Dương Ủy cuốn tay áo, chỉ cảm thấy mình cực kỳ nhiệt tình, muốn ở trước mặt nữ thần biểu hiện tốt một chút, thế là hắn sử dụng tất cả sở học, ra hai mươi đề mục độ khó cao nhất, hắn tự tin không chỉ những học sinh này không làm được, cho dù là mình không khổ tư một lúc, chỉ sợ cũng sẽ lật thuyền.
Hắn đã có thể huyễn tưởng tình hình lát nữa, Tổ An kia cắn nát đầu bút cũng không làm được, sau đó chơi xỏ lá chất vấn những đề này khó giải, sau đó hắn lại ở trong ánh mắt sùng kính của học sinh ra sân, chậm rãi giải đáp mỗi đề mục nên làm như thế nào.
Thương Lưu Ngư nhất định cũng sẽ ánh mắt tỏa sáng, nói không chừng từ đây nhung nhớ yêu thương hắn.
Nghĩ đến đây, ria mép bên miệng hắn cười đến rung động.
Không được không được, nhiều người nhìn như vậy, phải chú ý hình tượng!
Hắn ho nhẹ một tiếng, vội vàng cầm bài thi đi tới trước mặt Tổ An:
- Bây giờ ngươi hối hận còn kịp, nếu đến lúc đó một đề cũng không làm được, ngươi phải rời trường học.
Hắn cũng chỉ cố ý nói như vậy ở trước mặt Thương Lưu Ngư, biểu hiện ra phong độ mà thôi, cho thấy mình vô ý làm khó một học sinh, nhưng bầu không khí tô đậm tới đây, đối phương làm sao có thể nói muốn lui bước là lui bước được.
Tổ An cười hắc hắc:
- Ta đều đáp đúng, thì đến lượt ngươi rời trường học.
Đừng nói Dương Ủy, những bạn học khác cũng cảm thấy gia hỏa này đầu óc nhất định không bình thường, chỉ có Thương Lưu Ngư cười như không cười nhìn hết thảy, phảng phất như đoán được cái gì.
- Tiểu bối vô tri, cuồng vọng tự đại!
Dương Ủy giận dữ.
- Hôm nay để ngươi biết cái giá của cuồng vọng!
Đến từ Dương Ủy, điểm nộ khí +541!
Hiển nhiên bị chất vấn ở trước mặt nữ thần, để hắn cực kì tức giận.
Tổ An nhún vai, thoải mái nhận lấy bài thi.
- Chỉ cái này?
Tổ An cười nhạo, nói thật nguyên bản hắn không có niềm tin quá lớn mỗi đề đều làm được, dù sao không quá rõ trình độ toán học ở thế giới này đến cùng cao bao nhiêu, thẳng đến thấy được bài thi, hắn mới phát hiện mình thật là đánh giá cao đối phương rồi.
- Ở chỗ này tranh đua miệng lưỡi, còn không bằng nắm chặt thời gian làm bài, đợi lát nữa tan lớp còn chưa làm xong, hắc hắc...
Dương Ủy còn chưa nói hết, nhưng ý tứ đã không cần nói cũng hiểu.
Thương Lưu Ngư mở miệng:
- Lúc này cách tan học không có bao nhiêu thời gian, có quá vội vàng không? Như vậy đi, dù sao tiết sau cũng là của ta, ta dùng nửa tiết thời gian cho các ngươi, các ngươi chậm rãi so đấu đi.
Dương Ủy sững sờ, bất quá hắn không cho rằng Thương Lưu Ngư là đang nói chuyện thay Tổ An, dù sao hai người không quen biết, nhất định là nữ thần tâm địa thiện lương, vô ý thức đồng tình kẻ yếu, mặt khác lo lắng ta gánh vác tên tuổi ỷ lớn hiếp nhỏ.
Nữ thần lại cân nhắc cho ta, thật quá cảm động.
Dương Ủy kích động đến nước mắt sắp chảy xuống, không ngừng gật đầu đáp ứng:
- Không sai không sai, Thương lão sư nói có đạo lý, vậy cho ngươi thêm nửa tiết khóa thời gian.
Dù sao môn toán thuật này, ngươi biết làm thì làm, không biết làm cho ngươi mấy ngày cũng không có tác dụng.
Tổ An mặc kệ hắn, bắt đầu nhìn đề thứ nhất:
- Ba người ba ngày uống ba thùng nước, như vậy chín người chín ngày uống mấy thùng nước?
Vi Tác hai mắt tỏa sáng, vội vàng kêu lên:
- Cái đề này đơn giản như vậy, ta cũng biết, ba người ba ngày uống ba thùng nước, như vậy chín người chín ngày tự nhiên là uống chín thùng nước.
Lời vừa nói ra, học sinh xung quanh nhao nhao gật đầu phụ họa, chỉ có số ít người ẩn ẩn cảm thấy không đúng, nhưng còn nói không ra vấn đề ở đâu.
Dương Ủy âm thầm cười lạnh, nếu đơn giản như vậy mình ra làm gì? Bất quá hắn cũng không có mở miệng quát bảo ngưng lại, ước gì những người này lừa dối Tổ An.
Tổ An lắc đầu, dạng đề này kiếp trước chỉ có thể cho học sinh tiểu học làm, ba người ba ngày ba thùng nước, ba người kia một ngày một thùng nước, nói cách khác một người một ngày uống một phần ba thùng nước, chín người chín ngày dùng một phần ba nhân với 81, thì chính là 27.
Nhìn thấy hắn viết xuống đáp án này, con mắt của Dương Ủy trừng to, làm sao có thể!
Phải biết cái đề này hắn ở trên một cổ tịch nhìn thấy, lần thứ nhất hắn còn làm sai, về sau vụng trộm cầm đi kiểm tra rất nhiều đồng liêu, trên cơ bản đại đa số người phản ứng đầu tiên chính là chín thùng nước, vì sao gia hỏa này làm đúng?
Bất quá cái đề này cũng không tính khó, càng nhiều hơn là một loại cạm bẫy văn tự, đối phương mèo mù vớ cá rán cũng có khả năng.
Hừ, đây là đề đơn giản nhất, đằng sau mỗi đề sẽ càng ngày càng khó, ta cũng không tin ngươi còn có vận khí tốt như vậy!
Chỉ bất quá đối phương đã làm đúng một đề, dựa theo trước đó ước định, muốn đuổi hắn ra trường học chỉ sợ có chút khó khăn, ai, sớm biết như vậy, vừa rồi không nên nói như thế.
Đến từ Dương Ủy, điểm nộ khí +9+9+9...
Tổ An nghĩ thầm thật sự là người cũng như tên, ngay cả cống hiến điểm nộ khí cũng nhỏ mọn như vậy.
Tiếp lấy nhìn đề thứ hai:
Một nông phụ ở bờ sông rửa chén, người qua đường hỏi nàng vì sao rửa nhiều bát như vậy? Nàng trả lời trong nhà tới rất nhiều khách, cứ hai người dùng một bát cơm, ba người dùng một bát canh, bốn người dùng một bát ăn, tất cả có 65 cái bát, xin hỏi nhà nàng tới bao nhiêu khách nhân?
Bên cạnh có người kêu lên:
- Người nhà này không khỏi quá keo kiệt đi, hai người dùng một bát cơm, cái này làm sao ăn?
Dương Ủy tức đến xạm mặt lại:
- Sao ngươi nhiều chuyện như vậy, đây là để bài, không phải để các ngươi thảo luận gia đình của người ta.