Tổ An trêu tức nói:
- Ngươi cho rằng ngươi là ta, có nữ nhân tham luyến sắc đẹp của ngươi, chủ động câu dẫn ngươi? Ngươi cũng không soi gương nhìn xem khuôn mặt của mình một chút.
Mai Siêu Phong có tà hỏa xông thẳng lên đầu, thật hận không thể tiến lên cho đối phương mấy tát, chỉ bất quá trên công đường, hắn biết chuyện này chỉ có thể ngẫm lại mà thôi.
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +501!
Sở Sơ Nhan cũng bất đắc dĩ, vừa rồi Tổ An nói, nàng luôn cảm giác mình bị mạo phạm.
Lúc này huyện úy Bàng Xuân nhắc nhở:
- Đàm Trương thị, vừa rồi ngươi nói không quan hệ tới bản án này, về sau chúng ta sẽ thẩm tra xử lí vụ án của ngươi.
- Đương nhiên là có liên quan!
Đàm Trương thị ngẩng đầu nói.
- Hôm qua chính tai ta nghe Mai Siêu Phong an bài thủ hạ làm chứng giả, hơn nữa Mai Hoa Thập Tam cũng là hắn tự tay giết, toàn bộ Mai Hoa Bang, chỉ hắn có năng lực bắt chước kiếm thuật của học viện.
Lời vừa nói ra, hiện trường xôn xao, ngay cả thân hữu của Mai Hoa Thập Tam cũng không thể tin nhìn Mai Siêu Phong.
- Tiện phụ, ngươi nói bậy!
Mai Siêu Phong hối hận, lúc trước chơi chán nên trảm thảo trừ căn, thì không ủ thành đại họa như vậy, bất quá hắn biết lại cho hắn cơ hội, hắn vẫn sẽ giẫm lên vết xe đổ, bởi vì nữ nhân này chơi không chán được.
Làn da trắng mịn, dáng người vừa vặn, ngực vừa to vừa tròn, mềm mại co giãn, nhất là phía dưới, vừa chật chội vừa ấm áp, để hắn không muốn rời xa.
Đàm Trương thị không để ý tới hắn, tiếp tục nói:
- Không chỉ như thế, ta còn nghe nói sự tình Dương hộ tào cũng có quan hệ tới hắn, tựa hồlà đại nhân vật nào đó an bài.
Tất cả mọi người vỡ tổ, thê tử của Dương hộ tào nghe vậy thì như bị điên bổ nhào về phía Mai Siêu Phong cào cấu, may mắn có nha dịch kéo đi.
Quần chúng vây xem nghị luận ầm ĩ, mặc dù còn không có chứng cứ thiết thực, nhưng mọi người đã tin tám phần, đặc biệt là hành vi giết phu đoạt vợ của Mai Siêu Phong, càng khiến người ta lòng đầy căm phẫn.
- Tên phế vật này!
Thạch Côn làm sao không giận, hắn mưu đồ lâu như vậy, mắt thấy có thể để Tổ An vạn kiếp bất phục, kết quả hủy ở trên người một nữ nhân.
- Công tử không cần lo lắng, chuyện lần này công tử không có tự mình ra mặt, Đàm Trương thị kia không biết thân phận của công tử, mặt khác trong lòng Mai Siêu Phong hiểu rõ, quyết sẽ không khai công tử ra.
Thạch Nhạc Chí ở bên cạnh truyền âm nói.
- Hừ, cho mười lá gan hắn cũng không dám!
Thạch Côn hừ lạnh, bất quá trong lòng lại không cao hứng nổi.
Tạ Dịch ho nhẹ:
- Người đâu, bắt giữ Mai Siêu Phong, mặt khác những nhân chứng vừa rồi tố Tổ An giết người cũng nhốt riêng thẩm vấn, bản quan nhất định sẽ thay người chết giải oan, trả bách tính một cái công đạo.
Mai Siêu Phong là cự phách tung hoành thế giới ngầm nhiều năm, ngày bình thường sao để những nha dịch này vào mắt, phản ứng đầu tiên là muốn đoạt cửa bỏ chạy, chẳng qua hiện tại Thái Thú, Thành Chủ, Công Tước đại nhân đều ở đây, thậm chí ngay cả huyện úy Bàng Xuân tu vi cũng không kém hắn, thật muốn chạy, chạy đi đâu được, ngược lại còn ngồi vững tội danh có tật giật mình.
Còn không bằng lưu lại, nói không chừng còn có cơ hội, dù sao mình ở trong thành có không ít nhân mạch, huống chi năng lượng của Thạch công tử càng kinh người, có lẽ còn có cơ hội thoát tội.
Nghĩ tới đây hắn liền từ bỏ chống cự, mặc cho những nha dịch kia đeo gông xiềng.
Thời điểm bị mang đi, Tổ An cười đi tới bên cạnh hắn:
- Không nghĩ tới nha, một canh giờ trước ngươi còn muốn ta đeo gông xiềng, bây giờ ngươi lại thành tù nhân, thế giới này thật kỳ diệu.
- Tạp chủng, ngươi đừng đắc ý, hôm nay chẳng qua là ngươi vận khí tốt, nhưng ngươi không có khả năng mỗi lần đều vận khí tốt, chỉ cần thua một lần, ngươi sẽ sống không bằng chết.
Mai Siêu Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
Có Thạch công tử ở đây, đối phương có thể nghĩ các loại thủ đoạn đối phó Tổ An, coi như thất bại, cùng lắm đổi một loại phương pháp mà thôi; Tổ An có thể thắng 99 lần, nhưng chỉ cần thua một lần, hắn thua chính là mạng.
Đến từ Mai Siêu Phong, điểm nộ khí +998!
- Chỉ tiếc ngươi không nhìn thấy ngày đó.
Tổ An cười ha hả, ám sát mệnh quan triều đình, lại thêm mấy án giết người, còn có những năm này Ngân Câu Đổ Phường làm vô số chuyện phi pháp, đủ hắn chết mấy chục lần.
- Họ Tổ, dù ta chết cũng sẽ kéo ngươi làm đệm lưng.
Mai Siêu Phong bị mang xuống, nhưng xa xa vẫn truyền đến tiếng gầm gừ.
- Rõ ràng là sự tình làm không được, lại thích thả vài câu khoác lác.
Tổ An lắc đầu, xem thường cười lạnh.
Đang định tổn hại Thạch Côn vài câu, kiếm chút điểm nộ khí, ai biết bọn hắn đã rời đi từ lâu, hiển nhiên kế hoạch thất bại, bọn hắn không nguyện ý ở lại nơi này.
Sau đó Tạ Dịch an bài Đàm Trương thị ở lại để quan phủ bảo hộ, sau đó tuyên bố bãi đường, người vây xem dần dần tán đi, bất quá nhìn bọn hắn nghị luận hưng phấn, hôm nay nơi này phát sinh sự tình, đảm bảo không được mấy ngày sẽ truyền khắp Minh Nguyệt Thành.
Thời điểm Tang Hoằng rời đi, không khỏi nhìn Sở Trung Thiên nói:
- Minh Nguyệt Công, ta cũng có chút bội phục ngươi.
Sở Trung Thiên sững sờ:
- Bội phục ta cái gì?
Tang Hoằng nhìn thoáng qua Tổ An:
- Bội phục ngươi tuệ nhãn thức châu, phải biết tất cả mọi người đều xem nhẹ hắn, không nghĩ tới ngươi lại lực bài chúng nghị, chiêu hắn làm rể, để ta mặc cảm.
Khó được nhìn thấy Tang Hoằng kinh ngạc, trong lòng Sở Trung Thiên thoải mái:
- Thái Thú đại nhân nói quá lời, ha ha ha...
Hai người hàn huyên xong, liền riêng phần mình rời đi.
Trên đường về Sở gia, Sở Sơ Nhan nhịn không được hỏi:
- Làm sao ngươi biết Đàm Trương thị sẽ giúp ngươi?