Tang Hoằng nhìn hắn gật đầu:
- Nếu không có Sở đại tiểu thư, cái mạng già này của ta chỉ sợ đã bàn giao ở Tằm thành.
- Tằm thành đến cùng phát sinh cái gì, ngoại giới đều truyền ngôn nói ngươi cấu kết Yêu tộc.
Sở Ấu Chiêu hiếu kỳ hỏi, cảm nhận được ánh mắt người khác nhìn mình, lập tức bổ sung một câu.
- Ta đương nhiên là không tin.
Mộ Dung Thanh Hà trừng mắt, hiển nhiên cũng rất tò mò chuyện này, sứ đoàn chết thảm, hiện tại là tiêu điểm thảo luận của kinh thành.
Tang Hoằng nhìn hai người, quanh năm ở kinh thành, tự nhiên nhận biết hai người này, hắn suy nghĩ một chút đáp:
- Đêm đó ta gặp thích khách U Ảnh Lâu...
Sau đó đại khái kể lại sự tình đêm đó cho mọi người.
Nghe mà Sở Ấu Chiêu và Mộ Dung Thanh Hà kinh hô liên tục, các nàng sinh ở hào môn, tuy cũng có lịch luyện, nhưng làm sao đụng phải cục diện hung hiểm như thế.
Ngay cả Tổ An cũng biến sắc, nghĩ thầm hắn có thể còn sống sót thật đúng là kỳ tích, không khỏi có chút áy náy nói:
- Đều tại ta không ở sứ đoàn, mới làm hại ngươi lâm vào tử cảnh.
Bởi vì hắn mới thật là cường giả bảo vệ sứ đoàn, chưởng quản Vũ Lâm Quân đi theo, hắn bởi vì việc tư đi Yêu tộc, dẫn đến lực lượng hộ vệ xung quanh Tang Hoằng thiếu nhiều.
Tang Hoằng lắc đầu:
- Không liên quan gì đến ngươi, người ta đã muốn đối phó ta, khẳng định sẽ trăm phương ngàn kế, ngay cả quan viên địa phương cũng có thể thu mua, coi như có ngươi, bọn họ khẳng định cũng sẽ tính ngươi vào, sau đó phái càng nhiều cao thủ đến, khi ấy ngươi cũng gặp nguy hiểm, hơn nữa đối mặt càng nhiều sát thủ, nói không chừng sẽ không có vận khi tốt như vậy.
Mặc dù hắn không xem tình báo của Tú Y Sứ Giả, nhưng thân là lão hồ ly chính đàn, cũng ý thức được quan viên địa phương có vấn đề.
Tổ An mỉm cười, cũng không phản biện.
Lúc này Sở Ấu Chiêu nhịn không được nói:
- U Ảnh Lâu đến cùng có lai lịch gì, ngay cả Khâm sai đại thần cũng dám hành thích, đây không phải tạo phản sao!
Mộ Dung Thanh Hà nói:
- Nghe đồn ngay cả Tú Y Sứ Giả cũng không tra được lão bản sau màn của U Ảnh Lâu, nhiều lắm chỉ tra được một số đầu mục trung tầng mà thôi.
Tổ An nghĩ thầm không phải tin đồn, Tú Lâu xác thực không biết lão bản của U Ảnh Lâu là ai, đương nhiên cũng có thể chỉ hoàng đế và Chu Tà Xích Tâm mới biết, quyền hạn biết những tin tức này không có mở ra cho Kim Bài.
Lúc này Tang Hoằng nói:
- A Tổ, ta muốn diện thánh.
Tổ An nhíu mày:
- Bây giờ thương thế của ngươi còn nặng như thế, chờ thương thế chuyển biến tốt rồi nói sau.
Tang Hoằng trọng thương, xác thực không nên tùy tiện di động.
- Chờ không được, người giật dây biết ta không chết, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, ta ngay cả Tang phủ cũng không dám về, chính là sợ mang đến họa sát thân cho đám người Tiểu Thiến, nếu không phải thời điểm Sở đại tiểu thư mang ta tới ta đã hôn mê, thì cũng không đồng ý tới nơi này.
- Bá phụ khách khí, ta làm sao lại sợ những chuyện này.
Tổ An cau mày nói.
- Đúng rồi, ngươi nói người giật dây là ai?
Tang Hoằng lặng lẽ nhìn mọi người, không có mở miệng.
Mộ Dung Thanh Hà tỉnh ngộ nói:
- Ta tránh trước một chút.
Sở Ấu Chiêu vội vàng kéo nàng:
- Thanh Hà muội muội là người một nhà, tin được.
Nghe Sở ca ca nói chuyện thay mình, trong mắt Mộ Dung Thanh Hà tràn ngập ý cười.
- Không phải không tin các ngươi, mà là chuyện này rất quan trọng, biết sẽ dẫn tới họa sát thân, ta không thể hại các ngươi.
Tang Hoằng giải thích.
Tổ An biết hắn nói có đạo lý:
- Tốt, ta lập tức đưa ngươi vào cung.
- Tốt nhất thay trang phục, dùng kế nghi binh.
Tang Hoằng nhắc nhở.
- Ta hoài nghi phụ cận nhà ngươi có theo dõi, dù sao mọi người đều biết quan hệ của chúng ta.
- Không sao, trực tiếp đi là được.
Tổ An đáp, trong giọng nói tràn ngập tự tin.
Sở Sơ Nhan lại không yên lòng:
- Ta hộ tống các ngươi đoạn đường.
Tổ An không muốn nàng lo lắng, lại thêm xa cách lâu, nên đáp ứng.
Sở Ấu Chiêu muốn đi, Sở Sơ Nhan lập tức cự tuyệt nói:
- Các ngươi ở chỗ này chờ tin tức, như vậy cũng có người tiếp ứng.
Nghe tỷ tỷ nói, tuy Sở Ấu Chiêu không tình nguyện, nhưng chỉ có thể đáp ứng.
Rất nhanh Tổ An an bài một chiếc xe ngựa, dìu Tang Hoằng vào, mình và Sở Sơ Nhan ngồi ở bên cạnh hắn.
Xe ngựa chạy đến hoàng cung, bây giờ hắn là Hầu Tước, lại là hồng nhân của Đông Cung, hắn ngồi xe ở trong kinh thành sẽ không ai dám gây phiền toái.
Trên đường Tổ An mở miệng hỏi:
- Bá phụ, ngươi nói người giật dây là Tề Vương?
- Ngươi quả nhiên đã biết.
Tang Hoằng cũng không quá bất ngờ.
- Không sai, hắn không muốn sự tình Vân Trung quận truyền về kinh thành, trong tay ta có chứng cứ mưu đồ làm loạn của hắn, hắn là định hủy thi diệt tích.
- Cái này cũng không khó đoán.
Tổ An trầm giọng nói.