- Dẫn đường, chúng ta trực tiếp đi qua.
Tổ An hạ lệnh.
Trong lòng mấy người run lên, hiển nhiên Tưởng Trung này có vấn đề, Trương Tử Đồng không dám thất lễ, dẫn mấy người tiến đến thành tây.
Một đường không nói gì, đoàn người nhanh chóng tới chỗ ở của Tưởng Trung, là một tòa nhà khá rách nát.
Tổ An cũng không nói chuyện, trực tiếp đá bay cửa xông vào.
Có điều lòng hắn trầm xuống, bởi vì tiểu viện quá an tĩnh, nếu đối phương ở đây, lúc này hoặc trốn hoặc đi ra xem tình huống, tuyệt đối không có khả năng một chút phản ứng cũng không có.
Tiếu Kiến Nhân đi vào điều tra, sau đó đi ra bẩm báo:
- Tưởng Trung không có ở trong nhà!
Trương Tử Đồng biến mặt, đêm hôm khuya khoắt, Tú Y Sứ Giả không ở trong nhà nghỉ ngơi, có thể đi chỗ nào?
Phải biết Tú Y Sứ Giả đều có quy định tương quan, dù thay phiên nghỉ ngơi cũng phải ở trong nhà tùy thời chờ lệnh, bởi vì thường có nhiệm vụ bất ngờ cần điều động bọn họ.
- Hỏi hàng xóm xung quanh xem.
Tổ An hạ lệnh.
Tiếu Kiến Nhân gật đầu, mang theo thủ hạ chạy tới xung quanh điều tra tình báo.
Tổ An thì nhân cơ hội này hỏi thăm Trương Tử Đồng:
- Tưởng Trung này bình thường làm người như thế nào?
- Làm người láu lỉnh, bất quá người như chúng ta, không biết biến báo sẽ không lâu dài.
Trương Tử Đồng đáp.
- Hắn cũng không có gì, có thể đi vào hàng ngũ của chúng ta, bối cảnh gia đình khẳng định là được điều tra nghiêm ngặt.
Tổ An cười lạnh:
- Thật sao, ta nhìn ngươi không chút láu lỉnh.
Trương Tử Đồng quẫn bách:
- Tính tình của ta xác thực rất dễ dàng đắc tội người, những năm gần đây may có Thất đại nhân trông nom, ta đã sớm xem hắn như nghĩa phụ, cho nên mới muốn sớm ngày tra được hung thủ giết hại Thất đại nhân. Tưởng Trung này có vấn đề gì sao?
- Đã mất tích còn không có vấn đề?
Tổ An mặt không biểu tình.
Lúc này Tiếu Kiến Nhân thở hồng hộc chạy về:
- Lão đại, nghe hàng xóm nói chạng vạng tối còn thấy hắn, hơn nữa trước đó còn loáng thoáng nhìn thấy nhà hắn sáng đèn, hẳn còn ở trong phòng ngủ.
Tổ An nhíu mày, đi thẳng vào trong phòng điều tra, nhìn thấy đệm chăn lộn xộn, bên trong còn có độ ấm:
- Xem ra hắn là lâm thời rời đi.
Tiếu Kiến Nhân biến sắc:
- Chúng ta vừa đến tra hắn, hắn liền chạy?
Mấy Tú Y Sứ Giả ở xung quanh sắc mặt nhất thời không được tự nhiên, đều là nhân sĩ chuyên nghiệp, lập tức kịp phản ứng, xả ra loại tình huống này, chỉ có một khả năng, chính là… nội ứng.
Thấy ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người mình, Trương Tử Đồng sầm mặt lại:
- Các ngươi hoài nghi ta mật báo?
Tiếu Kiến Nhân ngượng ngùng cười một tiếng:
- Ta không phải ý kia...
Hắn tự nhiên không nguyện ý hoài nghi đối phương, nhưng Tưởng Trung là thủ hạ của nàng, hơn nữa sự kiện Kim Bài Đệ Thất này, nàng xác thực có hiềm nghi.
Lúc này Tổ An nói:
- Không có quan hệ gì tới nàng, vừa rồi một đường ta đều lưu ý, nàng không có lan truyền tin tức.
Không chỉ nàng, mấy người đi theo đều không có hành động khả nghi.
Tu vi chênh lệch lớn như vậy, những người này muốn động tay chân căn bản không thể gạt được tai mắt của hắn.
Trương Tử Đồng nhất thời buông lỏng một hơi, ấn tượng với hắn tốt hơn mấy phần.
Bất quá lập tức kịp phản ứng, nguyên lai đối phương vẫn một mực hoài nghi, đang yên lặng cảnh giác nàng.
Tổ An phân phó xung quanh nói:
- Hạ lệnh truy nã, mau chóng tìm ra tung tích của Tưởng Trung.
Rất nhanh có người lĩnh mệnh rời đi, Trương Tử Đồng rốt cục kìm nén không được hỏi:
- Đến cùng có chuyện gì, vì sao đột nhiên Tưởng Trung lại chạy, hắn xảy ra chuyện gì?
Tổ An đáp:
- Có người cố ý dẫn chúng ta điều tra Tiêu Dao Lầu...
Nói xong đại khái giải thích chân tướng.
- Người giật dây này đến cùng là ai, tính kế thật sâu.
Tiếu Kiến Nhân kinh hô.
Trương Tử Đồng cau mày nói:
- Ta càng hiếu kỳ là, vì sao Tưởng Trung có thể kịp thời nhận được tin tức.
Đây cũng là địa phương Tổ An không nghĩ ra, mấy người thương thảo một hồi, nhưng không tìm ra đầu mối gì, liền để bọn hắn tra Tưởng Trung, mình thì trở lại dịch quán.
Ngày thứ hai, Tổ An vốn muốn tìm Yến Tuyết Ngân và Sở Sơ Nhan, ai ngờ tới chỗ ở của các nàng, lại phát hiện giai nhân đã chân trời mờ mịt.
Tổ An cắn răng, Yến Tuyết Ngân thật hung ác, không chỉ mình không nguyện ý gặp hắn, thậm chí còn không cho phép Sơ Nhan gặp hắn.
Ai, bất quá quan hệ giữa ba người thật phiền phức, hoàn toàn không biết tương lai phải giải quyết như thế nào...
Hắn tâm sự nặng nề đi ở trong hẻm nhỏ, bỗng nhiên một con bươm bướm uyển chuyển nhảy múa ở trước mặt hắn.
Tổ An giật mình, bây giờ đang giữa mùa đông, lại có bươm bướm?
Sinh vật ở thế giới này thật khác biệt.
Lúc này xung quanh lại bay tới một số bươm bướm, như lá rụng bay múa, vây xung quanh hắn, để mùa đông tiêu điều tăng thêm chút sắc xuân.
Tổ An nhịn không được vươn tay, bươm bướm vỗ cánh dừng lại ở trên ngón tay hắn.