Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2966 - Chương 2966 - Oan Nghiệt (2)

Chương 2966 - Oan nghiệt (2)
Chương 2966 - Oan nghiệt (2)

- Sở sư muội (Sở tiên tử) sao vậy?

Nguyên lai vừa rồi Lâu Ngũ Thành và Chích Nhân nhìn thấy Yến Tuyết Ngân rời đi, nơi nào còn có tâm tình tiếp tục đánh nhau, lại thêm lo lắng tình huống của Sở Sơ Nhan, nên theo tới.

Chỉ bất quá cước trình của hai người chậm hơn Yến Tuyết Ngân rất nhiều, cho tới bây giờ mới đuổi tới.

- Cút!

Thanh âm của Yến Tuyết Ngân lạnh như tuyết đọng quanh năm không thay đổi, tiện tay vung lên, một cỗ cự lực truyền ra, hai người bị quét bay mấy dặm.

Đợi bọn hắn mặt mày xám xịt đứng lên, trong lòng không khỏi hoảng sợ, phải biết tuy bình thường Yến Tuyết Ngân cao lạnh, nhưng tu dưỡng cực tốt, không ai nghe nàng miệng phun ác ngôn gì, bây giờ hiển nhiên là giận tới cực điểm, tự nhiên không còn dám dây vào, chỉ có thể tâm sự nặng nề trở về.

Lại nói lúc này một bên khác, Sở Sơ Nhan đang quỳ ở trên mặt đất, thần sắc xấu hổ thỉnh tội với Yến Tuyết Ngân:

- Sư phụ, ta sai rồi.

Yến Tuyết Ngân liếc nhìn nàng, lúc này mặt mũi đối phương tràn đầy hồng vận, mái tóc bình thường chỉnh tề, hiện tại lộn xộn không gì sánh được, quần áo hiển nhiên là qua loa mặc lên, nhưng không có lộ ra cảm giác nhếch nhác, ngược lại so với ngày bình thường thanh lãnh, thì nhiều một loại lười biếng vũ mị.

Dù thân là nữ nhân nhìn cũng động tâm, Yến Tuyết Ngân không thể không thừa nhận loại mỹ nhân này là tập hợp tiên thiên linh khí vào một thân.

Bất quá nhìn thân thể nàng lúc này không tự chủ rung được rung động, còn có khí tức kiều diễm lưu lại trong không khí, nàng liền giận không chỗ phát tiết:

- Họ Tổ hỗn đản đâu, vì sao hắn không dám đi ra gặp ta!

Sở Sơ Nhan xấu hổ cúi đầu, nghĩ thầm A Tổ nào dám lưu lại nơi này, còn không bị ngươi tươi sống chém chết.

Bất quá hỗn đản này chạy thật nhanh, cũng không biết y phục mặc tốt chưa...

Yến Tuyết Ngân đang muốn răn dạy, lại thấy nàng điềm đạm đáng yêu quỳ ở trước mặt mình, mí mắt không khỏi nhảy nhót, dù trong lòng nóng giận, nhưng vẫn đi tới nâng nàng:

- Ta biết tính tình của ngươi, nghĩ đến là tiểu tử thúi kia ép buộc, ngươi nghỉ ngơi thật tốt, ta đi tìm hắn tính sổ.

Nói đến lúc sau thì có chút nghiến răng nghiến lợi.

Sở Sơ Nhan lại giật mình, nàng biết tính tình của sư phụ, sợ nàng phẫn nộ chạy tới giết Tổ An, vội vàng ôm lấy chân nàng:

- Sư phụ, ta là tự nguyện, không liên quan tới hắn.

Sắc mặt Yến Tuyết Ngân lúc đỏ lúc trắng, trong lòng có quá nhiều suy nghĩ dâng lên, cuối cùng thở dài một hơi:

- Oan nghiệt!

Sở Sơ Nhan hơi nghi hoặc, nghĩ thầm vì sao lại kêu oan nghiệt?

Bất quá vừa nghĩ tới hành động của mình ở Bạch Ngọc Kinh chính là đại nghịch bất đạo, nên không dám hỏi nhiều.

Cách một hồi, Yến Tuyết Ngân lạnh lùng nhìn đồ đệ:

- Ngươi biết vì sao ta không cho ngươi tiếp xúc hắn trong khoảng thời gian này không?

- Đồ nhi biết, sư phụ lo lắng ta ở cùng hắn tâm tình thay đổi nhanh, dễ dàng ảnh hưởng tâm cảnh Thái Thượng Vong Tình, sau đó thua Thánh Nữ Ma Giáo.

Trong mắt Sở Sơ Nhan có chút áy náy, mình quả thật quá tùy hứng, cô phụ hi vọng của sư phụ, cũng có lỗi với Bạch Ngọc Kinh bồi dưỡng.

Tựa hồ nhìn ra tâm sự của nàng, Yến Tuyết Ngân lắc đầu:

- Thực ra ngươi thua Thánh Nữ Ma Giáo cũng không phải đại sự gì, ta không để ý thể diện của Bạch Ngọc Kinh, nhưng ngươi có thể thua Thánh Nữ Ma Giáo, lại tuyệt đối không thể thua Thu Hồng Lệ.

- Vì sao?

Không biết có phải vẫn còn ở trong sự kích thích vừa rồi hay chuyện gì xảy ra, lúc này đầu của Sở Sơ Nhan có chút mơ hồ, cho tới nay nàng luôn cho rằng mình và Thu Hồng Lệ giao thủ quan hệ đến thể diện của Bạch Ngọc Kinh và Ma Giáo, thậm chí đại biểu cho Chính Tà chi tranh, không dám có chút chủ quan, ai biết hiện tại sư phụ lại nói những cái kia không trọng yếu?

- Hài tử ngốc.

Yến Tuyết Ngân thở dài.

- Ngươi không phải không biết quan hệ của Thu Hồng Lệ và Tổ An, nếu ngươi thua nàng, chẳng phải cả đời sẽ bị nàng ép một đầu?

Sở Sơ Nhan đỏ mặt, yếu ớt nói:

- Thu Hồng Lệ ta biết, cũng không đến mức như thế...

Thanh âm nói chuyện càng ngày càng nhỏ, bởi vì việc này xác thực không nói rõ đạo lý, nếu thật thua nàng, tương lai chỉ sợ mình ở trước mặt nàng không ngẩng đầu lên được, khắp nơi bị áp chế...

- Coi như hiện tại Thu Hồng Lệ không hiểu, tương lai cũng sẽ hiểu.

Yến Tuyết Ngân giận đồ đệ không tranh.

- Huống chi nàng là đệ tử của Vân Gian Nguyệt, Vân Gian Nguyệt cả đời muốn ép ta, đáng tiếc thủy chung không cách nào đạt được, một khi bên đệ tử có cơ hội, nàng nhất định sẽ ở bên cạnh xúi giục, để cho đệ tử nàng ép chết đệ tử ta, thỏa mãn ước nguyện của nàng.

- Vân Gian Nguyệt thân là giáo chủ Ma Giáo, từ trước đến nay hành sự không từ thủ đoạn, Thu Hồng Lệ ở dưới nàng xui khiến, ngày sau sao có thể không chèn ép ngươi, nói không chừng sẽ còn tu hú chiếm tổ, để ngươi làm tiểu, thậm chí để ngươi không mặt mũi nào ở bên cạnh Tổ An, chẳng lẽ ngươi thật muốn phát triển đến một bước kia?

Bình Luận (0)
Comment