Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2861 - Chương 2861 - Nằm Cũng Trúng Đạn (2)

Chương 2861 - Nằm cũng trúng đạn (2)
Chương 2861 - Nằm cũng trúng đạn (2)

Hắn vốn muốn chạy về nhà, kết quả thấy không ít người ở phụ cận đều liếc về một hướng.

Trong lòng hắn hơi động, thuận theo ánh mắt bọn hắn nhìn lại, phát hiện một bóng hình xinh đẹp, mặc váy dài màu băng lam đứng ở dưới tàng cây, không phải Sở Sơ Nhan thì là ai!

Hắn ngạc nhiên chạy tới:

- Sơ Nhan, ngươi không phải đang ở nhà tu luyện sao?

Sở Sơ Nhan nhìn hắn, khóe môi cười yếu ớt:

- Không biết vì sao, trước kia ở trong sư môn tu luyện rất dễ dàng nhập định, nhưng bây giờ tâm rất khó yên tĩnh, nên tới ngoài cung chờ đợi, như vậy cũng có thể sớm nhìn thấy ngươi.

Nghe được tình ý trong lời nói của nàng, Tổ An cười ha ha, kéo tay nàng bước nhanh rời đi, lưu lại một đống người ước ao ghen tị.

Lúc này trong Đông Cung, Thái Tử Phi ngồi một mình, trên bàn có một chiếc gương, phía trên là hình ảnh hai người Tổ An tay trong tay.

Xung quanh hoàng cung đều có trận pháp đặc thù, bình thường có thể dùng để giám thị tình hình bốn phía, lấy thân phận của Bích Linh Lung, muốn xem cũng không phải việc khó.

Nhìn Sở Sơ Nhan xuất trần thoát tục, Bích Linh Lung cũng hơi thất thần, khó trách gia hỏa kia chạy nhanh như vậy.

Bất quá sự tình để cho nàng rất không thoải mái là hình ảnh hai người khanh khanh ta ta, đây là sự tình nàng thiết tha ước mơ, nhưng nàng rõ ràng lấy thân phận của mình, chỉ sợ vĩnh viễn không có cách nào quang minh chính đại cùng Tổ An đi trên đường ân ân ái ái.

Đùng!

Nàng đập mặt kính xuống bàn, trên mặt nhìn không ra bất kỳ biểu lộ gì.

...

Lại nói một bên khác, Tổ An và Sở Sơ Nhan dựa theo kế hoạch trực tiếp đi đến Quốc Lập Học Viện.

Vốn Sở Sơ Nhan còn chuẩn bị thông báo chờ đợi, ai biết Tổ An trực tiếp kéo nàng đi đến hậu sơn, những thủ vệ ở ven đường kia không có ngăn cản, ngược lại có không ít người nhìn hắn gật đầu chào hỏi.

Sở Sơ Nhan kinh ngạc:

- A, tựa hồ nhân duyên của ngươi ở chỗ này rất tốt.

Trước kia nàng tới kinh thành một lần, tự nhiên biết Quốc Lập Học Viện mắt cao hơn đầu, đặc biệt là hậu sơn, giống như cấm địa, ngoại nhân không được mời, muốn đi vào không nói khó như lên trời, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

- Đúng vậy, lão công ngươi rất được người ưa thích.

Tổ An cười ha ha.

Sở Sơ Nhan vốn muốn cười mắng vài câu, bất quá lập tức nghĩ tới xung quanh hắn đào hoa liên tục, không khỏi hơi nhíu mày.

Đúng lúc này, bỗng nhiên phía trước truyền đến thanh âm binh khí va chạm, hai người đều hơi kinh ngạc, hậu sơn của học viện là nơi thanh tịnh bực nào, vì sao lại có người đánh nhau ở chỗ này?

Đến gần xem xét, lại phát hiện song phương giao chiến là hai thiếu nữ dung mạo mỹ lệ, các nàng không giống như đồng môn luận bàn, mà giống như vật lộn sống mái, thậm chí thỉnh thoảng còn mắng nhau.

Đại khái nghe qua, tựa hồ hai nữ nhân đồng thời thích một nam nhân, nam nhân kia đẹp trai, tu vi lại cao, là nam nhân hoàn mỹ nhất trên đời, hai bên mắng đối phương là tiện nhân không biết xấu hổ thông đồng nam nhân của mình, hại mình rất lâu không được nhìn thấy người yêu...

Sở Sơ Nhan như có điều suy nghĩ nhìn về phía Tổ An, liên tưởng đến trình độ quen thuộc của hắn ở thư viện, hiển nhiên là thường xuyên ra vào nơi này.

Tổ An nhất thời đổ mồ hôi như mưa:

- Đây không phải ta làm!

Đúng lúc này, hai thiếu nữ kia đánh ra hỏa khí, trực tiếp thi triển tuyệt chiêu, tu vi hai người sàn sàn nhau, nếu va chạm kết cục sẽ đồng quy vu tận.

Mũi chân của Sở Sơ Nhan điểm một cái, tay áo phất qua đánh rớt kiếm của hai người:

- Chỉ là một nam nhân, hai vị cô nương tội gì như vậy.

Hai nữ chấn kinh tu vi của nàng, bất quá nghe vậy lại nhịn không được chỉ vào Tổ An ở cách đó không xa phản bác:

- Nói nhẹ nhàng linh hoạt, nếu có người đoạt nam nhân của ngươi, ngươi cũng chắp tay nhường cho?

Sở Sơ Nhan giật mình, trong đầu hiện lên rất nhiều cái tên, Thu Hồng Lệ, Trịnh Đán, Kiều Tuyết Doanh...

Trong lúc nhất thời ngũ vị tạp trần.

Tổ An thầm kêu không ổn, vội vàng tiến lên nói:

- Hai vị cô nương không nên tức giận, nghe các ngươi nói, giống như đã thật lâu không có nhìn thấy người yêu, đánh đến ngươi chết ta sống, không bằng ngồi xuống trò chuyện trước, xem đến cùng là người nào cô phụ các ngươi, ta giúp các ngươi tìm kẻ phụ lòng kia tính sổ?

- Phi, ngươi mới là kẻ phụ lòng, lại dám làm nhục Tú ca ca nhà ta!

Hai thiếu nữ trăm miệng một lời giơ kiếm đâm tới hắn.

Tổ An:

- ? ? ?

Tổ An phiền muộn, cái này đâu có liên quan gì tới ta?

Chờ chút, Tú ca ca nghe sao quen thuộc như vậy, không phải là...

Thấy hai kiếm sắp đâm đến trên người hắn, bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện một cái cuốc, chỉ tùy tiện đụng vào, liền đánh bay hai nữ ra ngoài.

Lúc này một người ngoại hình nông dân đứng ở trước mặt hai nữ:

- Hồ nháo!

- Thất... Thất tiên sinh.

Hai tiểu nữ sinh nhìn thấy người kia, đều câm như hến.

Hai mắt Sở Sơ Nhan tỏa sáng, Thất tiên sinh?

Bình Luận (0)
Comment