Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2818 - Chương 2818 - Ngươi Cũng Xứng? (2)

Chương 2818 - Ngươi cũng xứng? (2)
Chương 2818 - Ngươi cũng xứng? (2)

Vừa rồi chỉ là nhìn tu vi của Y Chí Bính không cao, cho nên tiện tay đánh ra, không có dùng lực, lại thêm bị Thiết Thủ của bộ đầu chặn một chút, mới không làm bị thương đối phương, nhưng tiếp xuống sẽ không như thế.

Lại bị khí thế khủng bố khóa chặt, nhưng có kinh nghiệm lần trước, Y Chí Bính không hề sợ hãi, mà cười nhạo nói:

- Đừng uổng phí sức lực...

Lời còn chưa nói hết, hắn chợt nghe răng rắc… sau đó cúi đầu nhìn, chỉ thấy ngọc bội rạn nứt, cuối cùng triệt để biến thành mảnh vỡ.

- Phốc!

Trên người Y Chí Bính bốc lên sương máu, sau đau nhức kịch liệt lại để hắn cảm nhận được cả người nhẹ nhàng, dường như linh hồn đang rời khỏi thân thể.

- Ngươi... dám giết ta, cha ta là Kinh Triệu Duẫn Y Thuần... A!

Nhìn hắn ngã trong vũng máu, mắt thấy là không sống được, mọi người xôn xao, đám sai dịch trước đó không có động thủ lập tức giải tán, liều mạng đào vong.

Tổ An không có làm khó bọn họ, hắn cũng không phải người hiếu sát, vừa rồi nghe hai nữ kể rõ, những người này còn tội không đáng chết.

Thực ra vừa rồi sai dịch cầm Thiết Thủ kia cũng tội không đáng chết, nhưng chính hắn muốn chết, vậy thì không có cách nào.

- Tổ đại ca, cái này sẽ phiền phức.

Nhìn Y Chí Bính tắt thở, Tang Thiến lo lắng nói.

- Tuy Y Chí Bính chán ghét, nhưng Kinh Triệu Duẫn cực kỳ thương con, bây giờ hắn chết, Y Thuần chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ.

Vô luận triều đại nào, người đứng đầu thủ đô tuyệt đối là trọng thần của triều đình.

- Việc nhỏ mà thôi.

Tổ An tùy ý nói, sau đó lo lắng nhìn hai người.

- Các ngươi không có sao chứ.

- Không có... Không có việc gì.

Tang Thiến đỏ mặt, thanh âm của đối phương thật ôn nhu.

Có điều nàng vẫn khó nén lo lắng, lần này công khai giết nhiều người quan phủ như vậy, tiếp xuống chỉ sợ khó có thể thiện, vì sao Tổ đại ca hoàn toàn không lo lắng.

Nàng không biết, Tổ An ở Yêu tộc mưa to gió lớn gì chưa gặp, chỉ là một Kinh Triệu Duẫn, còn không có để ở trong lòng.

- Ta không sao, Tiểu Thiến, ngươi có động thai khí hay không?

Trịnh Đán lo lắng đỡ Tang Thiến, trong khoảng thời gian này cô tẩu sống nương tựa lẫn nhau, cũng sinh ra cảm tình.

Hơn nữa sau khi biết kế hoạch của Tang gia, minh bạch đối phương cùng giống như mình triệt để đứng bên Tổ An, tự nhiên là càng thêm thổ lộ tâm tình.

- Thai khí?

Tổ An sững sờ, lúc này mới chú ý tới Tang Thiến khác thường.

- Ngươi mang thai?

Trịnh Đán trợn mắt trừng một cái:

- Chính mình làm chuyện tốt, ngươi còn không biết xấu hổ hỏi.

Tổ An sững sờ, lúc này mới nhớ tới một đêm kiều diễm kia, hắn nhất thời vừa mừng vừa sợ:

- Cái này... Là hài tử của ta?

Lần thứ nhất làm phụ thân, thật đúng là có chút chân tay luống cuống.

Tang Thiến ngượng ngùng cúi đầu, thanh âm nhỏ yếu như muỗi kêu:

- Ừm…

Tổ An mừng rỡ đến muốn ôm nàng xoay hai vòng, nhưng lập tức ý thức được đối phương mang bầu, như vậy có chút không ổn, sau đó đổi thành ngồi xổm ở trước người nàng, lỗ tai dán lên bụng muốn nghe thanh âm của hài tử.

Tang Thiến đỏ mặt, đối với một tiểu thư, làm sao có khả năng để nam nhân gần thân thể như vậy.

Nhưng đối mặt nam nhân "lạ lẫm" này, nàng lại không có lòng kháng cự, ngược lại đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt tóc hắn, trong nháy mắt cảm thấy thân cận không gì sánh được:

- Nào có dễ dàng nghe được như thế.

Trịnh Đán nhìn thấy Tổ An mừng rỡ, không khỏi có chút ghen ghét, sớm biết như vậy, lúc trước không nên bởi vì ham chơi không muốn mang thai sớm, nên bức hết những thứ kia ra.

Tang Thiến vốn nhạy bén, lập tức có phát giác, vội vàng nâng đỡ Tổ An:

- Tổ đại ca, nghe nói bên triều đình đang thương thảo sự tình cha ta mất tích, căn cứ ta được tình báo, tựa hồ rất bất lợi với cha ta và ngươi, hiện tại lại giết Y Chí Bính... không bằng chúng ta rời kinh tránh né trước.

Tổ An lắc đầu:

- Không sao, các ngươi ở nhà, ta đi hoàng cung một chuyến.

Hắn đang muốn rời đi, lại bị Tang Thiến giữ chặt tay áo, hiển nhiên lo lắng hắn đến hoàng cung sẽ không về được, dù sao chỗ đó cao thủ như mây, còn có hoàng đế tọa trấn, không phải như Y Chí Bính có thể so sánh được.

Lúc này Trịnh Đán cười nói:

- Tiểu Thiến, ngươi yên tâm, hắn đã nói không sao, vậy tự nhiên là có biện pháp.

- Đán Đán quả nhiên hiểu ta.

Tổ An nhìn Trịnh Đán cười cười, sau đó an ủi Tang Thiến vài câu, cả người biến mất ở ngoài cửa.

Tang Thiến ngẩn ngơ, bỗng nhiên trong lòng có chút chua chua, hiển nhiên vẫn là tẩu tẩu và Tổ đại ca ở càng thân, hai bên càng hiểu nhau.

Lại nói trên triều đình, lúc này đã cãi nhau túi bụi.

- Tang Hoằng cấu kết Yêu tộc, nên chém đầu cả nhà!

Lúc này trên triều đình đã loạn thành một bầy, rõ ràng chia làm hai phái cãi lộn sự tình của Tang Hoằng.

Tề Vương đứng ở phía trước quần thần, lặng lẽ nhìn Triệu Hạo ngồi ở chủ vị, rất khó từ trên mặt hắn thấy được tâm tình gì.

Bình Luận (0)
Comment