Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2841 - Chương 2841 - Cảnh Cáo (2)

Chương 2841 - Cảnh cáo (2)
Chương 2841 - Cảnh cáo (2)

Lúc này Bích Linh Lung mới thoải mái, mở ra mấy cái bình bình lọ lọ ngửi ngửi, phê bình nói:

- Xác thực phong cách khác kinh thành, có một loại phong tình dị vực, đáng tiếc ta không thể dùng.

- Vì sao?

Tổ An sững sờ, có phải mình nên cân nhắc ném sạch đồ trang điểm của Yên Chi Khấu hay không, sao đều đưa không ra vậy hả.

- Ta thân là Thái Tử Phi, mỗi ngày sử dụng các loại đồ vật đều được trong cung ghi chép kỹ càng, đột nhiên sử dụng một loại son phấn chưa từng có, sẽ không cách nào giấu diếm được thị nữ bên người, đến thời điểm cũng không thể nói đây là ngươi từ Vân Trung quận mang về chứ.

Bích Linh Lung thăm thẳm thở dài.

Tổ An nghĩ thầm cũng phải, ngoại nam tặng cho Thái Tử Phi quà khác nói còn nghe được, son phấn xác thực quá mập mờ.

- Là ta suy nghĩ không chu toàn, ta mang những thứ này về.

Tổ An nghĩ ra ngoài sẽ ném sạch hết, thật xúi quẩy.

Ai biết Bích Linh Lung lại đoạt lấy:

- Ai nói ta không muốn, coi như không thể sử dụng công khai, lưu làm kỷ niệm cũng tốt nha.

Thấy thế Tổ An không khỏi mỉm cười, tiểu cô nương sợ hắn thất vọng, lại biết quan tâm như thế.

- Đúng rồi, trong Bất Tri chi địa đến cùng phát sinh cái gì?

Bích Linh Lung giả vờ lơ đãng hỏi, nhưng trong lòng rất khẩn trương, dù sao vầng sáng của Bất Tri chi địa quá nặng, trình độ nào đó có thể nói là tin tức cực kỳ bí mật, trước mắt chỉ có hoàng đế mới có tư cách biết.

Tổ An không chút do dự, trực tiếp kể cho nàng, đương nhiên tỉnh lược một số sự tình của mình và những hồng nhan tri kỷ kia.

Thấy hắn quả nhiên không để cho mình thất vọng, ánh mắt nàng nhất thời chớp chớp giống như nguyệt nha.

...

Cứ như vậy một canh giờ sau, tuy Bích Linh Lung có chút không muốn, nhưng chỉ có thể thả hắn rời đi, dù sao để một ngoại nam ở cùng mình lâu như vậy đã là cực hạn.

Thời điểm Tổ An từ trong Đông Cung đi ra không bao lâu, bỗng nhiên dừng bước:

- Bạch phi nương nương đã đến, vì sao không đi ra gặp nhau.

Lúc này một bóng người yếu đuối từ phía sau hòn non bộ đi ra, lông mày tinh tế, khuôn mặt thanh tú, mũi ngọc tinh xảo, phối hợp cái miệng anh đào nhỏ nhắn, cả người giống như một đóa tiểu bạch hoa trong gió, khí chất cực kỳ ôn nhu.

- Sao ngươi biết là ta.

Thanh âm của Bạch phi mềm mại không gì sánh được, vẻ mặt khá kinh ngạc, dù sao nàng có pháp môn ẩn nấp đặc thù, tuy vừa rồi không cố ý thi triển, nhưng cũng không đến mức thoáng cái liền bị nhìn thấu.

Tổ An khẽ cười nói:

- Trên người nương nương có mùi thơm đặc biệt, muốn phân biệt ra cũng không mấy khó khăn.

- Tổ đại nhân quả nhiên là to gan lớn mật.

Bạch phi đỏ mặt, nàng đương nhiên không tin đối phương thông qua mùi thơm phân biệt, đối phương nói như vậy bất quá là vì cố ý đùa giỡn mình mà thôi.

- Oan uổng, lần trước nương nương đưa túi thơm trợ giúp ta cực lớn, ta cảm kích còn không kịp, làm sao dám lớn mật với ngươi.

Túi thơm của đối phương dùng để ẩn giấu tu vi cực kỳ hữu dụng, lúc trước giúp hắn, đương nhiên lấy tình huống hiện tại của hắn đã không cần, nhưng cảm tạ vẫn là phải, hắn suy nghĩ có nên tặng đối phương một bộ trang điểm của Yên Chi Khấu không.

Bạch phi hé miệng mỉm cười, hiển nhiên đã quen phong cách nói chuyện của hắn:

- Không cần nói nhãm nữa, lần này tới tìm ngươi là có một chuyện trọng yếu, ngươi có địa phương nào đắc tội Ôn công công không?

- Ôn công công?

Tổ An giật mình.

- Không có nha, vì sao lại hỏi như vậy.

- Ta trong lúc vô tình phát hiện hắn tựa hồ đang tìm người điều tra ngươi, hơn nữa vừa rồi tựa hồ còn ở cách đó không xa giám thị ngươi, lúc ấy ta cố ý đi qua tìm hắn trì hoãn thời gian, cũng không biết có giúp được cái gì hay không.

Bạch phi nhìn hắn, ánh mắt có chút nghiền ngẫm, phảng phất như lo lắng, lại phảng phất như xem kịch.

Trong lòng Tổ An run lên, tuy nàng nói hời hợt, nhưng có thể được biết động tĩnh của Ôn công công, tựa hồ nữ nhân này không yếu đuối bất lực như mặt ngoài.

Bất quá mấu chốt là tại sao Ôn công công lại giám thị mình?

Mình vẫn không quá quen thuộc hoàng cung, không nhớ được bộ dáng của một số tiểu thái giám, coi như phát hiện ở xung quanh cũng sẽ không nghĩ nhiều.

Mà Ôn công công thường xuyên chạm mặt ở trong cung, cho nên tuy trước đó cảm nhận được hắn ở phụ cận cũng không thấy có gì dị thường, bây giờ nghe Bạch phi nhắc nhở, lúc này mới ý thức được không đúng.

Chẳng lẽ Ôn công công cũng có hứng thú với Bất Tri chi địa, dự định từ chỗ ta lấy được tình báo gì sao?

Hoặc hắn thực tế là nằm vùng của Tề Vương nhất mạch? Bây giờ ở thời khắc mấu chốt muốn giúp Tề Vương?

Có điều rất nhanh hắn xua tan hai ý niệm này, Ôn công công là tâm phúc trong tâm phúc của hoàng đế, nếu cái này cũng có thể để Tề Vương thu mua, thì Triệu Hạo đã sớm chết không biết bao nhiêu lần.

Bình Luận (0)
Comment