây giờ ngươi đã không có việc gì, ta cũng nên công thành lui thân.

Tổ An giật mình, vội vàng ôm lấy nàng:

- Ngươi không phải nói không đi sao?

Cảm nhận được hắn ôm ấp ấm áp, trên mặt Vân Gian Nguyệt xuất hiện một tia ôn nhu:

- Vừa rồi chỉ vì làm yên lòng ngươi khi rơi vào tâm ma mà thôi, trước đó cũng nói qua, ta ra ngoài thời gian quá dài, hiện tại đoán chừng Thánh Giáo đã loạn thành một bầy, ta nhất định phải về, bằng không sẽ ra phiền toái.

Tổ An biết nàng nói là tình hình thực tế, bất quá vẫn thất vọng:

- Vậy vừa rồi ngươi đáp ứng tất cả đều là giả?

Vân Gian Nguyệt nhướng mày, trong mắt lóe lên vài tia nguy hiểm:

- Ta đáp ứng cái gì?

Tổ An ngượng ngùng cười cười, phát hiện không có tâm ma gia trì, tựa hồ mình cố kỵ nhiều lắm:

- Ngươi biết là cái gì mà.

- Xú tiểu tử, trước kia sao không phát hiện lá gan ngươi lớn như vậy chứ, lại còn dám nằm mộng?

Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng, có điều nàng xuất thân Ma giáo, xưa nay ly kinh phản Đđạo, liền thuận miệng nói.

- Chỉ cần ngươi có thể thuyết phục Băng Thạch Nữ, ta không ý kiến.

Dưới cái nhìn của nàng, nếu gia hỏa này dám vô lễ với Yến Tuyết Ngân, Tuyết Hoa Thần Kiếm của đối phương trực tiếp gọt tới, huống chi là yêu cầu không hợp thói thường như vậy?

Cho nên mở ngân phiếu khống cũng không có gì, đến thời điểm không được Yến Tuyết Ngân, ta không cần ra mặt làm kẻ ác, muốn hận thì hận Yến Tuyết Ngân đi.

Nghĩ đến đủ loại sự tình, nàng không khỏi khen mình cơ trí.

Ai biết hai mắt Tổ An tỏa sáng:

- Thật?

Vân Gian Nguyệt khẽ giật mình, đột nhiên gia hỏa này tự tin như vậy là chuyện gì xảy ra?

Vì sao đột nhiên cảm giác mình tự đào hố vậy?

Có điều rất nhanh nàng xua tan suy nghĩ hoang đường kia, Băng Thạch Nữ làm sao có khả năng đáp ứng hắn!

- Tự nhiên là thật.

Hiện tại nàng chỉ muốn ném Tổ An ra để thoát thân.

- Được rồi, ta phải đi.

- Không bằng ở lại chỗ này bồi ta ba ngày lại đi.

Tổ An có chút không muốn.

- Ba ngày?

Vân Gian Nguyệt nhất thời mặt đỏ tới mang tai, đừng nói ba ngày, ba canh giờ nàng cũng không cách nào kiên trì, ở lại chỗ này nữa, chỉ sợ thật sẽ hư mất.

Cho nên mặc kệ đối phương dỗ ngon dỗ ngọt như thế nào, nàng thủy chung không hé miệng, cuối cùng Tổ An không tiện ảnh hưởng chính sự của nàng, chỉ có thể lưu luyến không rời đáp ứng nàng rời đi.

Cự tuyệt Tổ An đưa tiễn, Vân Gian Nguyệt thoải mái phất phất tay, vốn muốn tiêu sái rời đi, ai biết vừa bay lên thì hai chân mềm nhũn, lảo đảo xém chút ngã xuống, oán hận nhìn chằm chằm Tổ An, lúc này mới ổn định thân hình biến mất ở chân trời.

Nhìn thấy bộ dáng xấu hổ của Vân Gian Nguyệt, Tổ An nhịn không được cười rộ lên, phản ứng của nàng là khích lệ tốt nhất với nam nhân.

Lưu luyến không rời vẫy tay tạm biệt Vân Gian Nguyệt, hắn cũng trở về hoàng cung, bắt đầu làm quen hệ thống mới trong thân thể.

Tiếp xuống mấy ngày, hắn không tiện ở lại hoàng cung, mà ở phụ cận hoàng cung an bài một tòa nhà.

Quan viên các cấp trong Vương Đình đều đến bái kiến chúc mừng Nhiếp Chính Vương mới, dù sao đêm kia phát sinh sự tình quá mức kinh người, tất cả mọi người rõ ràng tiểu hoàng tử có thể lên làm Yêu Hoàng, cơ hồ là dựa vào sức một mình hắn.

Bình Luận (0)
Comment