Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +33 +33 +33...
Tuy trị số nhìn không lớn, nhưng không ngăn nổi duy trì liên tục.
Hắn rất muốn hỏi Bích Linh Lung đến cùng tức cái gì, bất quá trong sảnh còn có cung nữ phục thị, nên không tiện mở miệng.
- Gặp qua Thái Tử Phi.
Tổ An thi lễ.
- Tổ đại nhân miễn lễ.
Bích Linh Lung phất tay, mặc kệ là biểu lộ hay ngôn ngữ tay chân đều không khác ngày thường.
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +33 +33 +33...
Trừ cái này!
Thậm chí Tổ An đang nghĩ, chẳng lẽ hôm qua sự tình ta ở Tang gia qua đêm bị nàng biết?
Tiếp xuống chỉ là nói công sự bình thường, Bích Linh Lung tán thưởng lần này hắn đi sứ Vân Trung quận công lao hàng đầu, đồng thời biểu thị đồng tình và thăm hỏi sứ đoàn gặp nạn ở Tằm thành.
Tổ An ra vẻ cảm kích, toàn bộ quá trình như dây chuyền sản xuất, hai bên đều biết không có dinh dưỡng gì, bất quá ở trước mặt người khác, lại nhất định phải thế.
Cách một hồi, Bích Linh Lung hỏi thăm tình huống của Tổ An ở Yêu tộc, Tổ An đang muốn trả lời, nàng lại ngăn cản, sau đó để thiếp thân thị nữ Dung Mạc mang theo người khác đi ra ngoài trông coi.
Dung Mạc chu miệng, nàng đương nhiên biết Thái Tử Phi và Tổ An có chuyện cơ mật muốn nói, không tiện để hạ nhân nghe được.
Bất quá cung nữ bình thường thì thôi, hiện tại ngay cả nàng cũng phải tránh?
Trước khi Tổ An đến, nàng là người Thái Tử Phi tín nhiệm nhất, đối phương trên cơ bản cái gì cũng không dối gạt nàng, nhưng bây giờ rất nhiều chuyện đều tránh nàng.
Gia hỏa này là đến tranh sủng với mình sao?
Dù trong lòng khó chịu, nhưng nàng không dám ngỗ nghịch Thái Tử Phi, mang theo cung nữ khác lui ra ngoài, ngăn cách bức rèm che trông coi, trong cung có quy củ trong cung, các nàng không dám hoàn toàn bỏ mặc Thái Tử Phi cùng một ngoại nam ở trong phòng.
Nhưng khoảng cách này đối với hai người đã đầy đủ, Tổ An đưa lưng về phía ngoài, nhìn Bích Linh Lung cười cười:
- Ngươi giận cái gì thế?
- Ta không có tức giận, ánh mắt nào của ngươi thấy ta tức giận?
Bích Linh Lung lạnh lùng nói.
Đến từ Bích Linh Lung, điểm nộ khí +51 +51 +51...
Tổ An nhịn không được cười lên:
- Mỗi ánh mắt đều trông thấy.
Biểu lộ của Bích Linh Lung cứng đờ, trầm mặc thật lâu rồi mới lên tiếng:
- Trước đó ở sứ đoàn lâu như vậy, vì sao không viết thư cho ta?
Tổ An bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai là bởi vì chuyện này.
- Ngươi dù sao cũng là Thái Tử Phi, viết thư cho ngươi không phải hại ngươi sao?
Bích Linh Lung cau mày nói:
- Không có bảo ngươi viết thư riêng cho ta, cho dù là công văn tới lui, giới thiệu tình huống trên đường chứng kiến, ta cũng có thể cảm nhận được tâm ý của ngươi, nhưng ngươi trừ lúc đầu có một lần, về sau thì không thấy một bức.
- Chủ yếu là về sau đụng phải quá nhiều sự tình, không có thời gian viết thư.
Tổ An hít sâu một hơi, về sau hắn thật đúng là quên sự tình này.
- Há, vậy thì mời Tổ đại nhân nói xem dọc theo con đường này đến cùng đụng phải đại sự gì, để ngươi trăm công nghìn việc đến không cách nào viết thư.
Bích Linh Lung cười lạnh nói.
- Ta không biết Lý Vạn Cơ...
Tổ An nghĩ thầm tiểu nữ sinh dù cáu kỉnh cũng đáng yêu như thế, nên không quá để ý, bắt đầu kể lại đủ loại sự tình.
Tuy trước đó Bích Linh Lung đã từ trong các loại tình báo, công văn biết được, nhưng nghe hắn nói rất nhiều chi tiết trước đó không có, cũng bất tri bất giác bị hấp dẫn.
Đợi nghe được một số tình hình nguy hiểm, cũng khẩn trương đến kinh hô, nơi nào còn có thời gian tức giận.
- Đúng rồi, đây là ta cố ý mang về cho ngươi một số đồ chơi nhỏ.
Tổ An nói xong, từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một số quà tặng, không tính trân quý, dù sao đối phương thân là Thái Tử Phi, kỳ trân dị bảo gì chưa thấy qua. Nhưng những thứ này khá đặc sắc, cơ hồ đều là đặc sản địa phương.
Quả nhiên, Bích Linh Lung vốn xụ mặt liền hiện ra nụ cười, lựa tới lựa lui ở trong đống quà tặng, hỏi thăm mỗi một cái đến từ nơi đâu, có truyền thuyết sự tích gì không, Tổ An trả lời từng cái, may mắn hắn có chuẩn bị, bằng không lần này chỉ sợ sẽ biến khéo thành vụn.
Cách một hồi, Bích Linh Lung cầm lấy mấy cái hộp gấm xinh đẹp:
- A, đây là son phấn?
- Đúng vậy, đây là sản phẩm của Yên Chi Khấu nổi danh nhất Vân Trung quận, ở bên kia rất được hoan nghênh, phong cách hơi khác kinh thành.
Tổ An đáp, lúc trước mình mua mười bộ, kết quả đưa nhiều lần đều không đưa ra được, cho đến trước mắt chỉ mới cho Đường Điềm Nhi một bộ.
- Ngươi một đại nam nhân, làm sao hiểu son phấn như thế? Chỉ sợ là vị hồng nhan tri kỷ nào ở bên cạnh giúp đỡ chọn nha?
Bích Linh Lung nghi ngờ nhìn hắn.
Tổ An nghĩ thầm Yên Chi Khấu này thật tà môn, mỗi lần đưa đều sẽ có sóng gió, có điều hắn phản ứng cũng nhanh, lập tức giải thích nói:
- Ta đương nhiên không hiểu, cho nên để chủ quán cho ta nguyên bộ.