- Ta thấy Yến quan chủ cũng không có bất cận nhân tình như vậy, tỉ như Ly Hận Thiên Quan Sầu Hải, tựa hồ vẫn xum xoe nàng, nhưng không thấy nàng chán ghét.
Tổ An thừa cơ tìm hiểu.
- Ngươi còn không biết xấu hổ nói, trước đó ngươi đắc tội Ly Hận Thiên như vậy, ta lo lắng chết đi được, sợ Quan chưởng môn ra tay với ngươi, còn nghĩ làm sao cầu sư phụ giúp ngươi.
Nhớ tới sự tình trong bữa tiệc, hiện tại Sở Sơ Nhan lòng còn sợ hãi.
- Yên tâm đi, ta lại không sợ họ Quan.
Tổ An nắm tay nàng, chỉ cảm thấy rét lạnh mềm mại, cực kỳ dễ chịu.
- Lại nói, sư phụ ngươi và ta tốt xấu gì cũng coi như chiến hữu, nàng sẽ không ngồi yên không để ý đến.
- Nguyên lai ngươi đánh cái chủ ý này, thiệt thòi ta còn lo lắng thay ngươi.
Sở Sơ Nhan hờn dỗi không thôi, nếu có người khác ở chỗ này, khẳng định sẽ ngoác mồm kinh ngạc, dù sao ngày bình thường nàng đối với ai cũng băng lãnh, chưa ai từng thấy nàng hồn nhiên như thế.
- Ngươi còn chưa nói sự tình của Quan Sầu Hải và sư phụ ngươi.
Tổ An bát quái hỏi thăm.
- Còn có thể có chuyện gì, chỉ là Quan chưởng môn một mực truy cầu sư tôn mà thôi.
Một khi bát quái, Sở Sơ Nhan cũng hưng phấn.
- Năm đó Quan chưởng môn thiên phú kinh người, lúc mười mấy tuổi đã được chỉ định là chưởng môn đời kế tiếp của Ly Hận Thiên, thậm chí có cơ hội trở thành đệ nhất nhân của Đạo môn chín tông. Đồng thời tướng mạo đường đường, nho nhã hiền hoà, lúc đó không chỉ Ly Hận Thiên, vô số thiếu nữ ở tông môn khác cũng mê luyến, thậm chí còn có người náo ra sự tình hơn nửa đêm ôm ấp yêu thương, lại bị cự tuyệt.
- Bất quá thời điểm Quan chưởng môn ở trên đại hội Đạo môn chín tông nhìn thấy sư tôn, thì nhất kiến chung tình, thề không phải nàng không cưới, một năm không biết chạy tới Bạch Ngọc Kinh bao nhiêu lần, thậm chí vì nịnh nọt sư tôn, hắn còn ở Bạch Ngọc Kinh bưng trà đưa nước, cùng mỗi người bên cạnh sư tôn kéo tốt quan hệ, lúc đó có người nói đùa Ly Hận Thiên giúp Bạch Ngọc Kinh bồi dưỡng một đệ tử giỏi.
- Đằng sau thì sao?
Tổ An khẩn trương, si tình như thế, lại thêm bản thân rất có mị lực, trong thiên hạ không có mấy nữ tử chống cự được a.
- Không có về sau.
Sở Sơ Nhan lắc đầu.
- Sư tôn không thích hắn, mới đầu còn khuyên bảo, nhưng đối phương không những không nghe, ngược lại dây dưa đến cùng, sư tôn dứt khoát không để ý tới, hiện tại ta có chút hoài nghi, tính tình sư tôn băng lãnh như vậy, đối với bất kỳ nam nhân nào sắc mặt cũng không thay đổi, nói không chừng là bị việc này kích thích.
Tổ An sững sờ, nghĩ thầm thật có khả năng.
Đúng lúc này bên cạnh có tiếng ho nhẹ, làm hai người hoảng sợ nhảy một cái, quay đầu lại, vừa hay nhìn thấy Yến Tuyết Ngân tức giận đi tới.
- Sư... Sư phụ!
Sở Sơ Nhan giật mình, dù sao ở sau lưng nói chuyện sư phụ, nghiêm ngặt nói ra cũng coi như "đại nghịch bất đạo" .
Yến Tuyết Ngân lạnh lùng nói:
- Ngươi rời chỗ quá lâu, lộ ra không quá lễ phép, mau trở về đi.
Sở Sơ Nhan nghĩ thầm ngày bình thường sư phụ đâu có cố kỵ cái nhìn của người khác, bất quá lúc này có tật giật mình, nên không dám phản bác:
- Vâng!
Nói xong nhìn Tổ An nháy mắt, biểu đạt mình bất đắc dĩ, sau đó như chạy trốn rời đi.
Đợi nàng rời đi, chỉ còn lại Tổ An và Yến Tuyết Ngân, bầu không khí thoáng cái lúng túng.
May mắn Tổ An da mặt dày, trực tiếp tiến tới, còn chưa mở miệng, Yến Tuyết Ngân như nai con bị dọa, trong nháy mắt lui về sau mấy bước:
- Đừng tới gần ta!
Tổ An bất đắc dĩ:
- Ta ở trong lòng ngươi đáng sợ như thế sao?
Trong đầu Yến Tuyết Ngân hiện ra một số hình ảnh "đáng sợ", trực tiếp quay mặt qua chỗ khác, cả người lạnh đến làm hoa mai trên cây cũng run lẩy bẩy.
Tổ An thở dài:
- Lần trước ngươi đi không từ giã, ta một mực lo lắng ngươi xảy ra chuyện, thẳng đến về sau từ trong miệng Sơ Nhan biết ngươi về Bạch Ngọc Kinh mới hơi yên lòng.
- Sự tình đã qua, thì để nó qua.
Yến Tuyết Ngân trực tiếp đánh gãy hắn.
- Lần này ta tới là nhắc nhở ngươi cách Sơ Nhan xa một chút, nàng sắp đại chiến, cần phải gìn giữ tâm như chi thủy mới có thể phát huy ra thực lực trình độ lớn nhất, đoạn thời gian trước đến kinh thành tìm ngươi, làm hại nàng tâm niệm bất an, lấy trạng thái kia đi tỷ thí, hơn phân nửa sẽ xảy ra chuyện. Những ngày này thật vất vả mới khôi phục lại bình tĩnh, kết quả ngươi lại tới, ngươi thật muốn tốt cho nàng mà nói, thì trong khoảng thời gian này đừng đi quấy rầy nàng.
Tổ An đậu đen rau muống nói:
- Thái Thượng Vong Tình Quyết của các ngươi thật là một công pháp phiền phức, các loại khuyết điểm một đống lớn.
- Im miệng!
Yến Tuyết Ngân nguýt hắn một cái.
- Không cho phép làm nhục công pháp của bản môn.
- Tốt tốt tốt, là ta lỡ lời.
Tổ An rõ ràng tính thần thánh của Thái Thượng Vong Tình Quyết ở Bạch Ngọc Kinh, vì vậy chuyển hướng đề tài này, tiến đến bên người nàng.