Tề Vương âm thầm thở dài, ca ca này của mình thật thâm bất khả trắc, căn bản không cách nào phán đoán hắn đến cùng có thái độ gì.
Hắn lại liếc nhìn bá quan văn võ triều đình một vòng, phát hiện trong khoảng thời gian này thiếu đi rất nhiều thân ảnh quen thuộc.
Như hai huynh đệ nguyên soái Tần Tranh, Trung Hộ Quân Tần Sắt bởi vì lần trước biên cương bị Yêu tộc đồ thành, suất quân xuất chinh, cùng quân đội Yêu tộc đại chiến, bên Yêu tộc là Phi Báo Vương, một trong bốn đại danh tướng, song phương có thể nói đánh cho lực lượng ngang nhau, trong thời gian ngắn không cách nào trở về.
Lúc trước Trung Thư Thị Lang Ngọc Nam bởi vì cùng Tổ An ở thanh lâu tranh giành tình nhân, lại thêm mình cưới công chúa, huyên náo làm hoàng tộc mất mặt, cho nên tự nhận lỗi từ chức.
Phụ thân hắn thượng thư Tả Phó Xạ Ngọc Huyền Trùng bởi vì chuyện này cũng bị liên lụy, tuy chủ động từ quan, nhưng Hoàng Đế không có đồng ý, chỉ là uy vọng cũng tổn hao nhiều.
Ngay sau đó Ngọc gia ở Vân Trung quận náo ra sự tình lớn như vậy, Ngọc Huyền Trùng rốt cuộc không mặt mũi tiếp tục làm thượng thư Tả Phó Xạ, lần này Hoàng Đế phê chuẩn hắn từ quan.
Đây đều là lực lượng trung kiên của hắn, bây giờ trong cao tầng chỉ còn lại Lâm Hải Công, Thị Trung Bùi Chính, Phù Phong Vương, Trấn Tây Đại tướng quân Triệu Tang là người của hắn, so với trước đây ít năm thanh thế to lớn, hiện tại thật sự là hiu quạnh hơn rất nhiều.
Có điều hắn kinh doanh nhiều năm như vậy, cũng không phải chơi không, còn có rất nhiều quan viên trung tầng ủng hộ hắn.
Lần này hắn mượn sự tình Tang Hoằng, làm ra phản kích mãnh liệt, tăng lên sĩ khí cho phe mình.
Vừa rồi câu "Tang Hoằng cấu kết Yêu tộc, lẽ ra nên chém đầu cả nhà!
là quan viên phe phái của hắn nói.
Hừ, Hoàng Đế luân phiên hạ tử thủ với phe ta, ta không trả thù lại làm sao giải mối hận trong lòng.
Lúc này Bích Tử Ngang nháy mắt, quan viên bên hắn cũng bước ra phản bác:
- Lời ấy sai rồi, Tang đại nhân thân là khâm sai, trên đường bị công kích hắn cũng là người bị hại, sao lại thành hắn cấu kết Yêu tộc.
Tang Hoằng là người của Hoàng Đế, có chết hay không không đáng kể, nhưng lần này Tổ An cũng liên lụy vào, Tổ An là đại tướng của Đông Cung, nô tài tốt của muội muội, vạn nhất cũng bị định tội, sẽ rất dễ dàng liên lụy đến trên người bọn họ.
- Tính toán thời gian, đội ngũ sứ đoàn nên sớm trở về kinh, kết quả dọc theo con đường này hắn mượn vô số lý do trì hoãn, mãi đến khi hoàng thượng tự mình hạ chỉ thúc giục, mới tăng tốc độ trở về, kết quả vừa tới Tằm thành thì xảy ra chuyện, trên đời nào có sự tình trùng hợp như vậy.
Người phe phái Tề Vương nói.
- Cái này cũng không thể nói rõ vấn đề gì nha, dọc theo con đường này đội ngũ sứ đoàn vẫn báo cáo, gặp phải các loại tình huống ngoài ý muốn, mỗi một loại đều có thể tra rõ ràng.
Lần này phát biểu là Xa Kỵ tướng quân Liễu Quang, giống như Vệ tướng quân Liễu Diệu, bọn họ là ca ca của Hoàng Hậu, thân là họ ngoại tự nhiên đứng ở bên Hoàng Đế, bằng không chờ Tề Vương thượng vị, họ ngoại sẽ đổi thành nhà khác.
- Hỏa hoạn đêm đó, toàn bộ sứ đoàn đều chết, vì sao hết lần này tới lần khác chỉ Tang Hoằng tung tích không rõ?
Một quan viên khác hừ lạnh nói.
- Ngươi cũng nói tung tích không rõ, vì sao khẳng định Tang đại nhân cấu kết Yêu tộc mưu hại sứ đoàn?
Lần này phát biểu là quan viên dưới trướng của Trung Thư Giám Mạnh Di, Mạnh gia cũng là lực lượng trung kiên ủng hộ Hoàng Đế.
- Bởi vì hiện trường tìm được chứng cứ lưu lại, đó là tín vật tùy thân của Tang Hoằng, còn có thư liên lạc với Yêu tộc.
Lúc này Thị Trung Bùi Chính ra hiệu, một quan viên tiến lên bẩm báo.
- Còn có sự tình như vậy!
Lời này vừa nói ra, toàn bộ triều đình nhất thời vỡ tổ, bởi vì rất nhiều người trước đó không có đạt được bất cứ tin tức gì.
Lúc này Thái Tử Phi Bích Linh Lung nhíu mày, bởi vì tư chất của Thái Tử thực quá ngu dốt, không tiện xuất hiện ở trường hợp long trọng này, vạn nhất náo ra chuyện cười gì, vậy thì không khác gì đưa đầu cho phe phái Tề Vương chém.
Cho nên để Bích Linh Lung ở bên cạnh dự thính, phía trước dùng rèm che ngăn cách.
Giờ phút này nàng vô ý thức nhìn về phía Hoàng Đế, căn cứ tình báo nàng lấy được, Tú Y Sứ Giả trước tiên đến Tằm thành, mang hết thảy nhân chứng, vật chứng về kinh thành, vì sao phe phái Tề Vương biết những thứ này?
Trong mắt Hoàng Đế lóe lên vẻ tức giận một cái rồi biến mất, hiển nhiên hắn cũng cảm thấy không vui với thế lực của Tề Vương.
Đối mặt ánh mắt nghi hoặc của quần thần, Hoàng Đế nhàn nhạt mở miệng:
- Trẫm đã phái Tú Y Sứ Giả đi điều tra, còn trong thẩm tra xử lí.
Hắn như vậy đã không thừa nhận, cũng không phủ nhận, nhưng trong triều người nào không phải nhân tinh, lập tức kịp phản ứng xác thực có chứng cứ này.