Vẻ đỏ ửng trên mặt Sở Sơ Nhan mờ đi, biến thành trắng xám không gì sánh được, bởi vì nàng ý thức được loại tình huống này rất có thể sẽ phát sinh.
- Cho nên trận chiến này không phải đánh vì Bạch Ngọc Kinh, mà vì chính ngươi, ngươi lại vì nhất thời vui thích mà... Vi sư làm sao không tức giận?
Yến Tuyết Ngân tức giận nói, bất quá người đáng giận nhất vẫn là hỗn đản kia, rõ ràng đáp ứng ta không đến trêu chọc Sơ Nhan, kết quả nói không giữ lời!
- Sư phụ, ta biết sai rồi.
Sở Sơ Nhan hít sâu một hơi, thần sắc dần dần trở nên kiên nghị.
- Tiếp xuống mấy ngày này, ta sẽ không gặp hắn, sẽ dùng tất cả tinh lực ở trên tỷ thí.
Nghe nàng nói như vậy, Yến Tuyết Ngân vui mừng gật đầu:
- Ngươi biết liền tốt, lấy thông minh tài trí cùng với tu vi của ngươi, hiện tại tỉnh ngộ cũng không muộn.
- Đa tạ sư phụ.
Chỉ là trong lòng Sở Sơ Nhan có chút cổ quái, nghĩ thầm sư phụ bây giờ thật không giống trước kia, trước kia nàng quyết sẽ không quan tâm những chuyện nam nữ này, bây giờ lại giúp mình bày mưu tính kế?
Có điều nàng nhìn thấy sư phụ nổi nóng liền không dám hỏi thăm, chỉ là trong lòng cảm động, nghĩ đến sư phụ là thật coi ta như nữ nhi, mới vì ta suy tính tỉ mỉ chu đáo như thế.
Nhìn Sở Sơ Nhan lại khôi phục thanh lãnh thường ngày, Yến Tuyết Ngân yên lòng, nhìn giường chiếu lộn xộn, trong không khí còn sót lại kiều diễm, nàng tiếp tục lưu lại nơi này cũng xấu hổ, liền xụ mặt rời đi.
Chỉ để lại Sở Sơ Nhan một người ở trong phòng hai tay che mặt:
- Xấu hổ chết người, xấu hổ chết người.
Vừa nghĩ tới vừa rồi ân ái bị sư phụ gặp phải, nàng xấu hổ đến đầu ngón chân muốn móc sàn nhà ra một cái động lớn.
Lại nói sau khi Yến Tuyết Ngân rời phòng, bóng người giống như mây trắng, rất nhanh bay tới biệt viện của Tổ An.
Nàng hừ lạnh:
- Họ Tổ, cút ra đây cho ta.
- Ai dám phát ngôn bừa bãi, bất kính với Tổ tướng quân của chúng ta!
Trương Tử Giang nghe xong, cảm thấy đây là cơ hội vuốt mông ngựa, hưng phấn vừa mặc quần áo vừa cầm vũ khí chạy ra ngoài, muốn bày tỏ lòng trung thành.
Kết quả hắn ngay cả địch nhân là ai cũng không thấy rõ, chỉ cảm thấy trước mắt lóe lên bóng trắng, sau đó cả người lăn trở về phòng, trực tiếp ngất xỉu.
Mấy thân binh của hắn đi ra chậm một bước, vừa hay nhìn thấy một nữ tử áo trắng tuyệt mỹ nhẹ nhàng phất ống tay áo, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Bất quá vì chức trách, vẫn lấy dũng khí rút đao, đáng tiếc tay đều run rẩy.
- Khụ khụ, không có sự tình của các ngươi, đều trở về đi.
Lúc này Tổ An đi ra, lệnh những binh lính kia trở về phòng.
Đám binh lính như được đại xá, trở về phòng còn run, lòng lại bội phục không thôi, Tổ đại nhân không hổ là Tổ đại nhân, đối mặt nữ tử thực lực khủng bố như vậy, lại trấn định tự nhiên, quả thật là thâm bất khả trắc.
Đợi người khác đều trở về, lúc này Tổ An mới thi lễ với Yến Tuyết Ngân:
- Yến tỷ tỷ, đã lâu không gặp, phong thái vẫn chiếu rọi như thế.
Thần sắc của Yến Tuyết Ngân lạnh lẽo:
- Ai là tỷ tỷ của ngươi?
Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +444 +444 +444...
Vẻ mặt Tổ An chân thật đáng tin nói:
- Đương nhiên là ngươi, hiện tại ta vẫn nhớ tình cảnh chúng ta kề vai chiến đấu...
- Ta không phải đến ôn chuyện với ngươi.
Yến Tuyết Ngân trực tiếp đánh gãy, trong miệng hỗn đản này nhả không ra lời hay gì, ai biết hắn nói kề vai chiến đấu, có phải là một loại tư thế hay không.
- Chính ngươi làm việc tốt còn không rõ ràng, lại có mặt mũi đi ra gặp ta?
Tổ An ra vẻ vô tội:
- Ta làm chuyện tốt gì? Ta một mực ở nơi này chưa từng đi ra ngoài, trong này có phải có hiểu lầm gì hay không? Yến tỷ tỷ, nếu ngươi không tin mà nói, có thể tìm người ở trong viện này hỏi một chút.
Yến Tuyết Ngân cười lạnh:
- Há, ý ngươi là Sơ Nhan ở trong phòng cùng nam nhân khác làm loạn?
Tổ An:
- ...
Nữ nhân này bình thường nhìn rất ngốc manh, sao ra chiêu ác như vậy.
Liên quan đến danh dự của Sơ Nhan, hắn không thể không thừa nhận:
- Ách, vừa rồi là ta không đúng, bất quá ta cũng không biết ngươi sẽ ở khi đó vừa vặn trở về.
- Há, làm nửa ngày là trách ta rồi?
Yến Tuyết Ngân khó thở ngược lại cười.
Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +518 +518 +518...
- Ta không phải ý kia, bất quá ta và Sơ Nhan vốn là phu thê, coi như thân mật một chút, cũng không phải đại tội thập ác bất xá gì chứ.
Tổ An bất đắc dĩ nói.
- Các ngươi đã ly hôn.
Yến Tuyết Ngân cải chính.
Tổ An:
- ...
Tựa hồ cảm thấy lý do này có chút gượng ép, Yến Tuyết Ngân đành phải nói tiếp:
- Trước đó ngươi rõ ràng đã đáp ứng ta, gần đây không tiếp cận ảnh hưởng trạng thái của nàng, chẳng lẽ trong lòng ngươi càng muốn yêu nữ Ma Giáo kia chiến thắng, cho nên cố ý ở trước khi chiến đấu loạn tâm cảnh của Sơ Nhan?