Nhưng loại trận pháp hợp kích này cần quanh năm suốt tháng huấn luyện, mới có thể tâm ý tương thông, hành động đều nhịp.
Tu sĩ cấp cao đều có kiêu ngạo, đồng thời mỗi người có sự nghiệp không nhỏ, không khả năng có thời gian huấn luyện trận pháp hợp kích.
Bây giờ cao thủ bát, cửu phẩm lại biết trận pháp hợp kích, còn nghiêm mật như vậy, đến cùng ai có bản sự lớn như vậy, nuôi dưỡng nhiều tu sĩ cao cấp làm tử sĩ như thế?
Tuy trong lòng nàng nghi hoặc, nhưng không dám chần chờ, hai tay cầm kiếm dựng thẳng ở phía trước, mái tóc phát ra lam quang nhàn nhạt, hiển nhiên nàng muốn dùng chiêu số lợi hại nhất liều với đối phương.
Loại tình huống này phân ra sinh tử chỉ trong chớp mắt, bất luận lưu thủ gì cũng không có ý nghĩa.
Tuy vừa rồi nàng nhìn thấy một kiếm kia của Tổ An rất ngoài ý muốn, nhưng bây giờ rõ ràng địch nhiều ta ít, hơn nữa đối phương còn am hiểu trận pháp hợp kích, hai người chỉ có kề vai chiến đấu, chèo chống đến lực lượng phòng vệ của kinh thành chạy đến hẳn không có vấn đề quá lớn.
Đúng lúc này, Tổ An lại vung ra một kiếm.
Những sát thủ kia cảm giác mình bị mù, kiếm quang của đối phương giống như mặt trời, đường đường chính chính, khiến người ta không chỗ che thân.
Sau đó... không có sau đó.
Từ nhỏ bọn hắn được xem như tử sĩ bồi dưỡng, được tài nguyên tu luyện tốt nhất, công pháp tu hành thích hợp nhất, lại thêm nỗ lực không gì sánh kịp, bởi vì cơ chế đào thải tàn khốc, bọn họ muốn sống sót, chỉ có thể mạnh hơn đồng bạn, trong tổ chức xưa nay không nuôi phế vật.
Đương nhiên, theo tu vi tăng cao, trong lòng bọn họ cũng sinh ra ý nghĩ khác, dù sao Bát phẩm Cửu phẩm thả ra ngoài đều là đại quan một phương, không ai nguyện ý làm tử sĩ cả đời.
Có điều rất nhanh hiện thực băng lãnh để bọn hắn tỉnh táo lại, có đồng bạn cảm thấy cánh cứng muốn bay một mình, kết quả không nghĩ tới từ nhỏ trong cơ thể của bọn họ bị gieo xuống cổ độc, một khi phản bội không có giải dược, có thể nói muốn sống không được muốn chết không xong.
Từ đó về sau, bọn họ không dám có ý nghĩ gian dối.
Đương nhiên tổ chức vì lôi kéo, tránh cho quá độ làm tổn thương tính tích cực tu luyện của bọn họ, nên hứa hẹn, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này, sẽ an bài bọn họ ra ngoài làm quan, kết hôn sinh con cũng không thành vấn đề.
Vừa nghĩ tới vinh hoa phú quý, mọi người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này liền tốt...
Trong lầu còn có huynh đệ vốn cũng muốn đến, nhưng nghe được hứa hẹn này, lập tức lựa chọn đi chấp hành nhiệm vụ khác, dựa theo hắn nói, loại hứa hẹn này mang theo điềm xấu, lúc đó mọi người cười hắn nhát gan, bây giờ mới biết hắn mới thật sáng suốt.
Đáng tiếc bọn họ đã không có cơ hội hối hận.
Nhìn những thi thể ngã xuống ở xung quanh, Sở Sơ Nhan không kịp phản ứng, nhiều thích khách để cho nàng như lâm đại địch, trong chớp mắt không còn?
Lúc này ở chỗ tối, một trung niên ôm kiếm quan sát, ánh mắt không khỏi trợn lớn, cái cằm sắp rơi xuống đất.
- Ta sát, ta cho rằng tốc độ tăng lên của mình đã rất kinh người, nhưng tu vi của tiểu tử này sao tăng không hợp thói thường như vậy? Không được không được, lần này thêm tiền cũng không thể ra tay, sẽ chết người.
Hắn vội vàng kéo mũ rộng vành xuống che khuất gương mặt, quay người rời đi.
Nếu Tổ An nhìn thấy, nhất định nhận ra hắn là sát thủ Thêm Tiền Cư Sĩ Đinh Nhuận, thời gian mấy năm, hắn đã kiếm đủ tư nguyên, lại thêm mấy lần kỳ ngộ, bây giờ đã đột phá đến Tông Sư, lần này vốn cho rằng lĩnh nhiệm vụ thù lao phong phú, kết quả xém chút mất mạng.
Lúc này Tổ An vỗ vỗ Sở Sơ Nhan còn thất thần:
- Đi thôi.
Nói xong vịn Tang Hoằng tiếp tục đi đến hoàng cung.
Một đường đi tới, Sở Sơ Nhan nhiều lần lặng lẽ dò xét Tổ An, sắc mặt thỉnh thoảng hiện ra màu ửng đỏ.
Đừng nhìn mấy năm trước nàng ở Minh Nguyệt thành một bộ nữ cường nhân, thực chất lại là một tiểu nữ sinh thích tưởng tượng, mới đầu thành thân, nàng rất ghét trượng phu "phế vật", nhưng bây giờ nhìn đối phương, sao giống nhân vật chính trong truyện Kiếm Tiên Bá Đạo thế.
Khó trách sư phụ không nói sự tình trong bí cảnh, nghĩ đến là sợ đả kích đạo tâm của ta, ảnh hưởng ta tu hành.
Sư phụ thật quá lo ngại, hắn cũng không phải người khác, hắn là trượng phu của ta nha!
Rất nhanh mấy người tới hoàng cung, Sở Sơ Nhan thủ ở bên ngoài, Tổ An mang Tang Hoằng đi vào, trước sắp xếp Tang Hoằng cẩn thận, sau đó đi đến ngự thư phòng.
Vừa vặn gặp được Ôn công công, đối phương nhìn thấy hắn đi mà quay lại thì hơi kinh ngạc:
- Tổ đại nhân đến rất đúng lúc, hoàng thượng đang định phái người tuyên ngươi yết kiến.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm sự tình vừa phát sinh hoàng đế liền biết?
Địa Tiên không hổ là Địa Tiên!
Hắn đến ngự thư phòng, bên trong đàn hương lượn lờ, hoàng đế đang ở nơi đó nhắm mắt tĩnh toạ.