Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2830 - Chương 2830 - Khiêu Vũ Trên Con Đường Tử Vong (2)

Chương 2830 - Khiêu vũ trên con đường tử vong (2)
Chương 2830 - Khiêu vũ trên con đường tử vong (2)

Bây giờ biết quả nhiên có Tiên, hắn làm sao có thể không kích động.

Tổ An vội vàng nói:

- Lúc đó Yêu Hoàng cũng cực kỳ kích động, có thể là bởi vì loại hiếu kỳ này hại chết hắn... sau đó con đường thiên nhân đoạn tuyệt, Bất Tri chi địa cũng triệt để đóng lại, đoán chừng trong mấy ngàn năm sẽ không cách nào mở ra lần nữa.

Hắn lo lắng Triệu Hạo tâm huyết dâng trào đi nhìn tận mắt, bây giờ lão Yêu Hoàng đã chết, bên Yêu tộc làm sao chống đỡ được?

Đương nhiên Trưởng Lão Hội cùng xuất hiện, lại phối hợp trận pháp thủ hộ Vương Đình, ngược lại có năng lực phản kháng nhất định, bất quá sau một trận chiến, khẳng định sẽ thương vong thảm trọng, hắn thật vất vả có chút cơ nghiệp ở bên kia, cũng không muốn hủy hoại như thế.

- Con đường thiên nhân đoạn tuyệt...

Triệu Hạo nhớ lại hắn kể Thiên Đế đoạn tuyệt con đường thiên nhân, trong miệng lẩm bẩm.

- Khó trách nhiều năm như vậy, cuối cùng không tiến thêm... Thế nhưng nên làm sao khôi phục và đột phá đây.

Hắn nói một mình, sắc mặt âm tình biến hóa, một hồi mừng rỡ như điên, một hồi lại mặt ủ mày chau.

Tổ An nghĩ thầm gia hỏa này sẽ không ở dưới tình huống con đường thiên nhân đoạn tuyệt, còn nghĩ ra biện pháp đột phá đó chứ?

Như vậy mình cũng sẽ xong đời.

May mắn Triệu Hạo nghĩ nửa ngày cũng không có đầu mối, cuối cùng tạm thời từ bỏ suy tư, nhìn Tổ An nói:

- Đúng, ngươi nói Bất Tử Dược là chuyện gì xảy ra?

- Đây chẳng qua là mánh lới mà thôi, ta tra được một người duy nhất dùng Bất Tử Dược, sau cùng biến thành quái vật từ đầu đến đuôi, nếu nói cái này là bất tử, vậy thì thực quá gượng ép.

Tổ An nghĩ thầm quả nhiên những gia hỏa gần đất xa trời này đều cảm thấy hứng thú với Bất Tử Dược, liền đại khái kể lại tao ngộ của Áp Du.

Những nội dung này ở bên Yêu tộc đã thao luyện qua rất nhiều lần, làm đến không có chút sơ hở nào.

Quả nhiên, Triệu Hạo lộ ra vẻ thất vọng:

- Thì ra là thế.

Sau đó Triệu Hạo lại hỏi thăm một số chi tiết trong bí cảnh, đặc biệt là bộ phận tương quan với Yêu Hoàng, Tổ An sớm chuẩn bị tốt, dễ dàng giải thích từng cái.

Trò chuyện một chút, đột nhiên Triệu Hạo hỏi:

- Tu vi của ngươi là chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ đã thành phế nhân?

- Trước đó ở trong bí cảnh và Vương Đình bị thương, tu dưỡng một đoạn thời gian hẳn có thể khôi phục.

Tổ An lập lờ nước đôi nói.

Triệu Hạo gật đầu, tu vi của đối phương có thể khôi phục hay không hắn không thèm để ý, thậm chí thật thành phế nhân nói không chừng hắn càng vui vẻ.

Phất phất tay để Tổ An lui ra, lần trò chuyện này hắn cực kỳ hài lòng, mặc dù không có cụ thể được đồ vật gì, nhưng biết phía trước còn có đường, đối với tồn tại như hắn mà nói càng trọng yếu.

Sau khi rời ngự thư phòng không bao lâu, bỗng nhiên Tổ An bị một bóng người ngăn lại:

- Chúc mừng Tổ đại nhân vinh thăng Hầu Tước.

- Nguyên lai là Lữ công công...

Tổ An nhận ra đối phương là thái giám Lữ Kỳ bên cạnh Hoàng Hậu.

Hai người hàn huyên một lúc, hắn hiếu kỳ hỏi:

- A, sao không thấy Hoàng Hậu nương nương?

Xưa nay gia hỏa này giống như con chó trung thực ở bên cạnh Hoàng Hậu, cơ hồ nhìn thấy hắn thì sẽ thấy Hoàng Hậu.

- Khó được Tổ đại nhân còn nhớ nương nương.

Trong mắt Lữ Kỳ lóe lên thần sắc thống khổ lẫn chờ mong.

- Những ngày này nương nương ở hành cung tu dưỡng, đang chờ Tổ đại nhân đến thỉnh an.

Nghe đến đó, Tổ An tê cả da đầu, mặc dù Hoàng Hậu Liễu Ngưng là vưu vật, nhưng Triệu Hạo còn sống, một lần kia hoàn toàn là xuất phát từ phẫn nộ và trả thù, nhưng sau khi tỉnh táo lại, mới ý thức được này hoàn toàn là khiêu vũ trên con đường tử vong.

Thường đi trên bờ biển, nào có đạo lý không ướt giày, hơn nữa Hoàng Hậu phảng phất như thải bổ hắn, để hắn có cảm giác mình ăn thiệt thòi.

Đang muốn tìm cơ hội chối từ, Lữ công công lại không cho hắn cơ hội:

- Nương nương nhắc tới Tổ đại nhân nhiều lần, kiên nhẫn đã đến cực hạn, Tổ đại nhân cũng đừng làm cho nương nương thất vọng, một nữ nhân tức giận, là cái gì cũng làm ra được.

Ý uy hiếp lộ rõ ở trên mặt.

Tổ An cảm giác mình tựa như một củ nhân sâm trong veo, bị nữ yêu tinh mơ ước.

Hắn đang muốn nói, Lữ công công như phát hiện cái gì, phiêu nhiên đi xa.

Lúc này bên cạnh vang lên thanh âm hoàn bội va chạm, trong không khí truyền đến điềm hương trang nhã, chỉ bất quá thanh âm ngày bình thường êm tai, bây giờ lại có chút băng lãnh:

- Trong khoảng thời gian này Tổ đại nhân hoàn toàn không có tin tức, ta còn tưởng xảy ra chuyện gì, nguyên lai là trèo lên chức cao.

Nhìn lại, một mỹ nhân cung trang chậm rãi đi tới, ở mi tâm điểm một hoa điền màu đỏ thắm, búi tóc trên đầu tinh xảo, trâm hoa đẹp đẽ, đủ loại vật trang sức hoa lệ, phảng phất như muốn dao động vào trong lòng người.

Trang dung xinh đẹp tinh xảo, nhưng lại lộ ra cao quý trang nhã, cũng chỉ Bích Linh Lung mới có thể hoàn mỹ khống chế dung hợp hai loại khí chất này.

Bình Luận (0)
Comment