Một đường đi dạo, Tổ An như trở lại cảm giác ở Bắc Kinh đi dạo cố cung, quả nhiên là vừa lớn vừa hoa, đồng thời hoàn cảnh còn thanh nhã vắng vẻ, Thái Tử thật đúng là biết hưởng thụ.
Kết quả bây giờ hết thảy đều thành của mình?
Kiếp trước cả đời ở nhà thuê, trong lúc nhất thời làm Tổ An cảm thấy như ở trong mộng.
- Phía trước là thư phòng của Thái Tử, ngày bình thường không được cho phép, là không kẻ nào dám tới gần.
Bỗng nhiên Tiểu Yêu Hậu dừng lại, phân phó thủ hạ nói.
- Ta và Nhiếp Chính Vương có một số việc muốn nói, các ngươi thủ ở bên ngoài.
- Vâng...
Đám cung nữ cúi đầu hành lễ.
Tổ An theo Tiểu Yêu Hậu vào thư phòng, đồng thời không đóng cửa, ở trước mặt nhiều cung nữ thái giám như vậy, đóng cửa khó tránh khỏi tình ngay lý gian, truyền đi ảnh hưởng quá xấu.
Tiểu Yêu Hậu vào nhà, đi đến phụ cận bàn đọc sách, Tổ An khẽ cười nói:
- Nương nương có chuyện gì muốn phân phó ta?
Thư phòng Thái Tử, tính tư mật tự nhiên nhất đẳng, không lo nội dung hai người nói chuyện tiết lộ ra ngoài.
Tiểu Yêu Hậu chạy đến nơi đây cùng mình nói chính sự, chẳng lẽ có chuyện gì không tiện nói trong cung, chẳng lẽ trong cung có tai mắt của ai sao?
- Người ta nào dám phân phó ngươi, chỉ có ngươi phân phó ta, bắn Chính Vương của ta...
Không có người ngoài, Tiểu Yêu Hậu để xuống vẻ uy nghiêm, mặt mũi tràn đầy vũ mị nhìn hắn.
Nghe nàng phát âm kỳ lạ, Tổ An lập tức nghĩ đến đêm hôm đó, trong thân thể không khỏi bốc lên hỏa diễm.
Tiểu Yêu Hậu nhẹ nhàng cắn môi đỏ, vui vẻ nhìn hắn, đôi con ngươi ngập nước tựa hồ im ắng mời mọc. Nữ nhân này thật sự là vũ mị đến tận xương!
Tổ An chỗ nào nhịn được, trực tiếp bổ nhào qua.
- Đừng vò nhàu y phục, bằng không ra ngoài sẽ bị nhìn thấu.
Tiểu Yêu Hậu vội vàng nhắc nhở.
Tổ An có chút buồn bực:
- Vậy làm sao bây giờ?
Tuy hôm nay nàng mặc trang phục đơn giản xuất hành, nhưng dù sao cũng là Thái Hậu tôn quý, lại đơn giản cũng cần một đống lớn thị nữ giúp đỡ mặc.
Tiểu Yêu Hậu đi đến bên bàn, nửa người nằm xuống, thoáng vén váy lên một chút giống như chỉ dẫn, quay đầu liếc nhìn hắn, ánh mắt như mật ngọt:
- Như vậy là được...
Cả người Tổ An như núi lửa bạo phát, trực tiếp đi tới.
- Ừm...
Tiểu Yêu Hậu dùng tay chăm chú che miệng, sợ thanh âm gì truyền ra ngoài, trong mắt tràn ngập ngọt ngào.
Tổ An cúi đầu hôn lên cái cổ thiên nga duyên dáng, lập tức một làn xạ hương quanh quẩn chóp mũi, sau đó tiếp tục chậm rãi dời xuống, vạch cung trang ra một chút, mút lấy đầu nhũ hoa đỏ thẫm, tay luồng vào vạc áo bên kia, dùng ngón tay kẹp lấy, Tiểu Yêu Hậu run rẩy, cố nến tiếng rên rỉ yêu kiều.
Hai nụ hoa của bầu nhũ hoa đã sớm nhô lên, chỉ thấy song phong của nàng no đủ căng tròn, đầu núm vú vểnh lên dựng đứng, làn váy bị hắn tốc lên bụng, lộ ra hai chân mượt mà bóng loáng, cái mông đẹp săn chắc, cùng với quần lót màu trắng tinh không che hết thảm lông đen mượt.
Nơi u cốc đã bắt đầu chảy ra dịch nhờn ướt át, lúc Tổ An kéo quần lót xuống dưới gối, ngón tay đụng vào miệng u cốc của nàng, Tiểu Yêu Hậu cảm thấy nàng giống như muốn hòa tan, cửa hang mềm mại co rút, ngón tay đụng chạm làm cho Tiểu Yêu Hậu càng thêm hưng phấn, khoái cảm như sóng lớn mãnh liệt, làm nàng khát vọng Tổ An có thể để ngón tay kia vào càng sâu.
Nhìn thấy Tiểu Yêu Hậu biểu lộ vui sướng, cái âm hộ bên dưới đã ướt đẫm, Tổ An không kìm nén được dục hỏa nữa, mở hai chân của Tiểu Yêu Hậu ra, làm cho nàng ngượng ngùng.
- Ân…
...
Lại cách một hồi, bên ngoài có thị nữ bẩm báo:
- Nương nương, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương cầu kiến, tựa hồ nàng đến tìm Nhiếp Chính Vương.
- A?
Hai người bên trong toàn thân hoảng sợ giật mình, cách vài giây Tiểu Yêu Hậu mới hồi đáp.
- Mời nàng ở đại sảnh chờ một chút, dâng trà tiếp đãi thật tốt.
- Vâng...
Thị nữ kia chậm rãi thối lui, trong lòng có chút nghi hoặc, vừa rồi thanh âm của nương nương tựa hồ có chút kỳ quái, lười biếng và ngọt ngào, nghe mà lòng người hoang mang rối loạn.
Hai người trong phòng thở hổn hển, nguyên bản bởi vì bên ngoài có người, nên mẫn cảm hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, lại thêm Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương kích thích, có thể nói là đốt cả kho thuốc nổ.
Tiểu Yêu Hậu đứng dậy, cẩn thận từng li từng tí để váy xuống, sửa sang y phục, bảo đảm không có bất kỳ nếp uốn hoặc dấu vết gì khác.
Nàng mặt hiện đào hoa, hai đầu lông mày tươi cười rạng rỡ:
- Thật hâm mộ Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương, có thể quang minh chính đại ở cùng với ngươi.
Tổ An chỉnh lại cái bàn cho đúng vị trí:
- Ngươi cũng có thể nha, lúc nào nương nương nghĩ tới ta, theo truyền theo đến.
- Đây chính là ngươi nói, không cho phép nuốt lời.
Hai mắt Tiểu Yêu Hậu tỏa sáng.
- Đây là tự nhiên.
Tổ An không thể không thừa nhận, Tiểu Yêu Hậu thật là trời sinh mị cốt, cũng không biết lão Yêu Hoàng nghĩ cái gì lại để tiểu kiều thê vườn không nhà trống, đi tu tiên gì kia.