- Gặp qua Thái Tử Phi!
Tổ An thi lễ, bên người còn có không ít thái giám cung nữ, lễ tiết nên có không thể thiếu.
- Ta không dám nhận nha.
Bích Linh Lung hơi nghiêng thân thể.
- Đúng rồi, bây giờ không phải là Tổ đại nhân, phải gọi Thân Hầu.
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +55 +55 +55...
Tổ An hơi nghi hoặc, nghĩ thầm ta chọc tới nàng chỗ nào?
Lại cáu kỉnh, tin ta để ngươi biết cái gì gọi là Thân Hầu hay không.
- Thái Tử Phi nói giỡn, đừng nói Thân Hầu, dù thành Công thành Vương cũng là… môn hạ của Thái Tử Phi và Thái Tử.
Tổ An khẽ cười nói.
- Hừ, dã tâm của Tổ đại nhân cũng không nhỏ.
Tuy miệng nói như vậy, nhưng Bích Linh Lung vẫn nguôi giận không ít.
Đồng thời sắc mặt đỏ lên, nghĩ thầm gia hỏa này nói môn hạ, nhưng nhìn chằm chằm váy của ta làm gì, nói chính xác hơn là nhìn vùng kia.
- Bãi triều lâu như vậy cũng không tới Đông Cung thỉnh an, có phải không để ta... Thái Tử chúng ta vào mắt hay không?
Bích Linh Lung vẫn có chút bất mãn.
- Vừa bãi triều hoàng thượng gọi ta đến ngự thư phòng tra hỏi, vừa mới đi ra không lâu, cho nên còn chưa kịp, mong Thái Tử Phi thứ tội.
Nhìn Bích Linh Lung như một tiểu nữ sinh cáu kỉnh, Tổ An cũng không để ý, ngược lại cảm thấy nhìn rất đáng yêu, ai, cái thế giới xem mặt này.
Thực ra Bích Linh Lung cũng biết nguyên nhân, đây cũng là nguyên nhân nàng sẽ đến quanh đây.
- Nguyên lai là hoàng thượng triệu kiến...
Bích Linh Lung vừa tùy ý cùng hắn trò chuyện công sự, vừa ra hiệu bọn thủ hạ không cần đi theo.
Rất nhanh hai người tới lương đình, nơi này đã có thể để cho thủ hạ trông thấy, tránh đi hiềm nghi, lại không sợ trò chuyện bị nghe lén.
- Vừa rồi hoàng thượng hỏi ngươi cái gì?
Bích Linh Lung vừa nói chuyện phiếm bình thường, vừa vụng trộm nguyên khí truyền âm.
- Là Yêu Hoàng chết như thế nào, còn có một số chi tiết trong Bất Tri chi địa.
Cái này không có gì đáng giá giấu diếm.
- Hắn không có làm khó ngươi chứ?
Bích Linh Lung có chút khẩn trương hỏi, dù sao ban đầu ở Tây Khuyển Khâu, hai người là cùng phân hồn của Triệu Hạo mặt đối mặt giao phong, cho nên vô ý thức sẽ lo lắng hắn.
Thấy được vẻ lo lắng trong mắt nàng, lòng Tổ An ấm áp:
- Yên tâm, ta không phải rất tốt.
Lúc này Bích Linh Lung mới buông lỏng một hơi, sau đó lại nghi ngờ hỏi:
- Yêu Hoàng chết sẽ không có quan hệ tới ngươi chứ?
- Ngươi cảm thấy ta có bản lãnh này?
Tổ An cũng không tính để người khác biết sự tình phát sinh trong bí cảnh, loại hoàn cảnh lúc đó không cách nào tái hiện, cho nên muốn đánh giết Địa Tiên gần như không có khả năng thực hiện, nói ra không có bất kỳ ý nghĩa, ngược lại sẽ dẫn đến đồng đội quá vui vẻ.
Hơn nữa vạn nhất không cẩn thận bị Triệu Hạo biết, vậy coi như xong.
- Người khác khẳng định không được, nhưng ngươi thì nói không chừng.
Bích Linh Lung nhìn về phía Tổ An, trong mắt có mấy phần sùng bái, dù sao ban đầu ở Tây Khuyển Khâu, nàng là tận mắt chứng kiến đối phương giải quyết phân hồn của Triệu Hạo, ở trước đó, nàng cảm thấy Triệu Hạo là không cách nào địch nổi, thậm chí ngay cả tâm tư đối địch cũng không sinh ra được.
Nhưng sau hành trình bí cảnh, nàng phát hiện Triệu Hạo cũng là người, cũng có thể bị đánh bại.
- Tìm thời gian ngươi nói rõ chi tiết cho ta.
Bích Linh Lung có chút hưng phấn, bí mật trong này vốn chỉ có Triệu Hạo mới có tư cách hỏi, nhưng lấy quan hệ của nàng và Tổ An, tự nhiên cũng có thể biết.
- Được.
Tổ An gật đầu, suy nghĩ thời điểm nào mới có cơ hội cùng nàng thầm kín ở chung?
Mật đạo ở tẩm cung nàng ngược lại có thể đi vào, nhưng bây giờ Triệu Hạo đã không còn bế quan, ở dưới mí mắt của hắn trộm con dâu, khó tránh khỏi quá xem thường Địa Tiên.
- Đúng rồi, Lữ công công tìm ngươi làm gì?
Bích Linh Lung nhìn phương hướng Lữ Kỳ rời đi, hiển nhiên vừa rồi nhìn thấy hai người trò chuyện.
- Không có gì, bảo ta có thời gian đi thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, hơn phân nửa là muốn biết một số chi tiết ở trong Bất Tri chi địa.
Tổ An đương nhiên không có khả năng nói nguyên nhân chân thực cho nàng.
Bích Linh Lung hơi gật đầu:
- Nàng là Hoàng Hậu, triệu kiến ngươi ngươi không thể không đi, bất quá ngươi tốt nhất cách nữ nhân kia xa một chút.
- Nữ nhân kia?
Tổ An mẫn cảm chú ý tới xưng hô của nàng.
- Vì sao?
- Không tại sao, nàng không thích ta, ta cũng không thích nàng, ta không muốn ngươi và nàng có quan hệ gì, không được sao?
Bích Linh Lung xụ mặt nói.
- Được được được.
Tổ An nghĩ thầm mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn, ở thế giới tu tiên lại cũng tồn tại, phải biết Hoàng Hậu còn không phải mẹ đẻ của Thái Tử, chỉ là tiểu di của hắn mà thôi.
- Không cho ngươi gạt ta, nữ nhân kia cực kì yêu diễm, ngươi chớ bị nàng mê hoặc.
Bích Linh Lung khẩn trương theo dõi hắn.
Tổ An ngượng ngùng cười một tiếng:
- Làm sao có thể, ta chán sống hay sao mà dám đụng nàng?