Tựa hồ xem ngón tay hắn như cánh hoa, cúi đầu mút vào.
Tổ An mỉm cười, đang muốn vuốt ve bươm bướm kia, bỗng nhiên ngón tay truyền đến cảm giác nhói nhói.
Hắn biến sắc, vội vàng hất bươm bướm ra, sau đó nâng tay xem xét, trên đầu ngón tay chảy ra chút máu, màu sắc máu tươi xanh mênh mang, hiển nhiên là có kịch độc.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến tiếng cười như chuông bạc, một thiếu nữ đẹp đẽ đang ngồi ở trên cây cách đó không xa, toàn thân váy áo tung bay, giống như một con bươm bướm màu sắc rực rỡ.
Mà những bươm bướm trước đó bay múa, đều đậu ở trên ngón tay nàng, lộ ra nhu thuận đáng yêu.
- Là ngươi?
Tổ An sầm mặt lại, thiếu nữ này là Thải Điệp quận chúa hôm qua từng gặp một lần, Triệu Tiểu Điệp.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất đừng xúc động vận khí, trúng độc của ta, càng vận công, chết sẽ càng nhanh.
Lúc này Triệu Tiểu Điệp lại sửa lời.
- Không đúng, thực ra không có chết nhanh như vậy, những độc tố này sẽ trước tiên chạy ở trong kinh mạch ngươi, để toàn thân ngươi tê liệt, sau đó mới xâm nhập lục phủ ngũ tạng, đến thời điểm nội tạng của ngươi sẽ dần dần hoá lỏng, sau cùng triệt để hóa thành nước mủ. Mấu chốt là toàn bộ quá trình, ý thức của ngươi vẫn thanh tỉnh, ngươi sẽ đích thân cảm giác được toàn thân mình đang tan rã, hì hì, suy nghĩ một chút liền thú vị.
Tổ An trầm giọng nói:
- Ta là Khâm sai đại thần, ngươi dám hạ độc thủ với ta, dù cha ngươi là Tề Vương, chỉ sợ cũng ăn không nổi.
- Thôi đi, muốn dùng hoàng đế ép ta.
Triệu Tiểu Điệp cười khẩy.
- Không sai, một khi sự tình lộ ra sẽ rất phiền toái, bất quá đến thời điểm ngươi hóa thành nước mủ, ai biết là ta làm? Cái hẻm nhỏ này rất yên tĩnh, thời gian ngắn sẽ không có người tới. Đến thời điểm ta cầm đầu ngươi tìm hố phân tùy tiện quăng, chẳng phải hủy thi diệt tích? Đúng rồi, ta còn không có nói cho ngươi, tuy độc này có thể để toàn thân ngươi tan rã, nhưng đầu không tan?
Nàng cố ý miêu tả triệu chứng sau khi trúng độc rất cụ thể, là muốn nhìn đối phương hoảng sợ, chỉ bất quá đối phương mặt không biểu tình, để cho nàng có chút mất hứng.
Chẳng lẽ là biết hẳn phải chết nên tuyệt vọng?
Vậy cho chút hi vọng thử xem.
- Đương nhiên bản quận chúa không phải loại người không hiểu nhân tình, nếu ngươi cầu ta mà nói, nói không chừng ta sẽ cân nhắc cho ngươi giải dược.
Triệu Tiểu Điệp ở trên cao nhìn xuống, hài hước hắn.
- Ngươi muốn sống không?
Tổ An thở dài:
- Nữ hài tử mặc váy thì phải chú ý, đặc biệt là thời điểm ở chỗ cao, ngươi lộ hết rồi.
Triệu Tiểu Điệp sững sờ, bản năng đè váy lại, sau đó cả người giống như con bướm tung bay rơi xuống:
- Xú tiểu tử, ngươi tự tìm cái chết!
Đến từ Triệu Tiểu Điệp, điểm nộ khí +452 +452 +452...
- Ngươi đến cùng muốn thế nào?
Tổ An cau mày nói.
- Quỳ xuống, khấu đầu 100 cái, bản quận chúa tâm tình tốt, nói không chừng sẽ cho ngươi giải dược.
Trên mặt Triệu Tiểu Điệp hiện ra ý cười tàn nhẫn, nàng không muốn giết hắn nhanh như thế, nhưng nếu chỉ khấu đầu 100 cái thì triệt để giải độc, đó là si tâm vọng tưởng.
Nàng trước thông qua thủ đoạn này phá hủy tự tôn của đối phương, một khi bắt đầu, sự tình phía sau càng dễ làm, đến thời điểm sẽ biến hắn thành một con chó của mình.
Tổ An bình tĩnh nói:
- Ta nhớ không lầm mà nói, hôm qua mới là lần đầu tiên gặp mặt ngươi, vì sao ngươi có địch ý với ta như vậy?
Triệu Tiểu Điệp cười lạnh:
- Chỉ có người yếu mới quấn lấy hỏi vì cái gì, dường như nhằm vào bọn họ còn cần lý do vậy. Bất quá hôm nay bản quận chúa tâm tình tốt, cũng không sợ nói cho ngươi, lúc trước ngươi ám toán ca ca ta, lại trắng trợn phá hư sự tình của phụ vương ta, đã sớm đắc tội ta, ngươi còn hỏi vì cái gì, ta thực không nghĩ tới ngươi sẽ ngây thơ như thế.
- Ám toán?
Thần sắc của Tổ An có chút kỳ quái nhìn nàng, nữ nhân này quanh năm ở thâm sơn tu luyện, não bị hư rồi sao.
Triệu Tiểu Điệp luôn cảm thấy ánh mắt của đối phương giống như nhìn kẻ nhược trí, trong lòng cực kỳ khó chịu:
- Tư chất của ca ca như thế nào, ta rất rõ ràng, tuy lãng phí rất nhiều tinh lực ở trên người nữ nhân và tục sự, nhưng tu vi của hắn không phải ngươi có thể đối phó được, cũng không biết ngươi dùng thủ đoạn vô sỉ bỉ ổi gì ám toán hắn.
Đột nhiên nàng nhíu mày:
- Vì sao ngươi không biện giải?
Phản ứng của đối phương rất kỳ quái, theo lý thuyết trúng Điệp Độc của nàng, lúc này sớm nên đau đến lăn lộn đầy đất, đối phương bình tĩnh để cho nàng có một loại dự cảm không hay.
- Tại sao ta phải giải thích?
Tổ An lạnh nhạt nói.
- Ta đang xem ngươi biểu diễn.
Đối phương mây trôi nước chảy để Triệu Tiểu Điệp cảm thấy mình giống như tên hề, trong lòng nổi giận.
Đến từ Triệu Tiểu Điệp, điểm nộ khí +499 +499 +499...
Nàng dù sao cũng không phải kẻ ngu dốt, không có bị phẫn nộ làm đầu óc choáng váng, kinh nghi bất định nhìn đối phương:
- Ngươi không trúng độc? Làm sao có thể!