Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2930 - Chương 2930 - Mặt Mày

Chương 2930 - Mặt mày
Chương 2930 - Mặt mày

- Đây là Tỉnh Tửu Trà, Tổ đại ca nếm thử.

- Xác thực cảm giác còn mệt mỏi hơn một trận đại chiến.

Tổ An tiếp nhận chén trà, ngửi được một mùi thơm, tinh thần không khỏi rung động.

- Lệnh nhi muội muội lại luyện Tỉnh Tửu Trà thành đan dược tùy thân mang theo, thật khéo tay.

- Đây là sự tình không có cách nào.

Tạ Đạo Uẩn ngồi xuống ở bên cạnh hắn, lưng eo thẳng tắp, phong phạm tiểu thư khuê các không thể bắt bẻ.

- Cha ta thường xuyên xã giao trên quan trường, uống đến say như chết, đệ đệ ta cũng không bớt lo, thường xuyên đến thanh lâu tầm hoan tác nhạc uống đến say mèm mới về, có câu bệnh lâu thành y, ta cũng phát triển nghiên cứu Tỉnh Tửu Trà Hoàn, nói đến còn phải cảm tạ Tiểu Hi muội muội, lúc trước nếu không phải nàng giúp đỡ, ta cũng không có bản lĩnh làm ra.

- Kỷ Tiểu Hi?

Tổ An khẽ giật mình, trong đầu hiện ra nữ hài thanh thuần non nớt, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác ấm áp.

- Đúng vậy, cha nàng là thần y, chỉ bất quá tính khí cổ quái, may mắn Tiểu Hi không giống cha nàng, tính tình thiện lương, cố ý chỉ điểm ta làm ra cái này.

Nghĩ đến thiếu nữ giống như tiểu muội muội nhà bên kia, khóe môi của Tạ Đạo Uẩn hiện lên vẻ mỉm cười.

Tổ An nghĩ đến lúc trước mình tao ngộ đại nạn, bị Tú Y Sứ Giả bắt mang đi, Kỷ Tiểu Hi vì đưa thuốc cho mình, còn giả vờ hôn hắn...

Cũng không biết hiện tại nàng sống có tốt hay không, còn có Hoàn Chiêu đáng yêu, hiện tại có phải mỗi ngày ở trong học viện vì tu hành phát sầu hay không.

Đáng tiếc một mực không có cơ hội về Minh Nguyệt thành!

- Tổ đại ca, Tổ đại ca?

Bên tai vang lên thanh âm nghi hoặc của Tạ Đạo Uẩn, hiển nhiên là liên tục gọi hắn mấy lần.

- Vừa rồi ngươi đang hỏi cái gì?

Tổ An có chút áy náy, vừa rồi hình như nàng hỏi mình cái gì, đáng tiếc mình thần du vật ngoại.

Tạ Đạo Uẩn đỏ mặt, do dự một chút vẫn nói:

- Hôm nay nhìn thấy Sở tiểu thư, ta xem quan hệ của các ngươi vẫn rất tốt, vì sao không... phục hôn?

- Phục hôn?

Trong lòng Tổ An hơi động, có điều rất nhanh thở dài một hơi.

- Trong thời gian ngắn khả năng còn không thích hợp.

Những ngày qua Sở Sơ Nhan tu luyện Thái Thượng Vong Tình, ngày bình thường trò chuyện với nàng cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh và tu vi, nếu hiện tại thành thân lần nữa, mỗi ngày khanh khanh ta ta, nàng còn làm sao tu hành.

Hơn nữa nếu ở thời điểm này nói chuyện cưới gả với nàng, khẳng định phải xin chỉ thị của trưởng bối, bên ta ngược lại không quan trọng, nhưng bây giờ Sở Sơ Nhan ở Bạch Ngọc Kinh, những chuyện này khẳng định do Yến Tuyết Ngân làm chủ, vừa nghĩ tới hôn sự của mình và Sở Sơ Nhan đi xin phép nàng...

Hình ảnh kia quả thực không dám nghĩ.

Huống chi trừ cái đó ra, hắn còn có rất nhiều hồng nhan tri kỷ, tỉ như Đại Mạn Mạn, Thu Hồng Lệ, Ngọc Yên La...

Trước kia không thành thân với các nàng thì thôi, bây giờ quan hệ của mọi người như vậy, mình và nữ nhân khác thành thân, khẳng định sẽ tổn thương tâm người khác.

Ai, tề nhân chi phúc thật không dễ hưởng.

Tạ Đạo Uẩn không biết ý nghĩ của hắn lúc này, nhìn hắn chần chờ, trong lòng chẳng biết tại sao bỗng nhiên có một loại cao hứng khó hiểu:

- Tổ đại ca đừng buồn rầu, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, duyên phận là ông trời chú định.

Tổ An mỉm cười:

- Đa tạ Lệnh nhi muội muội an ủi.

Tạ Đạo Uẩn lại có chút áy náy, những tâm tư vừa rồi kia của mình, giống như một nữ nhân xấu a.

Trong lòng nàng bất an, không dám tiếp tục lưu lại nơi này, tùy ý trò chuyện vài câu liền đứng dậy cáo từ.

Tổ An đưa nàng trở về phòng, sau đó lặng lẽ đổi trang phục Kim Bài Thập Nhất, thừa dịp cảnh đêm đến cứ điểm bí mật của Tú Y Sứ Giả ở Dịch quận.

Đi tới cứ điểm, mới vừa vào cửa đả ngửi được mùi thuốc nồng đậm, Tiếu Kiến Nhân bình thường trầm ổn, lúc này ở ngoài phòng gấp đến độ xoay quanh, thỉnh thoảng nhìn vào trong phòng, nhiều lần muốn nói lại thôi.

Lá gan của Đái Lão Thất và Trần Lão Bát thì lớn hơn nhiều:

- Trương cô nương, thật không muốn ta giúp ngươi bó thuốc sao?

- Trương cô nương, ta có kinh nghiệm, năm đó heo nái ở cửa thôn đánh nhau gãy chân, đều là ta nối lại, bệnh khỏi rất nhanh.

Ca…

Bên trong truyền đến thanh âm đè nén lửa giận của Trương Tử Đồng.

- A…

Hai người hậm hực lui mấy bước, đầu hói hình Địa Trung Hải và chữ M lẫn nhau chiếu rọi, nhìn cực kỳ quái dị.

Trần Lão Bát vẫn không cam tâm, còn muốn nói cái gì, lại bị Tiếu Kiến Nhân quát:

- Đừng chọc Trương cô nương tức giận.

Đái Lão Thất cười hắc hắc nói:

- Ngươi không hiểu, một nữ nhân không nhất định thích người để cho nàng cười, nhưng hơn phân nửa thích nam nhân để cho nàng khóc...

Còn chưa nói xong, bàn tay của Tiếu Kiến Nhân đã đập vào đầu hắn:

- Miệng đầy thô tục, ngươi như vậy còn muốn đi thi tiến sĩ.

Bỗng nhiên cửa mở, Trương Tử Đồng cao gầy nổi giận đùng đùng đi ra, đang muốn phát tác, lại thấy Tổ An trong góc, vội vàng hành lễ nói:

- Gặp qua Thập Nhất đại nhân!

Bình Luận (0)
Comment