- Lần trước Thanh Hà muội muội đưa Tiểu Hoàn Đan trợ giúp ta cực lớn, chỉ đáp lễ những đồ chơi này, đã là ta không có ý tứ.
Tổ An thành khẩn nói, lần trước ở trong Đại Tuyết Sơn bị Tuyết Nữ gây thương tích, nàng đưa Tiểu Hoàn Đan làm dịu không ít thương thế.
Nụ cười của Mộ Dung Thanh Hà rực rỡ:
- Tổ đại ca nói quá lời, ngươi là tỷ phu của Sở ca ca, tự nhiên cũng là... Khụ khụ, tiện tay mà thôi, Tổ đại ca không cần cảm tạ.
Chỉ cần không liên quan đến Sở Ấu Chiêu, nàng là một nữ tử tư thế hiên ngang, nhưng một khi liên quan đến, liền trở thành một hoa si.
Mấy người trò chuyện một hồi, Sở Ấu Chiêu hiếu kỳ nói:
- Đúng rồi, sao hôm qua ngươi không ở nhà?
Tổ An giật mình, nói cho nàng sự tình qua đêm ở Tang nhà còn không làm nàng xù lông:
- Ta đi ra ngoài một chuyến rất muộn mới về, cho nên không có gặp các ngươi.
Hắn biết Sở Ấu Chiêu bởi vì thân phận đặc thù, gia giáo cực nghiêm, mỗi ngày đều phải về Tần gia sớm, một là lo lắng nàng xảy ra chuyện, hai là lo lắng nàng nữ giả nam trang bại lộ.
Quả nhiên, Sở Ấu Chiêu không có hoài nghi:
- Ai, thật quá không may. Bất quá thối tỷ phu ngươi cũng thật là, trở về cũng không đi thăm ta.
- Ấu Chiêu, hắn lừa ngươi.
Lúc này một thanh âm lạnh như băng truyền đến.
Thân hình Tổ An cứng đờ, không dám tin quay đầu nhìn lại.
Một bóng hình xinh đẹp đứng ở cửa ra vào, đôi mắt sáng, làn da như tuyết, khuôn mặt như vẽ, chỉ bất quá hai đầu lông mày có một tia hàn ý, gió lạnh mùa đông thổi qua, tóc xanh bay múa, váy áo tung bay, cả người như một băng sơn mỹ nhân.
May mắn dây lụa màu đỏ yêu kiều ở bên hông để cho cả người nàng tăng thêm mấy phần sinh cơ và kiều diễm.
- Tỷ tỷ.
Sở Ấu Chiêu vừa mừng vừa sợ, trực tiếp bổ nhào vào trong ngực nàng.
Nữ tử ôm muội muội, lúc này ánh mắt băng lãnh mới nhiều mấy phần ôn nhu.
Mộ Dung Thanh Hà thấy ý trung nhân ôm một nữ nhân xinh đẹp, phản ứng đầu tiên là giận dữ, bất quá nghe được hai chữ tỷ tỷ mới phản ứng lại, đây chính là Sở gia Đại tiểu thư Sở Sơ Nhan!
Năm đó Sở Sơ Nhan đến kinh thành một chuyến, ở trong hàng ngũ con em quý tộc dẫn ra phong ba không nhỏ, năm đó nàng cũng từng gặp mặt một lần, chẳng qua hiện nay lần nữa nhìn thấy, vẫn rung động hồn phách.
Mấu chốt là loại cảm giác xuất trần thoát tục kia, khiến người ta không ngừng hâm mộ.
Có điều trong lòng nàng vẫn có chút khó chịu, không muốn Sở ca ca thân thiết với nữ nhân khác như vậy, dù đối phương là tỷ tỷ của hắn.
Sở gia đến cùng xảy ra chuyện gì, không có dạy nam nữ khác biệt sao, còn có Tổ đại ca, nhìn thấy thê tử và em vợ ôm như vậy cũng không ý kiến?
Tổ An tự nhiên không ý kiến, lúc này hắn đang cực kỳ kinh ngạc:
- Sơ Nhan...
Đồng thời trong lòng có chút hiếu kỳ, trên lưng nàng buộc tựa hồ là Hỗn Thiên Lăng?
Yến Tuyết Ngân cho nàng?
Sở Sơ Nhan yên tĩnh nhìn hắn:
- Ngươi mới nói với Ấu Chiêu ngươi ra ngoài về muộn, nhưng hôm qua ta ở chỗ này chờ một đêm, ngươi chưa từng trở về.
Tổ An đổ mồ hôi.
- Ngươi lại xuất quan! Lần trước nghe Tuyết... Khụ khụ, nghe Yến quan chủ nói ngươi đang bế quan tu hành, tựa hồ tu luyện một môn thần công đến cửa khẩu trọng yếu, ta cũng không dám tới tìm ngươi, sợ ảnh hưởng đến ngươi tu hành.
Lời này cccTổ An không có giả, hắn và Sở Sơ Nhan là phu thê, nhưng phân biệt quá lâu quá lâu rồi.
Cảm nhận được vẻ chân thành trong giọng nói của hắn, lúc này sắc mặt của Sở Sơ Nhan mới hơi nguội:
- Vốn là còn muốn bế quan một đoạn thời gian, nhưng sư phụ đột nhiên trở về nói bế quan không bằng đến hồng trần lịch luyện, thuận tiện đi tìm Thánh Nữ Ma giáo tỷ thí một phen, nên ta mới đi ra.
Tổ An vừa mừng vừa sợ:
- Yến... Quan chủ trở về? Nàng có bị thương không?
Tuy trước đó đoán được nàng đi không từ giã, hơn nữa tu vi tự vệ cũng dư xài, nhưng cuối cùng vẫn lo lắng nàng sẽ gặp phải cái gì ngoài ý muốn, bây giờ biết Yến Tuyết Ngân bình an, tảng đá lớn trong lòng hắn cũng triệt để thả xuống.
Sở Sơ Nhan có chút kỳ quái liếc hắn một cái, không rõ vì sao hắn quan tâm sư phụ như vậy:
- Sư phụ tu vi cao như vậy, làm sao có khả năng xảy ra chuyện.
- Vậy thì tốt vậy thì tốt.
Tổ An buông lỏng một hơi, sau đó ý thức được mình hỏi có chút kỳ quái, vội vàng bổ sung.
- Trước đó cùng Yến quan chủ kề vai chiến đấu, chúng ta cũng coi như bằng hữu, ở Yêu tộc nàng đột nhiên rời đi, nên lo lắng nàng sẽ xảy ra chuyện.
- Sư phụ đã giản lược nhắc qua, bất quá ngươi nói các ngươi là bằng hữu?
Thần sắc của Sở Sơ Nhan cổ quái, sư phụ là tính tình gì nàng rõ ràng nhất, đó là tồn tại còn băng sơn hơn băng sơn, cả người có một loại đạm mạc không ở thế gian, thực không thể tưởng tượng người như thế sẽ trở thành bằng hữu với Tổ An.