Tổ An đang muốn nói sự tình Tang Hoằng, bỗng nhiên hoàng đế mở miệng hỏi:
- Ngươi cảm thấy Thái Tử Phi thế nào?
Bích Linh Lung đương nhiên là vừa xinh đẹp vừa cao quý, nhưng Tổ An cũng không thể trả lời hoàng đế con dâu ngươi rất giỏi nha?
Suy nghĩ một chút hắn đáp:
- Thái Tử Phi chăm lo cấp dưới, xử sự công chính nghiêm minh... trên dưới Đông Cung không ai không tán thưởng.
Hắn không hiểu tại sao hoàng đế lại hỏi mình như vậy, trả lời đương nhiên không thể kéo tới vẻ ngoài của Bích Linh Lung.
- Há, nghe ngươi nói nàng nhiều ưu điểm như vậy, lại không có một điểm về nàng đối đãi Thái Tử như thế nào?
Hoàng đế mặt không biểu tình, bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Trong lòng Tổ An giật mình, quả nhiên gia hỏa này đến có chuẩn bị, khó trách Ôn công công sẽ lặng lẽ theo dõi ta:
- Thái Tử Phi đối đãi Thái Tử như thế nào, tất cả mọi người trong cung đều biết, cho nên ta mới không cố ý nhắc đến.
- Là không đề cập, hay tiềm thức không muốn nhắc đến?
Hoàng đế hừ lạnh.
Thần sắc Tổ An như thường:
- Không biết lời này của hoàng thượng có ý gì?
Hoàng đế cau mày, trước kia mình nổi giận, đám đại thần nhìn thấy ai không kinh sợ, gia hỏa này loại mây trôi nước chảy, làm cho hắn rất khó chịu.
- Nghe nói hôm nay ngươi và Thái Tử Phi thầm kín ở trong phòng hơn một canh giờ?
Tổ An nghĩ thầm quả nhiên, không chút hoang mang đáp:
- Không sai, hôm nay Thái Tử Phi hiếu kỳ sự tình phát sinh trong Bất Tri chi địa, liền triệu ta qua hỏi thăm, lo lắng bí mật bên trong tiết lộ, cho nên để mọi người lui ra ngoài bức rèm che.
Hắn trả lời giọt nước không lọt, đã nói rõ nguyên nhân đơn độc gặp nhau, lại chỉ ra không phải cô nam quả nữ ở trong một phòng, những thị nữ kia còn có thể cách bức rèm che nhìn thấy tình huống của hai người.
Ánh mắt hoàng đế sắc bén nhìn hắn, nhìn không ra bất kỳ dị trạng, lúc này thần sắc mới thoáng dịu lại:
- Nếu biết là bí mật, vì sao lại nói cho Thái Tử Phi nghe?
Tổ An lộ ra vẻ ngạc nhiên, lúc này mới "cẩn thận từng li từng tí" đáp:
- Thái Tử Phi là hiền nội trợ của Thái Tử, xưa nay cũng rất được hoàng thượng yêu thích, ta cho rằng nàng không phải người ngoài...
- Linh Lung tự nhiên không phải người ngoài.
Hoàng đế ho nhẹ một tiếng, cách một hồi mới nói.
- Tựa hồ nàng rất thưởng thức ngươi.
Tổ An trả lời:
- Có thể được Thái Tử Phi thưởng thức là vinh hạnh của thần, tương lai tất nhiên sẽ vì nàng cúc cung tẫn tụy, đổ mồ hôi vung nhiệt huyết.
Hoàng đế cau mày, lời này nghe sao có cảm giác là lạ thế nhỉ?
Nghĩ đến lời đồn trước đó của Thái Tử Phi và hắn, bất quá khi đó Tế Tửu ra mặt chứng minh trong sạch, hơn nữa hắn cũng không cho rằng hai người này thật có cái gì.
Nhưng bây giờ hắn hồi tưởng lại sự kiện kia, chỉ cảm thấy trong lòng bực bội.
Đáng tiếc không có chứng cứ gì, vừa rồi đối phương biểu hiện cũng tìm không ra sai sót.
Sau đó quyết định lại xem tình huống, để Ôn công công tra ra manh mối lại nói:
- Đúng rồi, nghe nói ngươi muốn gặp trẫm, là có chuyện gì sao?
Tổ An lên tiếng:
- Ta đã tìm được Tang Hoằng Tang đại nhân.
Quả nhiên, nghe được chuyện này hoàng đế hơi ngồi thẳng thân thể.
- Ta dẫn hắn đến diện kiến hoàng thượng.
Hoàng đế không vui nói:
- Sự tình trọng yếu như vậy, vì sao vừa rồi không bẩm báo?
Tổ An nghĩ thầm vừa rồi ngươi hưng sư vấn tội, ta nào có cơ hội mở miệng, đành phải nói:
- Vừa rồi trên đường đưa hắn đến hoàng cung, chúng ta bị sát thủ thần bí vây giết, đối phương còn vận dụng Công Thành Nỗ.
Trận chiến kia, sau khi tiêu diệt những tinh anh sát thủ, hắn phát giác thanh điểm kinh nghiệm của hệ thống tăng lên một mảng lớn, đã sắp lên cấp 70.
Hắn ngó ngó hoàng đế, rất muốn biết hiện tại Triệu Hạo ở trong hệ thống là bao nhiêu cấp?
- Công Thành Nỗ?
Sau khi hỏi thăm chi tiết, da mặt hoàng đế co giật, hiển nhiên đã cực kỳ tức giận, trong kinh thành liên tiếp bốc lên sự tình sử dụng Công Thành Nỗ, chứng minh quân đội đã ở trên trình độ nhất định không nằm trong tay hắn.
- Nhiều người vây giết ngươi như vậy, ngươi cũng thành công hộ tống Tang Hoằng đến hoàng cung?
Bỗng nhiên hắn hiếu kỳ đánh giá Tổ An, các lộ cao thủ ở trong mắt hắn cơ hồ có thể liếc nhìn thấu, nhưng gia hỏa này để hắn có cảm giác nhìn không thấu.
- Trước đó Tang đại nhân ở Tằm thành có thể may mắn thoát khỏi, là nhờ vừa vặn gặp được phu nhân ta Sở thị đi ngang qua cứu giúp, lần này cũng có nàng đồng hành, mới bảo đảm Tang đại nhân bình an.
Tổ An không nguyện ý để Triệu Hạo đánh giá mình quá cao, sau đó nổi lên tâm phòng bị.
Quả nhiên, nghe Sở Sơ Nhan cũng có mặt, lúc này hoàng đế mới thoải mái:
- Năm đó Sở tiểu thư vào kinh một lần, thiên tư rất bất phàm, bây giờ cứu trọng thần của triều đình, nên trọng thưởng.