Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2860 - Chương 2860 - Nằm Cũng Trúng Đạn

Chương 2860 - Nằm cũng trúng đạn
Chương 2860 - Nằm cũng trúng đạn

Sợ Bích Linh Lung nhìn thấy lưu lại mình, Tổ An nắm Tiểu Trác Tử vội vàng chạy ra ngoài.

Thời điểm Bích Linh Lung nghe tin chạy đến, nơi nào còn có bóng dáng của hắn, tức giận đến hất toàn bộ công văn rơi xuống đất.

Lúc này Dung Mạc ở một bên thêm mắm thêm muối:

- Họ Tổ này quá không biết tốt xấu, có phải hắn quên là ai đề bạt hắn hay không, thứ ăn cây táo rào cây sung.

- Im miệng!

Bích Linh Lung quay đầu trừng nàng một cái.

- Tự mình vả miệng!

- A?

Dung Mạc nhất thời trợn tròn mắt, Thái Tử Phi làm sao vậy, ta mắng giúp nàng, sao lại tự rước lấy họa?

...

Một bên khác Tiểu Trác Tử đi thẳng đến bên ngoài tẩm cung của Hoàng Hậu, cả người còn không lấy lại tinh thần, cả đời này lúc nào đi nhanh như vậy?

- Tiểu Trác Tử huynh đệ, đa tạ!

Tổ An nhìn đối phương chắp tay, sau đó đi vào trong cung.

Tiểu Trác Tử nhất thời lệ nóng doanh tròng, thân là một tiểu thái giám, từ nhỏ đến lớn trong cung không ít bị khi dễ, bây giờ Tổ đại nhân là Hầu Tước cao quý, tính tình lại không thay đổi, không coi hắn là nô tài, mà coi hắn giống như người đối đãi.

Người tốt như vậy nhất định sẽ có hảo báo.

Tổ An đi vào trong tẩm cung, hôm nay Hoàng Hậu mặc y phục hàng ngày, bất quá không che đậy dáng người thành thục, lúc đi đường sóng sữa phun trào, mông eo vặn vẹo tràn ngập phong tình mà thiếu nữ rất khó vượt.

Nhìn thấy Tổ An đến, Hoàng Hậu hơi kinh ngạc:

- A, ngươi đến nhanh như vậy.

Tổ An vừa mới thoát ly "bể khổ", hiện tại tâm tình cũng khá tốt:

- Nương nương nói gì vậy, ngài có ý chỉ, ta nào dám không tới.

- Thôi đi.

Hoàng Hậu không có mắc lừa.

- Lúc trước ta nhiều lần tìm ngươi, ngươi đều ra sức khước từ, thậm chí sau cùng còn không đến.

Hiển nhiên nàng vẫn còn ấm ức chuyện kia.

Tổ An ngượng ngùng cười cười, không có dây dưa chuyện này:

- Đúng, vì sao nương nương đột nhiên tìm ta, bây giờ tiếng gió đang thịnh, ta ra vào nơi này nhiều lần chỉ sợ không thích hợp.

Hoàng Hậu duỗi người, dáng người uyển chuyển nhìn một cái không sót gì:

- Yên tâm đi, hai ngày nay ta tra một chút, bây giờ tinh lực của Triệu Hạo đều đặt ở trên việc đối phó Tề Vương, chỉ sợ không rảnh phân tâm chuyện khác.

- Nương nương cảm thấy tiếp xuống sự tình sẽ phát triển như thế nào?

Tổ An nhân cơ hội hỏi, dù sao đối phương cũng là quốc mẫu, gia tộc còn cường đại, độ cao nhìn vấn đề không phải người bình thường có thể so sánh được.

Hoàng Hậu ra hiệu hắn ngồi xuống, còn giúp hắn rót một ly trà, rồi mới lên tiếng:

- Có thể có phát triển gì, Tề Vương khẳng định sẽ không thành thật rời kinh, hơn phân nửa sẽ tìm lý do gì đó trước ở lại kinh thành lại nói, tỉ như sinh bệnh, sau đó lại mưu đồ biến số...

- Tựa hồ ngươi không quá lo lắng?

Tổ An hơi kinh ngạc.

- Có cái gì phải lo lắng?

Hoàng Hậu nhìn về phía ngự thư phòng, biểu lộ phức tạp không gì sánh được.

- Tuy bởi vì một số sự tình, ta có lời oán thán với nam nhân kia, nhưng không thể không thừa nhận, hắn là cường giả mạnh nhất thế gian, chưa từng bại qua.

Thần sắc Tổ An cổ quái, nghĩ thầm ở trong bí cảnh Tây Khuyển Khâu hắn bại một lần, đương nhiên lời này hắn không có cách nào nói ra.

- Không đúng.

Bỗng nhiên Hoàng Hậu cười rộ lên.

- Phương diện nào đó hắn xác thực thua ngươi.

Trong lòng Tổ An nóng lên, nữ nhân thành thục quả nhiên chủ động mà nhiệt tình, hoàn toàn khác tiểu cô nương ngượng ngùng.

Hắn nhớ lại chuyện văn phòng kiếp trước, những thiếu phụ đã kết hôn kia trêu đùa, có thể để nam nhân mặt đỏ tới mang tai.

Nhìn ánh mắt hắn cổ quái, Hoàng Hậu vứt mị nhãn:

- Yên tâm đi, lần này gọi ngươi tới không phải muốn ăn ngươi, lần trước đồ vật ngươi lưu lại trong thân thể ta, ta còn chưa luyện hóa hết.

Tổ An:

- ...

- Vậy nương nương tìm ta có chuyện gì?

- Nghe nói tiểu thê tử của ngươi đến kinh thành? Có thể mang nàng vào cung để bản cung xem một chút không?

Hoàng Hậu hiếu kỳ nói.

- Hai ngày nay ta nghe được không ít truyền ngôn, đều thổi nàng giống như tiên nữ, ta muốn xem hiện tại nàng trưởng thành như thế nào.

Cả người Tổ An toát mồ hôi lạnh:

- Ta thấy thôi được rồi, cái này không tiện lắm.

Nói đùa cái gì, người khác luôn tránh cho hậu cung va vào nhau, đầu mình vô nước mới sẽ đồng ý.

- Thế nào, còn sợ ta tiết lộ quan hệ giữa ngươi và ta sao? Yên tâm, ta không có ngu như vậy. Không nguyện ý thì thôi.

Hoàng Hậu cũng không cưỡng cầu.

- Vậy ngươi nói cho ta nghe sự tình giữa các ngươi đi, yêu nhau lúc nào, lần thứ nhất lên giường ở đâu, thân thể nhỏ nhắn mềm mại của nàng, chịu được gia súc ngươi giày vò sao? Ta cũng có chút gánh không được nha...

Tổ An:

- ...

Đây là lời nói gì vậy trời.

Thật vất vả rời khỏi tẩm cung của Hoàng Hậu, Tổ An không dám về Đông Cung, vội vàng xuất cung, suy nghĩ chờ mấy ngày nữa Bích Linh Lung hết giận lại nói.

Bình Luận (0)
Comment