Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2969 - Chương 2969 - Sóng Gió (2)

Chương 2969 - Sóng gió (2)
Chương 2969 - Sóng gió (2)

Lúc này Tổ An sắp tức điên, hắn tự nhiên không cảm thấy quan hệ của mình và Sở Sơ Nhan có cái gì phải giấu, nhưng ở thời điểm đặc thù này tuôn ra, hiển nhiên kẻ sau màn có ý không tốt.

Nhân tính luôn thích bát quái, hơn nữa khi bát quái rất dễ thêm mắm thêm muối, không cẩn thận sẽ làm danh dự của Sơ Nhan tổn hại.

Càng mấu chốt là nàng và Thu Hồng Lệ sắp quyết chiến, nếu bị ảnh hưởng tâm thái, vậy thì phiền phức lớn.

Đặc biệt là Thái Thượng Vong Tình Quyết kia có rất nhiều cấm kỵ.

Nghĩ tới đây hắn rốt cuộc không ở lại được, thân hình lóe lên, tiến đến biệt viện của Bạch Ngọc Kinh.

- Tổ An kia là ai, lại là nam nhân của Sở tiên tử, thật hâm mộ hắn.

- Ngươi còn không biết, hắn là đại quan của triều đình, vài ngày trước ngay cả Quốc Sư cũng phải tự mình đi nghênh đón.

- Móa, xem ra nữ thần trong mắt người bình thường cao không thể chạm, đều là đồ chơi trong tay người có quyền thế.

Trong không khí tràn ngập nghị luận, Tổ An nghe mà tức xạm mặt lại, xem ra tư duy của người trẻ tuổi ở thế giới nào cũng kém như thế.

Có điều hắn không đến mức đi tức giận với những đệ tử bình thường này, một đường lòng nóng như lửa đốt đi tới ngoài biệt viện của Sở Sơ Nhan.

Vừa vặn gặp được Yến Tuyết Ngân từ bên trong đi ra.

Nhìn thấy hắn, Yến Tuyết Ngân sầm mặt lại:

- Ngươi còn dám tới, quên hôm qua ta nói chuyện với ngươi?

Tổ An lo lắng:

- Yến tỷ tỷ, ta không phải cố ý chọc ngươi tức giận, chủ yếu là sáng nay ta nghe quá nhiều tin đồn liên quan tới Sơ Nhan, lo lắng nàng xảy ra chuyện mới tới xem thử.

- Những lời đồn kia có phải là ngươi cố ý lan ra, để xác định quan hệ của các ngươi hay không?

Yến Tuyết Ngân nhìn chằm chằm ánh mắt hắn.

Tổ An thở dài:

- Yến tỷ tỷ, chẳng lẽ ở trong lòng ngươi, ta là loại người bỉ ổi vô sỉ như thế sao?

Lúc này sắc mặt của Yến Tuyết Ngân mới thoáng hòa hoãn:

- Ngươi đúng là người bỉ ổi vô sỉ, nhưng ta tin tưởng sự kiện này không phải ngươi làm.

Tổ An:

- ...

Ngươi đây là khen ta hay mắng ta.

- Yên tâm đi, Sơ Nhan cường đại hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều, nhược điểm duy nhất của nàng là ngươi, người khác nói bóng nói gió rất khó ảnh hưởng được nàng.

Yến Tuyết Ngân lạnh nhạt nói.

- Ta có thể gặp nàng một chút không?

Tổ An vẫn không yên lòng.

- Ngươi gặp ngược lại dễ dàng để cho nàng lòng sinh gợn sóng, còn không bằng để nàng một người yên lặng.

Yến Tuyết Ngân trực tiếp cự tuyệt.

- Đừng quên hôm qua ta nói chuyện với ngươi.

Sắc mặt Tổ An âm tình biến ảo, cuối cùng chán nản ngồi ở trên bậc thang.

Nhìn hắn uể oải, thần sắc của Yến Tuyết Ngân hơi động, hỏi:

- Đến cùng là ai tản ra những tin đồn này, ngươi có đầu mối hay không?

Tổ An lắc đầu, biểu lộ khó hiểu:

- Người biết quan hệ của ta và Sơ Nhan ít càng thêm ít, trên cơ bản đều không ở Tử Sơn, ta thực không nghĩ ra đến cùng là ai làm. Bất quá ngược lại có một hoài nghi...

Sau đó hắn nói cho nàng hôm trước cảm giác được hai cỗ sát khí không rõ, cùng với buổi tối có người nhắc nhở Sở Sơ Nhan.

Yến Tuyết Ngân trầm giọng nói:

- Nghĩ đến nhắc nhở Sơ Nhan cùng với tản ra lời đồn là một người, đối phương không chỉ biết ngươi và Sơ Nhan đã từng là phu thê, còn rõ ràng ngươi và nàng còn cảm tình, mới để cho nàng đến bắt... hừ, bắt gian.

Tổ An trợn mắt trừng một cái:

- Ta và Tạ tiểu thư thanh bạch, ta ngược lại không quan trọng, nhưng nói như vậy không khỏi tổn hại danh tiết của người ta.

Yến Tuyết Ngân nghĩ thầm bảo hộ như vậy còn thanh bạch.

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +66 +66 +66...

Tổ An sững sờ, nghĩ thầm nàng đột nhiên tức cái gì.

Bất quá phát sinh loại sự tình này, nàng tức giận cũng bình thường:

- Đêm đó là ta chủ quan, không nghĩ tới chỗ này.

Bỗng nhiên Yến Tuyết Ngân nói:

- Tại sao ta cảm giác có chút giống hồng nhan tri kỷ nào đó của ngươi tranh giành tình nhân làm ra thế nhỉ?

Tổ An đỏ mặt, thực ra ngay từ đầu hắn cũng có loại cảm giác này, nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy không có khả năng, những hồng nhan tri kỷ kia của mình không ở chỗ này, cũng không đến mức là Tạ Đạo Uẩn chứ?

Yến Tuyết Ngân há hốc mồm, nàng muốn nói cái tác phong làm việc này có chút giống Vân Gian Nguyệt, nhưng Vân Gian Nguyệt thân là trưởng bối, không phải hồng nhan tri kỷ của hắn, hẳn sẽ không nhàm chán như vậy mới đúng.

- Hắt xì...

Lúc này trong biệt viện của Không Minh Đảo, Vân Gian Nguyệt hắt hơi, cười híp mắt nói.

- Hiện tại Băng Thạch Nữ khẳng định tức chết, mặc dù không cách nào tận mắt nhìn thấy, nhưng chỉ suy nghĩ một chút đã thú vị.

Trong phòng Thu Hồng Lệ có chút sầu lo:

- Sư phụ, như vậy có chút không tốt lắm, thực quá bỉ ổi.

- Đại tiểu thư, ngươi có lầm hay không, chúng ta là yêu nữ của Ma Giáo, bỉ ổi không phải là phong cách của chúng ta sao?

Vân Gian Nguyệt liếc nàng một cái.

Bình Luận (0)
Comment