Tổ An nhất thời đổ mồ hôi, làm sao dám nói đối phương lo lắng hắn chiếu cố tỷ tỷ mình lên giường, nên tùy ý biên lý do ứng phó.
Sau cùng đội ngũ lên đường, Sở Ấu Chiêu mới lưu luyến không rời nhìn Tổ An vẫy tay.
Mộ Dung Thanh Hà hơi nghi nhìn Sở Ấu Chiêu, nghĩ thầm Sở ca ca bình thường rất có khí khái nam tử, sao mỗi lần nhìn thấy Tổ đại ca đều giống như nữ nhi, hơn nữa hắn và tỷ phu quan hệ không khỏi quá tốt rồi?
Bỗng nhiên nàng giật mình, chẳng lẽ Sở ca ca thích nam nhân?
Ý nghĩ này vừa ra, nàng nhất thời xoắn xuýt, muốn hỏi lại không dám hỏi, sau cùng chỉ có thể tự an ủi mình, hẳn là Sở ca ca tuổi tác còn nhỏ, nên sùng bái anh hùng, Tổ đại ca xác thực lợi hại hơn những công tử ca trong kinh thành rất nhiều, lại thêm còn là tỷ phu, ngưỡng mộ đối phương là rất bình thường.
Tổ An tự nhiên không biết quan hệ của mình và Sở Ấu Chiêu bị người hiểu sai, sau khi trở lại trong đội ngũ, phó tướng Trương Tử Giang cười híp mắt nói:
- Bằng hữu của Tổ đại nhân đều có gia thế hiển hách, thật là khiến người ta hâm mộ.
Vương Bá Lâm hừ một tiếng, hiển nhiên cho rằng Tổ An là dựa vào những bối cảnh này mới ngồi lên vị trí.
Cảm nhận được hai người hoặc nhiều hoặc ít lộ ra địch ý, Tổ An ung dung cười nhẹ, cũng lười giải thích, hiện tại hắn là người có thể đánh cờ với Yêu Hoàng, Triệu Hạo, sao có thể để ý những thứ này.
Đội ngũ một đường tiến về Tử Sơn, Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang mấy lần đến tìm Tổ An thương nghị kế hoạch chuyến này.
- Hai vị là lão tướng trong quân, hẳn sẽ quen thuộc những chi tiết này, cứ dựa theo kế hoạch của hai vị đi.
Tổ An khách khí đáp.
Thấy hắn tựa hồ trong bụng trống trơn, Vương Bá Lâm càng khinh thị, mới đầu Trương Tử Giang còn duy trì mặt ngoài cung kính, nhưng qua mấy ngày, phát hiện hắn xác thực không ra kế hoạch gì, sự tình lớn nhỏ đều do hai người tự quyết, lại thêm bây giờ toàn thân đối phương nhìn không ra nguyên khí ba động, giống như người bình thường, cũng không nhịn được bắt đầu xem thường.
Trước đó có lẽ gia hỏa này có chút bản sự, nhưng gần đây hẳn bị thương gì, dẫn đến tu vi tổn hao, chỉ dựa vào nhân mạch mới đảm nhiệm vị trí này, đáng tiếc Đại Chu chúng ta xưa nay lấy thực lực nói chuyện, đức không xứng vị tất có mầm tai vạ.
Thái độ của hai người biến hóa không có giấu được ánh mắt của Tổ An, có điều hắn không để bụng.
Hắn thấy, trên đường dựng trại đóng quân, còn có đến Tử Sơn sửa chữa cung điện, bài trừ tai hoạ ngầm… căn bản không cần hắn quan tâm, đồ vật nguy hiểm thật sự, hai người này căn bản không ý thức được.
Cứ như vậy liên tiếp đi mấy ngày, bỗng nhiên tiền quân thám báo đến báo, phương hướng tây nam, ngoài mấy chục dặm, trong một sơn cốc có chiến đấu kịch liệt, song phương giao chiến không phải quan phủ, hẳn là loại hình phản quân.
Tổ An nói:
- Nếu là phản quân, thì giao cho quan phủ địa phương. Chúng ta có việc cần làm, đừng chậm trễ chính sự.
Bởi vì Triệu Hạo là địch nhân của hắn, cho nên những quân đội phản kháng triều đình kia, hắn không đối địch quá nhiều, đặc biệt là còn có quan hệ với Vân Gian Nguyệt, nhớ không lầm mà nói, Ma giáo các nàng tựa hồ cũng có một chi phản quân, vạn nhất lũ lụt tràn vào Long Vương Miếu thì không tốt.
Ai biết Trương Tử Giang lại nghiêm mặt nói:
- Chúng ta là thân quân của Thiên Tử, có chức trách hộ vệ xã tắc, đã gặp phải, há có đạo lý tránh mà không thấy?
Ngày bình thường Vũ Lâm Vệ ở trong hoàng cung, tuy nghe uy phong, nhưng cơ bản không có bao nhiêu địa phương dùng võ, tự nhiên không có cơ hội lập công, lần này đi Tử Sơn chỉ là qua sân khấu, dù sao hoàng thượng thiên hạ vô địch, ai dám gây bất lợi cho hoàng thượng?
Hắn thấy nhiệm vụ đi Tử Sơn trung quy trung củ, không tính là đại công.
Nhưng nếu trên đường trấn áp một cỗ phản quân lại khác, tuy hôm nay thiên hạ tổng thể thái bình, nhưng bởi vì Lô Tán Nguyên cầm đầu phản nghịch thủy chung không cách nào bình định, dẫn đến phản quân các nơi ẩn ẩn có xu thế đốm lửa nhỏ đốt đồng bằng, làm triều đình cũng nhức đầu không thôi.
Nếu mình có thể trấn áp một chi phản quân lập xuống đại công, nói không chừng có thể nước lên thì thuyền lên, coi như vị trí Vũ Lâm Trung Lang Tướng đã bị Tổ An đoạt, mình cũng có thể đến Hổ Bí làm trưởng quan nha.
Tổ An trầm giọng nói:
- Bây giờ chúng ta có sự việc cần giải quyết, bây giờ địch tình không biết, tùy tiện làm việc, vạn nhất chậm trễ hành trình, đây chính là tội lớn.
Lúc này Vương Bá Lâm cười lạnh:
- Chỉ là phản quân có thể gây ra đại sự gì, nếu Tổ đại nhân lo lắng, Vương mỗ nguyện lĩnh 50 Vũ Lâm Lang tiến đến giết địch.
Nói xong không đợi Tổ An đồng ý, tự mình điểm 50 tên Vũ Lâm Vệ thân cận, trực tiếp xuất phát.
Trương Tử Giang thấy thế nhất thời gấp, nếu để Vương Bá Lâm đoạt công lao, mình chẳng phải chỉ có thể uống gió tây bắc?