Tang Thiến nháy mắt, trong lòng hết sức tò mò, dù sao dưới cái nhìn của nàng, đây là sự tình cực kỳ khó giải.
Lúc này Tổ An mới nói đại khái sự tình một lần.
Mặc kệ là Tang Thiến hay Trịnh Đán đều nghe đến liên tục kinh hô, hiển nhiên trong khoảng thời gian này hắn gặp phải sự tình thật quá đặc sắc.
- Triều đình thật quá đáng, công lao như vậy lại chỉ cho vị trí Bá Tước!
Tang Thiến đậu đen rau muống, nhịn không được cảm khái nói.
- Rất muốn đi theo bên cạnh Tổ đại ca trải nghiệm Yêu tộc bao la hùng vĩ.
Trịnh Đán có chút hoảng hốt, lúc trước nàng đi theo bên người Tổ An mạo hiểm, là sự tình cực kỳ đặc sắc, bằng không nàng cũng không có khả năng yêu mến đối phương. Nhưng từ khi đến Tang gia, mình không tiện cùng hắn chung một chỗ, bây giờ sinh hoạt bình thản hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.
Đồng thời nàng còn có chút thổn thức, năm đó mình ở Minh Nguyệt thành tu vi còn cao hơn Tổ An, kết quả hắn dùng tốc độ giống như hỏa tiễn tăng lên, bây giờ mình chỉ có thể nhìn bóng lưng của đối phương.
Đặc biệt là vừa nghĩ tới coi như mình cùng hắn đi Yêu tộc, cũng chỉ có thể kéo chân sau, trong lòng càng thêm chán nản.
Tựa hồ phát giác được nàng sa sút, Tổ An cầm tay nàng thật chặt an ủi.
Tang Thiến thấy một màn này có chút hoảng hốt, theo lý thuyết một ngoại nam ở trước mặt mình thân mật với tẩu tẩu như vậy, nàng nên tức giận mới đúng, nhưng bây giờ nàng lại không có chút tức giận, ngược lại có cảm giác ấm áp như người một nhà.
- Đúng rồi, bây giờ vụ án của bá phụ còn tra, trong thời gian ngắn hẳn không ai dám nói hắn cấu kết Yêu tộc.
Tổ An nói, bây giờ Yêu Hoàng xưng chất với Triệu Hạo, có thể đoán được trong thời gian ngắn quan hệ của hai tộc sẽ hòa hoãn rất nhiều, ai còn sẽ ở thời điểm này sinh sự, cẩn thận cái mũ phá hư quan hệ của hai tộc chụp xuống, sẽ chết không toàn thây.
- Cha ta vốn không có khả năng cấu kết Yêu tộc, trước đó hiển nhiên là có người mưu hại.
Tang Thiến thở phì phò nói.
- Theo Tổ đại ca nói sự tình phát sinh ở trên triều đình, hơn phân nửa là phe phái Tề Vương mưu đồ, muốn thông qua sự kiện của cha ta phản công. Hoàng thượng cũng thật là, hoàn toàn không bảo vệ danh dự của cha ta, nếu không phải Tổ đại ca kịp thời đuổi tới, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi.
Nàng thật có chút giận, lúc trước sự tình ở Minh Nguyệt thành đã bị Hoàng Đế vô tình bỏ rơi, bây giờ lại tới một lần?
Coi như Tang gia lại trung tâm, lúc này cũng khó chịu.
Tổ An nhẹ vỗ về sau lưng nàng:
- Đừng tức giận, cẩn thận tức giận hại sức khỏe, động thai khí.
Tang Thiến hơi đỏ mặt:
- Nào có yếu ớt như vậy.
Bất quá tay lại không tự chủ được sờ sờ bụng dưới, trên mặt tràn đầy ánh sáng mẫu tính.
- Đúng rồi, ta còn tra được một tin tức, bây giờ bá phụ chỉ mất tích, nói không chừng còn sống, chỉ không biết là bị người U Ảnh Lâu bắt, hay được người khác cứu...
Tổ An chia sẻ tin tức tra được ở trong Tú Lâu.
- Đây đã là tin tức tốt nhất mà những ngày này chúng ta nghe được.
Trong mắt Tang Thiến lấp lóe lệ quang.
- Chỉ cần cha ta còn sống, thì có cơ hội.
...
Ba người trò chuyện thật lâu, sắc trời đã tối, Tổ An phải rời Tang gia, dù sao ở trong mắt người khác, hắn thuộc về ngoại nam, nếu lưu ở nơi này qua đêm, mặc kệ đối với danh tiếng của người nào cũng sẽ không tốt.
Hắn trở lại Bá Tước Phủ của mình, hiện tại chỉ sợ phải đổi thành Hầu Tước Phủ, quay một vòng cho có mặt, sau đó liền vụng trộm tìm cơ hội chạy ra ngoài.
Lần đầu làm cha, hắn làm sao nhịn được?
Ra đường mua một đống lớn đồ dùng của tiểu hài tử, rất nhanh lại tới phụ cận Tang phủ, mượn cảnh đêm lặng lẽ tiến vào, hắn quá quen trận pháp phòng ngự của Tang gia, đương nhiên sẽ không phát động cảnh báo gì.
Bất quá đến ngoài cửa phòng của Tang Thiến hắn lại hơi do dự, sợ đêm hôm khuya khoắt đến sẽ dọa nàng.
Dù sao quan hệ của giữa hai người nói quen thuộc cũng quen thuộc, nhưng nói lạ lẫm lại rất lạ lẫm.
Suy nghĩ một chút hắn quyết định đi tìm Trịnh Đán trò chuyện trước, một là thông qua nàng liên lạc tình cảm với Tang Thiến, thứ hai ban ngày cũng cảm giác được tâm tình nàng sa sút, phải cùng nàng trò chuyện chút.
Vô thanh vô tức tiến vào khuê phòng của Trịnh Đán, ngửi mùi thơm quen thuộc kia, nghĩ đến hình ảnh kiều diễm của hai người lúc trước, trong lòng hắn nóng lên, trực tiếp cởi áo khoác chui vào ổ chăn.
Trịnh Đán hiển nhiên cũng bị hù dọa, bất quá phát giác được là hắn, lúc này mới trầm tĩnh lại.
- A Tổ...
Nàng đang muốn nói gì, Tổ An đã hôn lên.
- Ô ô...
Lời nói đằng sau bị chắn trở về.
Bởi vì cái gọi là tiểu biệt thắng tân hôn, huống chi hai người xa lâu như vậy, rất nhanh thân thể của Trịnh Đán cũng mềm mại xuống.
Thời điểm lửa khô bốc cháy, bên cạnh truyền tới thanh âm thăm thẳm:
- Tổ đại ca, ta còn ở nơi này.
Trong nháy mắt thân thể Tổ An cứng đờ:
- ? ? ?