Thu Hồng Lệ có chút xấu hổ:
- Thế nhưng đắc tội Sở Sơ Nhan hung ác như thế, tương lai chúng ta làm sao ở chung, huống chi để A Tổ biết, khẳng định cũng sẽ trách ta.
Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng:
- Ngươi còn nghĩ cùng nàng ở chung? Các ngươi đã định trước không phải gió đông thổi bạt gió tây, cũng là gió tây áp đảo gió đông, chẳng lẽ còn muốn trình diễn tiết mục tỷ muội tình thâm?
- Các ngươi đã định trước chỉ có thể có một bên thắng, một cái khác chỉ có thể làm thiếp, ta cũng không muốn làm thiếp là ngươi.
Thần sắc của Vân Gian Nguyệt nghiêm túc nhìn đồ đệ của mình, nếu nàng thành nhỏ, vậy ta tính toán là cái gì? Bất quá ý nghĩ này vừa lên đã bị xua tan, hừ, ta như vậy hoàn toàn là vì suy nghĩ cho đồ đệ ngốc.
Thu Hồng Lệ nhịn không được lẩm bẩm:
- Sao ta cảm giác sư phụ để bụng hậu cung tranh sủng còn hơn ta.
- Ngươi nói cái gì?
Vân Gian Nguyệt nhướng mày.
- Không có gì.
Thu Hồng Lệ vội vàng ôm lấy cánh tay nàng.
- Thế nhưng sư phụ nha, cảnh giới mị thuật tối cao không phải bắt lấy tâm nam nhân sao, ta và Sở Sơ Nhan đấu, sau cùng bởi vì thủ đoạn kịch liệt làm A Tổ phản cảm, coi như thắng thì có ý nghĩa gì chứ?
- Yên tâm, tiểu tử kia ta giải quyết, ngược lại hết thảy đều là ta làm, hắn muốn trách thì trách ta.
Vân Gian Nguyệt bá khí nói, nhưng trong lòng có chút tâm thần bất định, lần này quả thật có chút mạo hiểm.
...
Trong Bích Lạc Cung, Bùi Miên Mạn kết thúc tu hành, nhìn những đệ tử ở ngoài cửa sổ líu ríu, nhịn không được hiếu kỳ nói:
- Sư phụ, bên ngoài đến cùng đang nói chuyện gì, hôm nay tựa hồ náo nhiệt hơn ngày bình thường.
Những ngày này vì hoàn thành tâm nguyện của sư phụ, nàng một mực thâm cư không ra, chuyên tâm tu luyện, hoàn toàn không biết bên ngoài phát sinh chuyện gì.
Hỏa Linh sư thái tiện tay vung lên, một cỗ kình khí trực tiếp che đậy hết thảy, lạnh lùng nói:
- Một số sự tình nhàm chán mà thôi, không đáng giá nhắc tới, so với những thủ tịch đệ tử kia, ngươi ở trên thời gian tu hành quá yếu thế, càng phải nắm chặt thời gian, hiện tại ngươi đã sắp đột phá, tuyệt đối không nên lười biếng.
- Ừm.
Bùi Miên Mạn gật đầu, lau lau mồ hôi trước ngực, nghĩ thầm nhất định không thể thua Sơ Nhan...
Thời điểm phong ba càng ngày càng nghiêm trọng, đại hội của Đạo Môn chín tông đúng giờ cử hành.
Tuy bát quái liên quan tới Sở tiên tử rất nóng, nhưng tông môn thi đấu là chuyện càng trọng yếu.
Đệ tử các phái có thể theo trưởng bối đến Tử Sơn, hoặc là đệ tử ưu tú ở trong môn phái tuyển bạt trổ hết tài năng, hoặc được tông môn nhìn trúng tiềm lực tương lai, lần này cố ý mang đến mở mang kiến thức.
Vô luận loại nào cũng rất coi trọng lần thi đấu này.
Hôm nay là ngày đầu tiên của đại hội, được cử hành ở trên Kim Đỉnh của chủ phong Ngọa Vân Phong.
Chỗ này xưng Kim Đỉnh, là bởi vì thời điểm mặt trời mọc, ánh sáng mặt trời vẩy vào đỉnh núi, để toàn bộ đỉnh núi bịt kín một tầng kim quang màu vàng óng, hình thành cảnh đẹp rực rỡ.
Kim Đỉnh không giống đỉnh núi khác, nó không phải hình nón, mà giống như bình đài, trừ Thuần Dương Điện của Vương Vô Tà, một số cung điện trọng yếu của tông môn, thì còn để lại quảng trường rất rộng dùng để diễn võ.
Ngày bình thường Kim Đỉnh có thể nói là cấm địa của Chính Dương Tông, chỉ có chưởng môn, các phong chủ, trưởng lão, còn có số ít truyền nhân trọng yếu mới có thể lên, đệ tử khác chỉ có thể chờ một số nghi thức trọng yếu mới được dừng lại ngắn ngủi.
Sở dĩ như vậy, là bởi vì Kim Đỉnh trừ ánh sáng mặt trời tạo thành kim sơn, còn có một đặc thù khác, chính là thời điểm mặt trời mọc, bốn phía Kim Đỉnh sẽ sinh ra tử khí mờ mịt, có trợ giúp cực lớn với tu hành.
Loại tư nguyên tu hành trân quý này tự nhiên không có khả năng không hạn chế mở ra.
Tựa như tông môn thi đấu lần này, đệ tử tám phái đều tới, nhưng những ngày qua một mực không có cách nào tới.
Bất quá hôm nay Đạo Môn thi đấu 10 năm một lần, Chính Dương Tông phá lệ mở ra, lấy Kim Đỉnh làm nơi tỷ thí.
Đệ tử các phái tự nhiên rất hưng phấn, vội vàng vận công pháp tham lam hấp thu tử khí, chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, tốc độ tu hành nhanh hơn ngày thường gấp bội, từng người vui mừng quá đỗi, nghĩ thầm nếu có thể lưu lại nơi này thời gian dài tu hành, tu vi của mình tăng trưởng sẽ kinh khủng bực nào.
Những tông chủ, trưởng lão các phái kia cũng âm thầm cảm thụ tử khí thần bí, trong lòng âm thầm bội phục Vương Vô Tà đại khí, lại mở ra nơi đây cho các phái.
Tổ An nhìn Tạ Đạo Uẩn nói:
- Lệnh nhi muội muội, thừa dịp hiện tại người nhiều hỗn loạn, ngươi điều tra bốn phía một chút, xem trên Kim Đỉnh có bố trí sát trận gì không.
Trước đó hắn và Tạ Đạo Uẩn dò xét các nơi nhưng không có phát hiện, về phần cấm địa như Kim Đỉnh thì trước đó không có cơ hội tới.