- Khôi phục tu vi?
Tổ An hơi kinh ngạc nàng thẳng thắn.
Hoàng hậu sâu kín liếc hắn:
- Nhìn biểu lộ của ngươi, hiển nhiên sớm đã biết được, sau đêm hôm đó, ta phát hiện đạo thương lại có khuynh hướng khép lại, lúc trước ta cẩn thận điều tra, cũng không có bất kỳ biện pháp nào, mà cùng ngươi xuân phong nhất độ lại khôi phục nhiều như vậy, chỉ có một khả năng, ngươi là tư chất siêu cấp trong truyền thuyết, tinh huyết của ngươi là thần dược vô thượng.
Thần sắc Tổ An cổ quái, mình lại thật thành Đường Tăng, nếu lan truyền ra ngoài, còn không phải bị các nữ yêu tinh hút khô.
Hắn cũng thu hồi kính cẩn ngụy trang trước đó, dường như lại khôi phục bộ dáng của Nhiếp Chính Vương Yêu tộc:
- Nương nương đã nói như thế, ta cũng không ngại nói thẳng, chúng ta ân ái xác thực có lợi với ngươi, nhưng đối với ta lại có trăm hại, tại sao ta phải bốc lên phong hiểm lớn như thế?
Hoàng hậu lại cười, đối phương có thể nói như vậy, mà không phải lá mặt lá trái như từ đầu, thì chứng minh quan hệ càng tiến một bước:
- Ngươi không phải nói Triệu Hạo đã bắt đầu hoài nghi chúng ta sao, chúng ta thực đã là châu chấu cột trên một sợi thừng, nếu ngươi có thể giúp ta mau chóng khôi phục công lực, ta có thể giúp ngươi quản thúc Triệu Hạo, hơn nữa ta dù sao cũng là Hoàng hậu, tương lai còn có thể vì ngươi cung cấp càng nhiều tiện lợi.
Tổ An nhíu mày:
- Triệu Hạo là Địa Tiên, coi như ngươi khôi phục công lực, thì có thể giúp cái gì.
- Này chưa hẳn.
Hoàng hậu thần bí khó lường nói.
- Huống chi còn có chỗ tốt khác.
Tổ An giật mình:
- Chỗ tốt gì? Ngươi làm gì, tê...
Quần của hắn bị vạch ra, cự vật cương cứng to lớn xuất hiện, Liễu Ngưng cúi xuống, hé môi ngậm lấy.
Tổ An run rẩy nói không thành lời.
Qua một lúc, Hoàng hậu hơi ngẩng đầu lên, vuốt sợi tóc lộn xộn đến sau tai, trên môi bịt kín một tầng bóng nước lộng lẫy, lúc này nàng cười cực kỳ đắc ý:
- Trên miệng nói không muốn, nhưng thân thể vẫn rất thành thật nha.
Tổ An:
- ...
Hoàng hậu tiến đến bên tai, môi đỏ nói nhỏ:
- Tính tình của Triệu Hạo không dung được ngươi, ngươi ở chỗ hắn chịu các loại biệt khuất và nộ khí, đều có thể phát tiết ở trên người vợ hắn, như thế vẫn chưa đủ sao?
Tổ An nghĩ thầm lần nào cũng chiêu này, cho rằng ta sẽ mắc lừa?
Ai u, nhị đệ, ngươi cái thứ đồ vật bất tranh khí!
- Tiểu ca ca, chẳng lẽ ngươi không muốn sao…
Liễu Ngưng kiều mị nói.
Hai mắt Tổ An đỏ hồng, nghe vậy liền bế nàng đi vào phòng trong.
Liễu Ngưng mặt ửng đỏ nằm ở trong lòng Tổ An, búi tóc như mây, thân thể thướt tha tinh xảo, mềm mại không xương, cung trang trượt xuống, lộ ra phần lớn da thịt trắng như tuyết, trong đầu Tổ An nghĩ đến nàng là Hoàng hậu, sâu trong tâm linh liền bay lên cảm giác hưng phấn khác thường, hô hấp dần gấp rút, hắn vươn tay, chậm rãi cởi cung trang đỏ thẫm trên người Liễu Ngưng ra, thân thể yêu kiều của nàng lập tức toát ra vẻ hàm súc thành thục.
...
Lúc này trong Đông Cung, Bích Linh Lung có chút ngạc nhiên nhìn thị nữ Dung Mạc:
- Thật, Tổ đại nhân lại tiến cung?
Đây chẳng phải lại có cơ hội gặp mặt một lần?
Bây giờ hoàng đế không bế quan, hai người không thể tùy ý tới lui, số lần đối phương tiến cung có hạn, hai người giống như Ngưu Lang Chức Nữ, có thể gặp gỡ nhiều một lần liền tốt.
- Vâng.
Dung Mạc mặt mày hớn hở miêu tả tin tức lấy được.
- Có điều tựa hồ hắn bị Lữ công công dưới trướng Hoàng hậu gọi đi, không có tới Đông Cung, Tổ đại nhân này thật là, đã quên mình là người nhà nào.
Bích Linh Lung sầm mặt lại, sau đó đứng lên nói:
- Há, hôm nay mẫu hậu hồi cung ta còn chưa kịp đi bái kiến nha.
- Mẫu hậu?
Mới đầu Dung Mạc có chút mờ mịt, cách một hồi mới phản ứng được đối phương nói là Hoàng hậu.
Thân là thiếp thân thị nữ của Thái Tử Phi, nàng tự nhiên rõ ràng Thái Tử Phi và Hoàng hậu xưa nay quan hệ không tốt.
Này cũng khó trách, trong thiên hạ quan hệ mẹ chồng nàng dâu tốt chỉ là số ít, huống chi bây giờ Hoàng hậu còn không phải mẹ đẻ của Thái Tử, nhưng lại bày dáng vẻ trưởng bối, tính tình của hai người đều háo thắng, tự nhiên nhìn nhau ngứa mắt.
- Vâng!
Dung Mạc mặt mày hớn hở, để Thái Tử Phi đi gặp tiểu tử Tổ An ăn cây táo rào cây sung kia, nhìn hắn còn làm sao lấy niềm vui của Thái Tử Phi.
Rất nhanh Bích Linh Lung mang theo một đám cung nữ thái giám đi tới chỗ Hoàng hậu, nhưng bị cung nữ thái giám ngăn lại:
- Tham kiến Thái Tử Phi.
- Nghe nói mẫu hậu từ biệt viện trở về, ta làm vãn bối qua đây vấn an nàng một chút.
Bích Linh Lung không mặn không nhạt nói.
- Vâng, chúng ta sẽ đi thông báo.
Cung nữ của Hoàng hậu hai mặt nhìn nhau, phải biết quan hệ của Hoàng hậu và Thái Tử Phi chỉ có thể nói bình thường, hôm nay mặt trời mọc ở hướng tây sao?
Bích Linh Lung nhíu mày:
- Các ngươi thủ ở bên ngoài làm gì?