...
Đến hoàng cung, không ngoài dự liệu, trên triều đình rất nhanh có quan viên đi ra nói tra rõ sự tình tập kích hôm qua.
Mặt khác lại có người nói muốn tra sự tình ở Vân Trung quận, bởi vì Tang Hoằng mang về chứng cứ mới, đương nhiên sự tình sứ đoàn bị diệt cũng phải tra rõ.
...
Mặc dù không có ai nói Tề Vương, nhưng mọi người đều biết mục tiêu là Tề Vương.
Bởi vì đuối lý trước, quan viên Tề Vương nhất mạch có lòng đi ra phản bác, lại không có kết quả.
Lại cách một hồi, bỗng nhiên có quan viên ra khỏi hàng nói dựa theo quy củ, phiên Vương trưởng thành phải về đất phong báo quốc, không có đạo lý một mực ở lại kinh thành.
Đồng thời còn dẫn chứng trong lịch sử, một vài phiên Vương ở lại kinh thành làm loạn, nói rõ đây không phải phúc của giang sơn xã tắc.
Sau cùng kiến nghị để Tề Vương về đất phong, toàn bộ triều đình nhất thời xôn xao.
Ai không biết những năm này Tề Vương tranh giành cái gì, để hắn về đất phong, chẳng phải là muốn mạng của hắn?
Một số quan viên trung hạ tầng của Tề Vương nhất mạch không biết rõ tình hình vội vàng mở miệng cãi lại, bất quá nói nói bỗng nhiên bọn hắn tỉnh táo lại, sao những lão đại của Tề Vương nhất mạch đều không ai nói gì?
Có thể đứng ở trên triều đình, không có ai là người ngu, chỉ bởi vì tin tức thiếu thốn dẫn đến phân tích sai lầm mà thôi, bây giờ nhìn chiến trận này, lại liên hệ sự tình phát sinh ngày hôm qua, từng cái dần dần tỉnh táo lại.
Sĩ khí của Tề Vương nhất mạch nhất thời hạ xuống, đằng sau cơ hồ là liên tục bại lui.
Đến sau cùng, sự kiện này cơ bản định ra, Tổ An có chút ngoài ý muốn, bởi vì hắn phát hiện tựa hồ Tề Vương quá bình tĩnh, từ đầu tới cuối không thấy hắn tổ chức lực lượng phản công, chẳng lẽ nhận mệnh như thế?
Đương nhiên, thủ đoạn của Triệu Hạo cũng cao minh, vừa rồi mấy sự tình đại nghịch bất đạo kia không hề chỉ hướng Tề Vương, dự định coi đây là giao dịch, ta không truy cứu những việc này của ngươi, ngươi ngoan ngoãn chạy về đất phong đi.
Sau khi bãi triều, Tổ An theo thông lệ đến Đông Cung điểm danh, hắn tìm cơ hội hỏi thăm Bích Linh Lung:
- Chẳng lẽ Tề Vương nhận mệnh về đất phong?
- Nào có dễ dàng như vậy.
Bích Linh Lung dung nhan tinh xảo, hôm nay tựa hồ cố ý trang điểm.
- Chỉ là bây giờ tình thế bất lợi cho hắn, hắn tạm thời ẩn núp mà thôi, nghĩ đến không bao lâu, hắn sẽ bắt đầu phản kích.
Tổ An hỏi thăm nàng Tề Vương có thể phản kích cái gì, Bích Linh Lung lắc đầu:
- Tề Vương mưu tính sâu xa, không phải tiểu bối chúng ta có thể phỏng đoán. Tổ đại nhân còn có sự tình khác bẩm báo không, không có thì lui ra đi.
Cảm giác được ngữ khí của nàng lãnh đạm, Tổ An khẽ giật mình, không biết nàng ăn sai thuốc gì.
Hôm qua sự tình ở chỗ Hoàng hậu giống như không có bại lộ nha.
Hắn đành phải nói:
- Gần đây trong nhà có chút việc, ta muốn xin nghỉ mấy ngày...
- Không cho phép.
Hắn còn chưa nói xong, Bích Linh Lung trực tiếp đánh gãy.
Tổ An buồn bực, bỗng nhiên đứng dậy:
- Vì cái gì?
Bích Linh Lung ngửa đầu nhìn hắn, sắc mặt không buồn không vui:
- Đông Cung có thể nói trăm công nghìn việc, ngươi thân là Thái Tử Trung Thứ Tử, đoạn thời gian trước đi sứ, thời gian dài không ở Đông Cung, sớm đã tích lũy không biết bao nhiêu công văn, thật vất vả trở về, kết quả ngươi lại muốn xin nghỉ phép?
- Mấy ngày nay quả thật có chút bận bịu, chờ qua mấy ngày, ta cam đoan trở về tăng giờ làm việc.
Tổ An có chút kỳ quái, tuy chức vị Trung Thứ Tử này ở Đông Cung rất cao, nhưng sự vụ cụ thể cơ bản đều có người phía dưới xử lý, phía trên còn có Thái Tử Phi, chỗ nào cần hắn tự mình xử lý công văn?
- Ngươi có thể có bận rộn gì, không phải là bồi nữ nhân Sở gia kia chứ.
Bích Linh Lung lạnh lùng nói.
- Theo ta biết, các ngươi đã ly hôn, hiện tại nàng không phải gia quyến của ngươi, cần chăm sóc sao?
Tổ An bừng tỉnh đại ngộ, nhịn không được nhìn nàng cười nói:
- Nguyên lai ngươi đang ghen.
- Hỗn trướng, bản cung đường đường Thái Tử Phi, sao có thể... có thể ghen với ngươi.
Sắc mặt của Bích Linh Lung mất tự nhiên.
- Người đâu, lấy công văn trong khoảng thời gian này đọng lại cho Tổ đại nhân.
Sau khi nói xong, nàng trực tiếp đứng dậy rời đi, không cho đối phương cơ hội phản bác.
Rất nhanh Dung Mạc chuyển đến một đống công văn chồng chất ở trước người hắn, có chút hả hê nhìn hắn cười.
Tổ An trợn tròn mắt, nhiều như vậy đừng nói một ngày, ba ngày ba đêm cũng làm không hết, Sơ Nhan còn đang ở nhà chờ ta đây.
Thời điểm hắn không biết làm thế nào cho phải, bỗng nhiên có tiểu thái giám mập mạp chạy tới thông báo, là Tiểu Trác Tử ở bên cạnh Hoàng Hậu, nói nương nương có việc gọi Tổ đại nhân.
Ngày bình thường Tổ An nghe Hoàng Hậu mời thì sợ như rắn rết, nhưng lần này lại mừng rỡ, vội vàng đáp ứng theo Tiểu Trác Tử đi.