Nhìn Tạ Tú còn xinh đẹp hơn rất nhiều nữ tử, Tổ An không khỏi ác ý phỏng đoán, tiểu tử này không sợ có ngày bị người chộp tới cho chổng mông hay sao?
- Sao Tú Nhi ngươi lại rảnh rỗi đến tiễn ta, những nữ fan kia của ngươi có theo tới hay không.
Sự tình lần trước Tổ An ở Quốc Lập Học Viện nhìn thấy, đến nay vẫn còn hâm mộ.
Tạ Tú giật mình, nhìn bốn phía một chút, lúc này mới nhỏ giọng nói:
- Đừng nói lớn như vậy, ta là vụng trộm chạy ra ngoài.
- Loại tình huống này cũng đến tiễn ta, không hổ là hảo huynh đệ.
Tổ An vừa nói vừa nhìn xung quanh, có chút kỳ quái vì sao không nhìn thấy bóng hình nho nhã xinh đẹp kia.
- Đừng nhìn, tỷ tỷ ta không ở đây.
Tạ Tú trợn mắt trừng một cái.
Tổ An cười ngượng ngùng:
- Có phải tỷ ngươi bận tu hành không.
Tạ Tú lắc đầu:
- Lần này tới trừ tiễn ngươi, còn có một việc muốn nhờ, trước đó tỷ tỷ tỷ ta nhận nhiệm vụ, hình như cũng đi Tử Sơn, mấy ngày trước đã xuất phát...
Hắn đại khái nói một lần, chỉ bất quá sự tình của Tạ Đạo Uẩn bí mật, rất nhiều chi tiết hắn không rõ ràng:
- Tuy tu vi của tỷ tỷ tỷ ta không tệ, nhưng kinh nghiệm giang hồ của nàng quá ít, mặc dù không đến mức đại môn không ra nhị môn không bước, nhưng trước kia ở Minh Nguyệt Thành lui tới đều là người có bối cảnh và gia thế, mọi người biết nàng là thiên kim của thành chủ, không dám làm loạn; sau khi đến kinh thành quanh năm ở trong thư viện, cơ bản không liên hệ với người không có phận sự, lần này một mình đi xa nhà...
- Cho nên ngươi lo lắng nàng xảy ra chuyện?
Tổ An cười ha ha.
- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi còn có thuộc tính Tỷ khống.
- Cái gì là Tỷ khống?
Tạ Tú mờ mịt, lắc đầu nói tiếp.
- Chuyến này mục tiêu của các ngươi là giống nhau, cho nên ta mới cố ý đến nhờ ngươi chiếu ứng. Ta vốn cũng muốn đi, bất quá gần đây không biết lão già Hắc Bạch Tử kia nổi điên gì, lại an bài cho ta một đống nhiệm vụ, căn bản không rảnh rời kinh. Nếu tỷ tỷ ta xảy ra chuyện gì, ta làm ăn nói với cha mẹ.
Thần sắc Tổ An cổ quái, tốt một tiểu tử tôn sư trọng đạo...
- Yên tâm đi, tỷ ngươi cũng là bằng hữu của ta, ta tự nhiên sẽ chiếu cố nàng.
Hắn vỗ ngực bảo đảm, nghĩ thầm thật đúng là duyên phận, không nghĩ tới Tạ Đạo Uẩn cũng đi Tử Sơn.
- Bảo hộ nàng an toàn cơ bản là được, không cần chiếu cố quá tốt.
Bỗng nhiên Tạ Tú cảnh giác.
- Bằng không chiếu cố lên giường sẽ không tốt.
Tổ An tức đến xạm mặt lại:
- Ngươi thấy ta giống loại người kia sao?
Tạ Tú cẩn thận dò xét hắn, sau đó trịnh trọng gật đầu:
- Giống!
- Tỷ phu giống loại người nào?
Lúc này một "thiếu niên" môi hồng răng trắng nghe tin chạy đến, không phải Sở Ấu Chiêu thì là ai.
Tổ An không thể không cảm khái, cùng là mỹ thiếu niên, nhưng Ấu Chiêu nhìn càng đáng yêu hơn, bởi vì Tạ Tú chung quy là đàn ông nha.
Mộ Dung Thanh Hà từ trước đến nay cùng Sở Ấu Chiêu như hình với bóng, lúc này nàng đang âm thầm đánh giá Tạ Tú, mi cau lại, đoạn thời gian gần đây, những tiểu thư quý phụ ở kinh thành đều ca tụng người này, thậm chí một số cô nương nói bởi vì ưa thích hắn mới tìm được ý nghĩa của sinh mệnh, để cho mình càng thêm tích cực đối mặt với cuộc sống...
Nhưng gặp mấy lần, cảm giác vẫn không bằng Sở ca ca của ta, thậm chí ngay cả Tổ đại ca cũng tuấn lãng hơn đối phương, những cô nương kia làm sao si mê thành như thế?
Tạ Tú và Mộ Dung Thanh Hà cũng không phải lần đầu tiên gặp, lần thứ nhất gặp nhìn thấy đối phương dung mạo xinh đẹp, còn nỗ lực đi rút ngắn quan hệ.
Kết quả biết nàng đối với Sở gia thế tử tình căn thâm chủng, hai người cả ngày khi đi hai người khi về một đôi, hắn nhất thời thu hồi tâm tư.
Không nói Tạ gia và Sở gia ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, chỉ nói tính cách của hắn, chỉ thích cô nương toàn tâm toàn ý với mình, cái gì nhân thê, bạn gái người khác… đều là dị đoan, biến thái mới sẽ thích loại này.
Ánh mắt hai người vừa chạm liền tách ra, đều để đối phương vào phạm vi hoàn toàn không cần cân nhắc.
Bởi vì mấy tuấn nam mỹ nữ đứng chung một chỗ, xung quanh không ít người trông lại, Tạ Tú lo lắng thân phận bại lộ dẫn tới các cô nương cuồng nhiệt chú ý, hắn nhìn Tổ An chắp tay:
- Tổ huynh, sự tình gia tỷ nhờ ngươi, mặt khác nhớ đừng chiếu cố quá mức.
Nói xong đeo mặt nạ lên, lẫn vào trong đám người biến mất không thấy gì nữa.
Sở Ấu Chiêu mẫn cảm hỏi thăm:
- Tỷ tỷ của hắn sao lại nhờ ngươi?
Tỷ tỷ không ở bên người, mình phải bảo vệ tốt tỷ phu, đừng để hồ ly ở bên ngoài ăn vụng.
Tổ An nói sự tình đại khái, Mộ Dung Thanh Hà có chút không hiểu:
- Tạ tiểu thư xuất thân thư hương, không biết giang hồ hiểm ác, xác thực cần phải chiếu ứng, nhưng vì sao hắn bảo ngươi đừng chiếu cố quá mức? Nào có ai nhờ người như vậy.