Hắn vừa dứt lời, một đám người chen vào, nhao nhao miêu tả tràng cảnh tối hôm qua nhìn thấy.
Sở Trung Thiên nghe không vô, vỗ bàn quát:
- Hồ nháo, vừa rồi còn nói người thân làm chứng không thể áp dụng, chẳng lẽ những thủ hạ này của ngươi làm chứng có thể áp dụng? Đều là người Mai Hoa Bang, muốn nói gì còn không phải nghe lệnh bang chủ.
Mai Siêu Phong khẽ cười nói:
- Mấu chốt là hiện tại không chỉ có nhân chứng, còn có vật chứng, cũng có động cơ, chẳng lẽ hết thảy đều trùng hợp sao? Minh Nguyệt Công sẽ không bởi vì phạm nhân là con rể mình, nên định bao che đó chứ?
Sở Trung Thiên giận dữ, vỗ bàn đứng dậy:
- Ngươi là ai, lại dám nói chuyện với ta như vậy!
Dù hắn là người hiền lành, hai ngày nay cũng nghẹn quá nhiều tà hỏa, lại thêm xưa nay không thích tác phong làm việc của Mai Hoa Bang, nhìn Mai Siêu Phong đắc ý, hắn rốt cục nhịn không được.
Mai Siêu Phong biến sắc, trong nháy mắt đó hắn cảm giác được một cỗ uy áp cường đại tràn đến, lấy tu vi của hắn thậm chí đứng không ngừng, dọa đến sắp xụi lơ ngã trên đất.
Đúng lúc này, Tang Hoằng đứng dậy đi tới bên người Sở Trung Thiên an ủi:
- Minh Nguyệt Công, cần gì tức giận với một bình dân, không đáng không đáng!
Mặt ngoài hắn là khuyên nhủ, nhưng lại âm thầm vạch ra thân phận bình dân của đối phương, nhắc nhở hắn đừng làm loạn, đồng thời ngăn cản uy thế mạnh mẽ kia.
Lúc này Tạ Dịch cũng mở miệng khuyên bảo, Sở Trung Thiên đành phải hậm hực ngồi xuống.
Sắc mặt của Mai Siêu Phong tái nhợt, vừa rồi bị khí thế của đối phương chấn nhiếp, hiện tại muốn mở miệng cũng nói không ra lời.
Tổ An nói:
- Kỳ quái, dựa theo các ngươi nói, ta là trước nửa đêm chạy tới giết hộ tào Dương đại nhân, sau nửa đêm lại chạy đến Mai Hoa Bang giết Mai Hoa Thập Tam, một đêm này ta rất bận nha.
- Loại người thường làm ra chuyện phát rồ như ngươi cũng không kỳ quái gì.
Mai Siêu Phong rốt cục bình tĩnh lại.
- Huống chi vừa rồi không phải rửa sạch hiềm nghi ngươi ám sát Dương đại nhân sao, vậy ngươi có đầy đủ thời gian đến giết Mai Hoa Thập Tam.
- Rất tốt, xem ra ngươi cũng tán thành ta không phải hung thủ giết Dương đại nhân, về phần ngươi nói đầy đủ thời gian, vậy thì càng không có đạo lý.
Lời nói của Tổ An xoay chuyển.
- Tối hôm qua ta rõ ràng cùng lão bà xinh đẹp ở trong nhà lăn giường, nơi nào có thời gian đi giết người.
- Các ngươi không biết nha, cưới lão bà xinh đẹp như vậy, mỗi ngày ta đều ước gì trời nhanh tối, nam nhân nào ngu đến mức bỏ xuống kiều thê đi làm chuyện khác?
Sở Trung Thiên:
- ? ? ?
Lúc này hắn cũng mộng bức, hắn đương nhiên biết gia hỏa này là nói hươu nói vượn, phải biết nữ nhi đến bây giờ còn chia phòng ngủ, nhưng lời này bây giờ không thể nói, nói ra chẳng phải đẩy con rể vào chỗ chết?
Nhưng không nói, trong sạch của nữ nhi lại bị hủy...
A, chờ một chút, bọn hắn là vợ chồng, lời nhanh ảnh hưởng quái gì mà sợ, không lăn giường mới sẽ tổn hại đến thanh danh của nữ nhi nha.
Dù như thế, nghe con rể nói cùng nữ nhi ân ái, hắn làm cha luôn cảm thấy là lạ.
Người vây xem xôn xao, dù Tổ An không miêu tả cụ thể, nhưng mọi người vẫn không tự chủ được nghĩ tới hình tượng hương diễm, đặc biệt là nghĩ đến dáng vẻ của Sở Sơ Nhan khi bị heo ủi, từng cái lập tức phát điên.
Đến từ xxx, điểm nộ khí +233!
Đến từ yyy, điểm nộ khí +233!
...
- Nói hươu nói vượn!
Tiếng gầm giận dữ vang lên, mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy đôi mắt của Thạch Côn đỏ bừng.
Đến từ Thạch Côn, điểm nộ khí +999!
Dù biết hắn nói là giả, nhưng hắn vẫn đè nén không được phẫn nộ, bởi vì những người khác không biết, đợi đến khi mình cưới Sở Sơ Nhan, trong mắt mọi người mình chẳng phải nhặt giày rách của Tổ An?
Chuyện như vậy hắn tuyệt đối không thể tiếp nhận!
- Ngươi ngay cả khuê phòng của Sở tiểu thư cũng không thể vào, còn ở đây khoác lác!
Thạch Côn gầm thét.
Tổ An nhìn hắn:
- Ngươi kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ ngươi nhớ thương lão bà của người khác? Chậc chậc chậc, đây chính là gia giáo của Thạch gia sao, ai...
Thạch Côn giận dữ, con mẹ nó chứ, đao đâu?
Đến từ Thạch Côn, điểm nộ khí +468!
Tuyết Nhi lặng lẽ kéo hắn một cái, nhỏ giọng nhắc nhở:
- Công tử, nhỏ không nhẫn sẽ bị loạn đại mưu.
Lúc này Thạch Côn mới hít sâu một hơi, chậm rãi bình tĩnh lại, không sai, hôm nay đối phương mưu sát là sự tình ván đã đóng thuyền, chờ phán quyết xong, mình lại từ từ tính sổ với hắn.
Tổ An có chút ngoài ý muốn nhìn Tuyết Nhi, xem ra cô nàng này không có lộ ra bí mật của mình, nếu không họ Thạch sẽ không phẫn nộ như thế, vì sao nàng lại giúp ta giấu diếm?
Chẳng lẽ bất tri bất giác yêu ta rồi?
Chú ý tới ánh mắt của hắn, Tuyết Nhi nhịn không được hung hăng trừng một cái, khó trách công tử sẽ tức giận như vậy, mỗi lần ta gặp cũng muốn đánh hắn.
Đến từ Kiều Tuyết Doanh, điểm nộ khí +520!
Nhìn thấy con số này, Tổ An lập tức vui vẻ, ngoài miệng nói không muốn, thân thể còn rất thành thật nha.
Nhìn thấy ánh mắt của Thạch Côn, Mai Siêu Phong vội vàng nói:
- Thân nhân làm chứng không thể tin, huống chi Tổ An nói những lời này quá giả, tùy tiện tìm người Sở gia điều tra, liền biết hắn và Sở tiểu thư có ngủ riêng hay không, nhìn xem hôm nay tình huống trọng yếu như vậy, Sở tiểu thư ngay cả đến cũng không đến, thì có thể suy đoán ra tình cảm giữa vợ chồng bọn họ như thế nào.
- Ai nói ta không đến!
Lúc này truyền tới một thanh âm dễ nghe.
Đám người tự động tản ra, tất cả theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy một bóng hình xinh đẹp giống như tiên tử trên trời chậm rãi đi ra.
- Đây chính là Sở đại tiểu thư...
- Quả nhiên là thiên tư quốc sắc!