Nhưng trong lòng Tiểu Yêu Hậu thì thăm thẳm thở dài, minh bạch thân phận của song phương, cái này là không thể nào thực hiện.
- Ra ngoài đi, đừng để Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương chờ lâu.
Tiểu Yêu Hậu vừa mới bước chân, bỗng nhiên trong hạ thân vang lên một thanh âm cổ quái, sắc mặt nàng đỏ bừng, xấu hổ liếc Tổ An.
Tổ An lo lắng:
- Đến thời điểm chẳng phải sẽ bị cung nữ phát hiện?
Dù sao mặc kệ là Thái Hậu hay Hoàng hậu, đều khó có khả năng tự mình giặt y phục, đây đều là giao cho người phía dưới xử lý, đến thời điểm chẳng phải không gạt được?
Tiểu Yêu Hậu cắn môi:
- Yên tâm, ta sẽ vận công lưu lại thứ kia.
Tổ An sững sờ, nghĩ đến lời thoại trong phim kiếp trước.
...
Rất nhanh hai người đi đến đại sảnh, dù Tiểu Yêu Hậu cũng là đại mỹ nhân, nhưng vẫn không nhịn được hai mắt tỏa sáng, chỉ thấy một bóng người xinh đẹp bọc lấy áo lông chồn trắng như tuyết, lại không chút cồng kềnh, ngược lại lộ ra cao quý trang nhã, giống như một gốc hoa mai thanh tú động lòng người trong núi tuyết, như ẩn như hiện.
Nhìn dung nhan tuyệt sắc của đối phương, đặc biệt là đôi mắt mê người kia, Tiểu Yêu Hậu âm thầm thở dài, mình muốn dựa vào mỹ mạo trói chặt Tổ An chỉ sợ là không thể nào.
Nàng thu thập xong tâm tình, thái độ ôn hòa cùng Ngọc Yên La trò chuyện vài câu, thấy trong tay nàng ôm lấy một lò sưởi, liền để thủ hạ an bài người giỏi tay nghề, thiết kế cho hành quán mới của Xà tộc lò sưởi ấm.
Hai mắt Ngọc Yên La tỏa sáng, nhất thời hảo cảm sinh nhiều, mùa đông ở Vương Đình quả thật có chút gian nan.
Hai người trò chuyện với nhau thật vui, rất nhanh Tiểu Yêu Hậu đứng dậy rời đi, thân phận nàng đặc thù, Ngọc Yên La cảm thấy cái này rất bình thường.
Nhìn bóng lưng nàng rời đi, nàng nhịn không được nhỏ giọng cảm thán với Tổ An:
- Nương nương khí sắc thật tốt, hoàn toàn không giống...
Vốn muốn nói hoàn toàn không giống quả phụ, lại lập tức ý thức được nói như vậy có chút không lễ phép, liền ngậm miệng.
Tổ An nghĩ thầm cả ngày lẫn đêm tưới nước, khí sắc có thể không tốt sao.
Lo lắng bị nàng nhìn ra cái gì, vội vàng hỏi:
- A, ngươi đã đột phá Tông Sư?
- Đúng vậy, có Thánh Linh Châu trợ giúp, ta giác tỉnh lực lượng trong huyết mạch dễ dàng hơn nhiều.
- Trên mặt Ngọc Yên La cũng có vài tia kiêu ngạo, bỗng nhiên nhìn Tổ An, nhất thời biến sắc.
- A, ngươi không thích hợp!
- Làm sao vậy?
Tổ An giật mình, chẳng lẽ vừa rồi ân ái với Tiểu Yêu Hậu bị nàng phát hiện? Không biết là trên người nhiễm hương phấn của Tiểu Yêu Hậu, hay là mùi vị kia.
- Sao trên người ngươi một chút nguyên khí ba động cũng không có, quá khác ngươi lúc bình thường.
Ngọc Yên La lo âu nhìn hắn.
Tổ An không khỏi xấu hổ, đối phương quan tâm ta như vậy, mình lại đi suy nghĩ những sự tình loạn thất bát tao kia:
- Yên tâm đi, không có việc gì, chỉ là công pháp của ta có chút đặc thù...
Nghe hắn giải thích, Ngọc Yên La vẫn không yên lòng, thậm chí còn điều tra kinh mạch, cảm nhận thân thể hắn xác thực không có chuyện gì, lúc này mới yên lòng:
- Công pháp này của ngươi xác thực thần kỳ, nếu về sau có ai thiếu cảnh giác với ngươi, chỉ sợ sẽ gặp nhiều thua thiệt.
Tổ An cười ha ha:
- Nghe ngươi nói, ta cũng muốn giả heo ăn thịt hổ.
Hai người trò chuyện một hồi, lực chú ý của Ngọc Yên La trở lại trên tòa nhà này:
- Vừa rồi đến chỗ ở lúc trước tìm ngươi, nghe nói Tiểu Yêu Hậu ban thưởng Nhiếp Chính Vương Phủ mới cho ngươi, ta liền qua nhìn xem, không nghĩ tới ngươi thật ở nơi này, Tiểu Yêu Hậu đối đãi ngươi còn không tệ.
Tổ An nghĩ thầm đâu chỉ không tệ, đã thuộc như cháo, nàng biết rõ ta dài ngắn, ta biết rõ nàng sâu cạn.
- Bất quá tiểu hoàng tử là được ngươi dốc sức đỡ lên, đây là ngươi nên được.
Ngọc Yên La có chút thổn thức, nếu là lúc trước, nàng đưa Tổ An một tòa nhà như vậy không phải việc khó, dù sao nàng cũng là thiên hạ đệ nhất phú bà, đáng tiếc sau khi Ngọc gia xảy ra chuyện, hiện tại chỉ sợ không dễ dàng làm được.
- Được rồi, đừng nghĩ những cái kia, mau tới, chọn một tiểu viện ngươi thích.
Tổ An kéo nàng vào phủ đi dạo.
- Ai, bây giờ chúng ta không thân chẳng quen, như vậy không tốt lắm đâu...
Dù nói như vậy, nhưng Ngọc Yên La vẫn kìm lòng không được đứng dậy đi theo, đôi mắt đẹp đánh giá chung quanh, nữ tử đối với nhà mới, trời sinh đều muốn trang trí theo ý mình.
- Quan hệ của chúng ta sao có thể nói không thân chẳng quen.
Tổ An ôm vòng eo nhỏ nhắn mềm mại của nàng.
- Trước đây không lâu Đại Tinh Linh Vương mới tìm ta, thương nghị hôn sự với Tuyết Nhi, ta nói muốn cùng một chỗ cưới ngươi vào cửa.
- A?
Ngọc Yên La vừa mừng rỡ vừa ngượng ngùng, bất quá làm Ngọc gia gia chủ nhiều năm như vậy, nàng rất nhanh kịp phản ứng, Đại Tinh Linh Vương nghe được trả lời như vậy khẳng định sẽ không cao hứng, lại thêm thân phận mình đặc thù...