Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2802 - Chương 2802 - Hôn Sự

Chương 2802 - Hôn sự
Chương 2802 - Hôn sự

Tác Luân quận chúa thẹn đỏ mặt, vừa rồi bộ dáng của mình nhìn thấy Tổ đại ca chẳng phải đều bị nàng để ở trong mắt.

Thương Lưu Ngư ân một tiếng, sau đó nhìn Tổ An ra hiệu:

- Mây cuốn mây bay, duyên hợp duyên tán, bất quá là thương hải tang điền, sau này còn gặp lại.

Nói xong liền nhẹ lướt đi.

Tổ An nhịn không được cảm khái, từ khi biết Thương Lưu Ngư, trên người nàng luôn có một loại khí chất thoải mái, có một loại mị lực cực kỳ đặc biệt.

Tiểu di đã đi, Ly Vẫn cũng chỉ có thể đuổi theo, thời điểm đi ngang qua Tác Luân quận chúa, nhịn không được thăm thẳm hô:

- Quận chúa...

Trên người Quận chúa thật sự rất thơm, không biết là do vừa tắm rửa thoa đồ vật gì, hay là về sau trang điểm bôi lên.

Tác Luân quận chúa giật mình:

- A, ngươi cũng ở nơi này.

Ly Vẫn xém chút thổ huyết, cảm tình ta ở nơi này lâu như vậy, ngươi cũng không nhìn thấy ta.

Bất quá nhìn thấy dung nhan mỹ lệ của đối phương, hắn vẫn đè xuống không vui, nịnh hót cùng nàng lôi kéo làm quen.

Tác Luân quận chúa không mặn không nhạt đáp lại hắn, không có mất đi quý tộc lễ phép, đồng thời lại ngăn không được lạnh lùng và xa cách.

Ly Vẫn chỉ có thể âm thầm tự an ủi mình, tính tình nàng thanh lãnh, trước đó nghe ngóng người khác cũng miêu tả như vậy, ở hành quán Ma tộc tao ngộ cũng được chứng minh, hiển nhiên nàng đối với người nào cũng như vậy.

Sau đó ra vẻ phong độ cáo biệt Tác Luân quận chúa, cùng tiểu di đi ra ngoài.

Nhưng vừa đi tới cửa đã nghe thấy tiếng cười duyên, không nhịn được quay đầu liếc nhìn, kết quả nhìn thấy Tác Luân quận chúa không còn bộ dáng cao lạnh, ngược lại mặt hiện đào hoa, chủ động nhiệt tình cùng Tổ An nói gì đó, sau đó cả người cười đến nhánh hoa run rẩy.

Trong nháy mắt đó, Ly Vẫn dường như nghe được đồ vật gì bể nát.

Ta không nên ở chỗ này, vừa rồi nên đi mau một chút, đi ra ngoài sẽ không thấy một màn tan nát cõi lòng như thế.

Lúc này Tác Luân quận chúa đang thịnh tình mời Tổ An có cơ hội đi Ma tộc làm khách, Tổ An tự nhiên là đáp ứng, loại sự tình du lịch miễn phí này người nào không thích, còn có thể kiến thức phong cảnh khác biệt.

Đương nhiên, hiện tại hắn khẳng định không có thời gian, còn phải trở về Nhân tộc, nghĩ đến sự tình bên kia, trái tim hắn trầm xuống.

...

Lại nói sau khi Tổ An tiễn Tác Luân quận chúa đi, lại tiếp đãi sứ giả mấy chủng tộc khác, thật vất vả tìm được khe hở, nhảy ra tường viện dự định đi loanh quanh một vòng.

Ai, dân chúng bình thường đều muốn làm hoàng đế, thế nhưng làm hoàng đế mệt mỏi bao nhiêu, hiện tại ta chẳng qua là Nhiếp Chính Vương cũng có chút chịu không được.

Đúng lúc này, một tiếng cười như chuông bạc truyền đến:

- Tổ ca ca, đây là dự định đi chỗ nào?

Một thiếu nữ mặc váy xanh xuất hiện ở trước mắt, tinh xảo thướt tha, trên đầu ghim bím tóc tinh mỹ, toàn thân tản ra khí tức tươi mát tự nhiên.

- Đương nhiên là đi tìm Tuyết Nhi nhà ta.

Thấy nàng, tâm tình của Tổ An tốt lên không ít.

- Thôi đi, nghe liền biết không thành tâm, nhiều ngày như vậy cũng không thấy ngươi tìm đến ta.

Kiều Tuyết Doanh chu miệng, hiển nhiên có chút không cao hứng, trước đó bị phụ thân kéo về Tinh Linh Vương Phủ học xử lý chính vụ, trong lòng còn ngóng trông Tổ An sẽ tìm nàng, kết quả thủy chung chờ không được, nàng lại không có lòng công tác, trực tiếp chạy ra tìm hắn.

- Ta không phải quá bận rộn sao, hiện tại là thật vất vả mới chạy ra được.

Tổ An lặng lẽ chỉ chỉ khách nhân nối liền không dứt tới bái phỏng ở xa xa.

- Những thế lực tiểu tộc kia chỗ nào cần ngươi tự mình tiếp đãi, tùy tiện phái thủ hạ qua loa là được.

Kiều Tuyết Doanh trực tiếp ôm lấy tay hắn.

- Đi, ta dẫn ngươi dạo chơi ở trong Vương Đình, phong cảnh bên này hoàn toàn khác biệt Minh Nguyệt thành.

Trước đó bởi vì Thái Tử, hai người tổng không tiện công nhiên gặp mặt, hiện tại không có những cố kỵ này, nàng cảm thấy bầu trời càng xanh, ánh mặt trời cũng rực rỡ hơn nhiều.

- Tốt!

Tổ An nghĩ đến mình tới Vương Đình thời gian không ngắn, kết quả bị các loại sự tình quấn thân, còn thật không có cơ hội đi dạo.

Thấy hắn đáp ứng, ánh mắt của Kiều Tuyết Doanh cười đến giống như vành trăng khuyết, ôm lấy tay hắn đi dạo ở trong Vương Đình.

Bất quá đi chưa được mấy bước, bỗng nhiên nhăn nhăn cái mũi, ghé đầu ở trên y phục hắn ngửi ngửi:

- Mùi hương thật đậm đặc, vừa rồi có phải ngươi pha trộn với nữ nhân khác hay không?

Tổ An:

- ...

- Ngươi là Tinh Linh tộc, không phải Cẩu tộc, sao cái mũi linh như vậy? Vừa rồi ta gặp mấy nữ tử, có Hải tộc Nhân Ngư công chúa, có Ma tộc Tác Luân quận chúa, còn có... bất quá đây đều là công sự, nào có xấu xa như ngươi nghĩ.

- Phi, ngươi mới là mũi chó.

Kiều Tuyết Doanh xì một cái.

- Không nghĩ tới Thương lão sư lại là Nhân Ngư công chúa... Bất quá Tác Luân quận chúa khẳng định lòng mang ý đồ xấu với ngươi.

Bình Luận (0)
Comment