Bây giờ đệ tử các phái đắm chìm trong hấp thu tử khí, tràng diện hoặc nhiều hoặc ít có chút hỗn loạn, vừa vặn có thể yểm hộ nàng hành động.
Tạ Đạo Uẩn ân một tiếng, lặng lẽ trà trộn vào trong đám người,
Tổ An hấp thu một chút tử khí, nhìn xem rốt cục là chuyện gì xảy ra, có điều rất nhanh liền sững sờ, bởi vì tử khí này rất tương tự Hồng Mông chi khí, nhưng mỏng manh hơn nhiều, dù như thế, phẩm chất cũng cao hơn nguyên khí bình thường rất nhiều, khó trách những người này ngây ngất.
Trong đội ngũ của Ly Hận Thiên, Quan Sầu Hải nhịn không được nhìn đệ tử nói:
- Chích Nhân, đại chiến sắp đến, ngươi còn đồi phế như thế, một nữ nhân mà thôi, làm sao đến mức này!
Lúc này Chích Nhân không có hăng hái như ngày thường, dưới cằm mọc râu thưa, hắn thậm chí không muốn đi cạo, chuyện này ở trước đó là không cách nào tưởng tượng.
Ánh mắt có chút tan rã vô thần, Quan Sầu Hải làm Đại Tông Sư, tự nhiên biết rõ tinh khí thần của một người là biểu hiện của thực lực và trạng thái, bây giờ chỉ sợ Chích Nhân còn không bằng bảy thành lúc đỉnh phong, đợi lát nữa thi đấu khẳng định sẽ thua thiệt.
Đối phương thân là hạt giống tuyển thủ của Ly Hận Thiên, đại biểu cho thể diện của Ly Hận Thiên, hắn làm sao không vội?
Chích Nhân hữu khí vô lực nói:
- Sư phụ nói thật nhẹ nhàng, nếu ngươi biết Yến quan chủ cũng có nam nhân, ta không tin ngươi sẽ bình tĩnh như thế.
Đệ tử xung quanh kinh ngạc, nghĩ thầm Chích Nhân sư huynh bị điên sao, dám nói chuyện với chưởng giáo như thế.
Bất quá Quan Sầu Hải không hề tức giận, ngược lại cười ha ha:
- Yến tiên tử không giống nữ tử khác, nàng như tiên tử trên trời, sao có thể ưa thích nam nhân phàm tục, nếu trong nhân thế này thật có nam nhân như vậy mà nói, cũng là Quan Sầu Hải ta.
Chích Nhân trợn mắt, nhưng vô lực đậu đen rau muống, sư phụ ngươi từ nơi nào đến tự tin.
Quan Sầu Hải vỗ vai hắn cổ vũ, sau đó nhìn về phía Triệu Tiểu Điệp cũng mất hồn mất vía:
- Tiểu Điệp, ngươi lại làm sao?
Triệu Tiểu Điệp giật mình, miễn cường cười cười:
- Ta không có gì?
- Không có gì?
Quan Sầu Hải cười lạnh.
- Từ mấy ngày trước bắt đầu, ta phát hiện ngươi có chút kỳ quái, so với ngày thường, những ngày này không khỏi quá trầm mặc, có lúc âm thầm rơi lệ, có lúc lại cười ngây ngô, giống như bị người nào chơi hỏng vậy.
- Sư phụ...
Triệu Tiểu Điệp nhất thời xấu hổ, bất quá trong đầu không tự chủ được hiện ra tình cảnh ngày đó bị Tổ An đánh, hai chân không tự chủ được khép lại, trong hoa huyệt ngứa ngáy, giống như lại tiết thân rồi.
- Cả đám điều chỉnh tốt tâm thái, chẳng mấy chốc sẽ bắt đầu thi đấu, ngày đầu tiên đối thủ của các ngươi sẽ không quá mạnh, thừa cơ điều chỉnh lại đi.
Quan Sầu Hải thu hồi nụ cười, trừ Chích Nhân, Triệu Tiểu Điệp là đệ tử hắn xem trọng thứ hai, hơn nữa thân phận đặc thù, tự nhiên trọng yếu hơn đệ tử khác rất nhiều.
Kết quả hai người này không hẹn mà cùng xảy ra chuyện, không biết còn tưởng hai người bọn họ nói chuyện yêu đương xảy ra vấn đề.
- Vâng!
Tuy ngày thường sức chịu đựng của Quan Sầu Hải rất lớn, nhưng một khi giận, uy áp cũng rất đáng sợ, hai người chỉ có thể miễn cưỡng lên tinh thần nói.
Trong đội ngũ Bích Lạc Cung, Vạn Quy Nhất thu hồi ánh mắt, cười lạnh nói:
- Chích Nhân của Ly Hận Thiên danh khí lớn, kết quả nhìn lại là phế vật; còn có Bạch Ngọc Kinh Lâu Ngũ Thành, cũng một bộ nửa chết nửa sống, tinh khí thần của một kiếm khách đồi phế đến tận đây, ta không tin Trường Sinh Kiếm của hắn lợi hại đi nơi nào.
Vạn Thông Thiên trầm giọng nói:
- Hai người bọn họ hẳn là bởi vì phong ba gần đây dẫn đến tâm cảnh bị đả kích, ngươi tuyệt đối không thể chủ quan, việc này đối với bọn hắn chưa hẳn không phải là cơ duyên, đi không ra thì thôi, một khi đi ra, rất có thể cao hơn một tầng.
- Chỉ là một nữ nhân mà thôi, từng cái lại muốn chết muốn sống, nữ nhân nào có ý tứ bằng tu hành.
Vạn Quy Nhất khinh thường nói.
- Có câu tu hành đệ nhất kiếm, trước trảm ý trung nhân, trong lòng không nữ nhân, xuất kiếm như có thần!
Lúc này bên cạnh truyền đến tiếng cười lạnh của Hỏa Linh sư thái:
- Tốt một cái họ Vạn, ngươi cả ngày dạy hắn những thứ này, nguyên lai năm đó ngươi chính là nghĩ như vậy.
Chỉ thấy Hỏa Linh sư thái phẫn nộ đứng ở cách đó không xa, bên cạnh sắc mặt của Bùi Miên Mạn cũng không dễ nhìn, dù sao nàng cũng là nữ nhân.
Vạn Quy Nhất hừ một tiếng, trực tiếp nghiêng đầu đi không để ý tới nàng.
Người này là tình địch của mẫu thân, hắn làm con trai tự nhiên không có cảm tình gì.
Vạn Thông Thiên thì lau mồ hôi lạnh, vội vàng xin lỗi:
- Sư muội, ta không có dạy hắn như vậy, là đứa nhỏ này quá mức cực đoan, nói đến ta còn lo lắng về sau hắn độc thân cả đời, làm Vạn gia chúng ta tuyệt hậu.
- Ngươi đã sớm tuyệt hậu.
Hỏa Linh sư thái khỉnh bỉ, lôi kéo đồ đệ chạy đến một bên khác.
Chỉ để lại Vạn Thông Thiên một người ở trong gió lộn xộn.