Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2876 - Chương 2876 - Nhân Sinh Ly Hợp

Chương 2876 - Nhân sinh ly hợp
Chương 2876 - Nhân sinh ly hợp

Nhưng khoảng cách gần như thế, coi như hắn không chủ động mở ra thần niệm, Tổ An giấu ở trong ngăn tủ cũng sớm bị phát hiện.

Tổ An ở trong ngăn tủ thì may mắn không thôi, vẫn là kỹ năng của bàn phím đáng tin cậy, Hắc Ám Ẩn Thân, ở địa phương hoàn toàn tối có thể ẩn thân, đồng thời ẩn nấp khí tức, ngay cả hoàng đế cũng không cảm giác được.

Lúc này thanh âm của Triệu Hạo truyền đến:

- Vì sao thân thể của ngươi run rẩy lợi hại như vậy, chẳng lẽ đang sợ trẫm?

Nói đến đây thậm chí còn có chút mỉa mai.

Thần sắc Tổ An cổ quái, quan hệ của hai người này tựa hồ có chút kỳ quái, hẳn là quá khứ có ẩn tình.

- Hoàng thượng uy chấn hoàn vũ, thần thiếp há có thể không sợ.

Hoàng hậu cúi đầu đáp.

Triệu Hạo đụng phải cái đinh mềm, không khỏi nhíu mày:

- Ngẩng đầu lên, vì sao mặt của ngươi đỏ như vậy?

Trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác quái dị, hôm nay nữ nhân này kiều diễm quá khác thường.

Lúc này hoàng hậu đã triệt để bình tĩnh lại, ở trong cung sinh hoạt nhiều năm như vậy, để nàng rèn luyện ra một nội tâm cường đại:

- Vừa mới đang thử luyện công mà thôi.

- Luyện công?

Triệu Hạo thở dài.

- Xem ra ngươi vẫn không cam tâm làm người bình thường.

Hoàng hậu hỏi ngược lại:

- Hoàng thượng cảm thấy dưới loại tình huống này ai có thể cam tâm?

Triệu Hạo không vui, bất quá vẫn nói:

- Trẫm sẽ cho người chút linh dược, đoạn thời gian trước các địa phương tiến cống thiên tài địa bảo, nói không chừng có thể trợ giúp thương thế của ngươi khôi phục.

- Đa tạ hoàng thượng.

Trong lòng hoàng hậu âm thầm cười lạnh, nhiều năm như vậy ngoài miệng nói xinh đẹp, nhưng nếu thật tận tâm tận lực giúp nàng tìm, há sẽ không có một chút khởi sắc?

Nói cho cùng một hoàng hậu tu vi phế bỏ là phù hợp lợi ích của hắn mà thôi.

May mắn mình đã tìm được phương pháp giải cứu, không cần hắn giả mù sa mưa.

- Ngươi vẫn như vậy.

Triệu Hạo cảm giác ra vẻ ứng phó trong giọng nói của nàng, không khỏi tức giận, tựa hồ muốn phát tác, bất quá cuối cùng vẫn nhịn xuống.

- Cũng được, chuyện năm đó ngươi có lời oán giận, trẫm không trách ngươi.

Tâm bát quái của Tổ An dâng lên, năm đó đến cùng xảy ra chuyện gì, để tồn tại duy ngã độc tôn như Triệu Hạo, cũng sẽ chịu thua một nữ tử?

Hoàng hậu nhàn nhạt nói:

- Bệ hạ nói quá lời, thần thiếp trung trinh với bệ hạ, sao lại dám có bất kỳ oán trách gì?

Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên nàng giật mình, bởi vì cảm giác được đồ vật vừa rồi lưu ở trong cơ thể mình tựa hồ đang chảy ra, làm ướt cả quần lót, dưới loại tình huống này nói loại lời kia với Triệu Hạo, dù bụng dạ nàng cực sâu, hiện tại cũng có chút xấu hổ.

Triệu Hạo hừ một tiếng, hiển nhiên thái độ có chút bất mãn với nàng, bất quá chú ý tới trong nháy mắt đó nàng nhíu mày, vẫn lo lắng hỏi:

- Thế nào, thân thể ngươi có cái gì không thoải mái sao, cần trẫm truyền Thái Y không?

- Không cần, hiện tại thần thiếp không có gì không thoải mái, hoàn toàn tương phản, tốt trước nay chưa từng có.

Hoàng hậu nghĩ đến tràng cảnh vừa rồi, tứ kia không ngừng ra vào ở trong người mình, linh hồn cũng có một loại cảm giác rung động.

Lúc đầu nghe Triệu Hạo tới, hù dọa nàng rất lớn, nhưng phía sau chuyển nguy thành an, nàng có chút dư vị sự tình vừa rồi, thật sự là thể nghiệm trước nay chưa từng có, cả đời này nói không chừng sẽ không bao giờ vui vẻ hơn.

Trong ngăn tủ, biểu lộ của Tổ An có chút dị dạng, lời này tựa hồ là cố ý nói cho ta nghe, ai, vẫn là người ở kinh thành các nàng biết chơi.

Triệu Hạo chỉ nghĩ hoàng hậu hờn dỗi, nên không hoài nghi gì:

- Sau đó không lâu trẫm sẽ đi Tử Sơn phong thiện, ngươi cũng đi chứ.

- Sự tình phong thiện thần thiếp cũng có nghe thấy, ở chỗ này chúc mừng bệ hạ hoàn thành công tích vĩ đại, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả.

Ngữ khí của hoàng hậu khiêm tốn, nhưng nghe lại luôn thấy thiếu mấy phần chân thành nhiệt tình.

- Chỉ bất quá thần thiếp đã là phế nhân, thực lười động thân, nên không dính vào sự tình Tử Sơn, mong hoàng thượng thứ lỗi.

Triệu Hạo cẩn thận nhìn nàng, tựa hồ đang phán đoán tâm tư chân thực của nàng.

Lúc này Hoàng hậu đã sớm điều chỉnh tâm tính, bình tĩnh nhìn hắn, nếu trên đời có ai không sợ Triệu Hạo, chỉ sợ trừ nàng ra không còn có thể là ai khác.

Một lúc lâu sau Triệu Hạo thở dài một hơi:

- Cũng được, ngươi cố gắng ở kinh thành điều dưỡng thân thể, mặt khác chú ý thế cục kinh thành.

Hoàng hậu nói:

- Bây giờ thần thiếp ngay cả tự vệ cũng khó khăn, làm sao còn có dư lực trông nom thế cục kinh thành.

Triệu Hạo sầm mặt lại, trong lời nói của đối phương luôn mang theo cây gai, nghe liền khiến người ta tức giận.

Cách một hồi hắn mới lên tiếng:

- Hoàng hậu hỗ trợ xem thử chuyến này cát hung đi, chẳng biết tại sao, gần đây tâm thần trẫm luôn có chút không tập trung.

Tổ An ở trong tủ quần áo bừng tỉnh đại ngộ, khó trách vừa rồi tính tình của hoàng đế tốt như vậy, nguyên lai là có chuyện muốn nhờ.

Bình Luận (0)
Comment