Chúng quan viên Dịch quận tự nhiên không dám đắc tội bọn họ, luôn miệng kính đã lâu, kêu đến hai người lâng lâng.
Chỉ có thành chủ Liêu Lăng không nói một lời, hắn tu Hạo Nhiên Chính Khí, không ưa kiểu nịnh nọt này.
Thấy hắn không cho mặt mũi, Vương Bá Lâm và Trương Tử Giang rất khó chịu.
Lo lắng xảy ra xung đột không tất yếu, Tổ An hợp thời kéo Tạ Đạo Uẩn giới thiệu cho Liêu Lăng:
- Tạ cô nương là đệ tử chân truyền của Nhan Tiện Cổ đại sư, nói đến các ngươi cũng có chút ngọn nguồn.
Liêu Lăng tu Hạo Nhiên Chính Khí, là con đường của Quốc Lập học viện, trước kia cũng ở Quốc Lập học viện một đoạn thời gian, hai người xem như là đồng học.
Hai mắt Liêu Lăng nhất thời tỏa sáng:
- Nguyên lai là đệ tử của Đại tiên sinh, quả nhiên là bụng có thi thư.
- Bái kiến học trưởng!
Tạ Đạo Uẩn nhã nhặn thi lễ, trên mặt cũng có ý mừng, không giống địa phương khác, đệ tử học viện đều có lòng trung thành cực lớn với học viện, nhìn thấy đồng học tự nhiên thân cận.
Chúng quan viên vốn nghĩ Tạ Đạo Uẩn chỉ là hồng nhan tri kỉ của Tổ An, không ít người còn suy nghĩ lá gan của Thân Hầu thật mập, thời điểm làm việc cho hoàng đế còn dám mang thiếu nữ xinh đẹp đi theo, cũng không sợ sau khi trở về bị Ngự Sử ở kinh thành vạch tội.
Bây giờ biết nàng là đệ tử của Nhan Tiện Cổ, lập tức xem trọng mấy phần, ân cần hỏi han, đồng thời nghe ngóng tình hình gần đây của Nhan Tiện Cổ.
Nhan Tiện Cổ thân là đệ nhất Phù Văn Sư của Đế Quốc, mặc kệ là hoàng cung nội viện, hay quan phủ địa phương, trận doanh quân đội, không biết bao nhiêu trận pháp xuất từ tay hắn.
Bách quan trong triều lấy có thể được một pháp khí hoặc thư tay của Nhan đại sư làm vinh, chỉ tiếc Nhan Tiện Cổ rất ít xuất thủ cho tư nhân, dẫn đến tác phẩm càng ngày càng trân quý.
Quan viên địa phương ở Dịch quận này cũng không ôm hi vọng có tư cách lấy được tác phẩm của Nhan đại sư, nhưng bây giờ có cơ hội nhận biết đệ tử chân truyền, một khi kéo tốt quan hệ, tương lai nói không chừng có cơ hội từ trong tay nàng lấy được một số pháp khí, coi như không bằng Nhan đại sư, nàng thân là đệ tử chân truyền, sớm muộn có một ngày cũng sẽ trở thành đại sư.
Nghĩ đến tầng quan hệ này, những quan viên kia có thể không ân cần?
Trương Tử Giang và Vương Bá Lâm thấy Tổ An tựa hồ rất thưởng thức Liêu Lăng, tự nhiên sẽ không ngốc đến đi gây sự, thừa cơ thổi phồng Tạ Đạo Uẩn, dưới cái nhìn của bọn họ, thổi Tạ Đạo Uẩn chính là nịnh nọt Tổ An.
Bị bọn họ thổi phồng đến mức cổ kim khó gặp, Tạ Đạo Uẩn xưa nay nhã nhặn chống đỡ không nổi, bản năng co đến sau lưng Tổ An.
Thấy cảnh này, những lão hồ ly quan trường kia trao đổi ánh mắt, xem ra Tạ cô nương và Tổ An quan hệ không cạn.
May mắn lúc này có tiếng vó ngựa truyền đến, thay nàng làm dịu đi xấu hổ, mọi người quay đầu nhìn, chỉ thấy một đôi kỵ sĩ áo giáp màu đen nhanh chóng tới gần, ngựa của mỗi người đều thần tuấn, khôi giáp sáng ngời, luận trang bị không thua Vũ Lâm Quân của hoàng đế bao nhiêu.
Nhìn thấy đám người kia, Thái Thú Trương Giải không tự chủ được nhíu mày.
Thấy một màn này, biểu lộ của Tổ An có chút nghiền ngẫm, xem ra quan viên Dịch quận và Yến Vương Phủ quan hệ không quá hòa thuận.
Trang phục của đám nhân mã này hắn nhận biết, đây là Hắc Giáp Kỵ Binh của Yến Vương Phủ, hơn nữa mình và người dẫn đầu kia còn có "mối thù giết con".
Đầu lĩnh bên Yến Vương Phủ chính là Quốc Tướng Tôn Tuần, lúc trước Tổ An và Tang Hoằng tới Vân Trung quận, đi ngang qua Dịch quận, ở trong Tiêu Dao Lầu sinh ra xung đột với nhi tử Tôn Kế của Tôn Tuần, bởi vì ở Tiêu Dao Lầu, thân phận đều giữ bí mật, Tôn Kế không biết hắn là khâm sai, ỷ vào thân phận địa đầu xà, dự định cướp giết hắn.
Kết quả người tính không bằng trời tính, đụng phải một cao thủ hắc ăn hắc, ngược lại đoàn người Tôn Kế đều bị giết.
Sau đó Tôn Tuần vừa sợ vừa giận, căn cứ xung đột ở Tiêu Dao Lầu hoài nghi đến trên người Tổ An, may mắn sau cùng Tổ An cơ trí tra ra hung thủ, lúc này mới tránh đi song phương xung đột.
Tuy mặt ngoài Tôn Tuần tiếp nhận kết quả này, nhưng trời mới biết tâm hắn nghĩ như thế nào.
Dù sao nhi tử của hắn là bởi vì có xung đột với mình trước, muốn đối phó mình, sau đó mới bị cao thủ Tà đạo thừa lúc.
Nếu là người lòng dạ hẹp hòi, rất dễ dàng giận chó đánh mèo, có thể dạy dỗ ra loại hoàn khố kỳ hoa như Tôn Kế, gia phong nhà bọn hắn có thể thấy được lốm đốm.
Lúc này đoàn người Tôn Tuần đã đi tới trước mặt, xuống ngựa hành lễ với đám người Tổ An:
- Tôn mỗ đại biểu Yến Vương tới đón tiếp Tổ đại nhân cùng các vị tướng quân!
- Yến Vương khách khí!
Tổ An cũng chắp tay hữu lễ, đồng thời trong lòng cảm thán gia hỏa này lại một chút phẫn nộ cũng không lộ ra, có thể thấy được lòng dạ sâu bao nhiêu.