Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2981 - Chương 2981 - Chướng Ngại Vật

Chương 2981 - Chướng ngại vật
Chương 2981 - Chướng ngại vật

Mắt thấy bầu không khí tẻ ngắt, bỗng nhiên một âm thanh bất cần đời vang lên:

- Ta nhớ không lầm mà nói, trước đó quy tắc là không cho phép cố ý giết người, cũng không cho phép có cử động phế người, nhưng ta nhìn tiểu ca kia, mặc dù bị thương không nhẹ, nhưng tuyệt đối không cần lo lắng tính mạng, hơn nữa tu dưỡng một đoạn thời gian sẽ khôi phục như lúc ban đầu, nên không tồn tại sự tình bị phế.

- Nếu La Phù Sơn các ngươi nguyện ý lấy ra chút thánh dược chữa thương, đoán chừng hắn còn có thể tham gia tỷ thí kế tiếp, cho nên Bành cô nương của Không Minh Đảo không có làm trái quy củ gì.

Lời vừa nói ra, thần sắc mọi người nhất thời cổ quái, không nghĩ đến là tiểu tử này đi ra làm càn làm bậy, bất quá như vậy cũng tốt, bởi vì rất nhiều người đều nghĩ như vậy, nhưng nói ra sẽ vô duyên vô cớ đắc tội La Phù Sơn, bây giờ La Phù Sơn muốn ghét cũng chỉ có thể ghét tiểu tử này.

Yến Tuyết Ngân vô ý thức nhìn Bành Vô Diễm ở giữa sân, ân, tướng mạo xác thực không dám lấy lòng, nghĩ đến Tổ An hẳn không phải vì sắc tâm.

Tiểu tử này vẫn rất có tinh thần chính nghĩa nha.

Thu Hồng Lệ vốn tâm thần bất định, nhất thời mặt mày hớn hở, không nghĩ tới ta cải trang thành như vậy, A Tổ cũng sẽ giúp ta, cái này có tính tâm ý tương thông hay không, tâm hắn quả nhiên có ta.

Ngay cả Vân Gian Nguyệt cũng có chút thất thần, nhiều năm như vậy, quen một người núi đao biển lửa, khắp nơi là nàng che gió che mưa thay người khác, cho nên vừa rồi cùng Từ trưởng lão cãi nhau không hề cố kỵ, thậm chí đã làm tốt chuẩn bị giết ra Tử Sơn.

Nhưng bây giờ bỗng nhiên có một nam nhân có thể giúp nàng chia sẻ áp lực, loại cảm giác kia thật không tệ...

Phi phi phi, ta đang nghĩ gì đấy, hiện tại hắn không biết thân phận của thầy trò chúng ta, hơn nữa bây giờ Hồng Lệ dịch dung thành diện mạo như vậy, gia hỏa háo sắc kia hiển nhiên không phải vì sắc đẹp, làm như vậy hoàn toàn là xuất phát từ chính nghĩa.

Yêu nữ Ma Giáo chúng ta tìm một nam nhân tinh thần chính nghĩa bạo rạp, nếu truyền đi còn không bị người cười chết...

Lúc này La Phù Sơn Từ trưởng lão quát nói:

- Ngươi một người không có tu vi, biết cái gì mà nói!

Đệ tử xác thực trị liệu một chút là có thể lên tràng, nhưng có ý nghĩa gì? Không gặp đối thủ nhiều trận như vậy, đã định trước không cách nào xếp thứ hai.

Đệ tử này là tuyển thủ La Phù Sơn rất xem trọng, vốn muốn xem có cơ hội tranh giành thêm một danh ngạch hay không, bây giờ mất đi hi vọng tấn cấp, La Phù Sơn tự nhiên mặc kệ.

Thần sắc Tổ An lạnh lẽo:

- Ta thân là khâm sai triều đình, ta có thể hiểu thành, đây là ngươi xem thường triều đình hay không?

Từ trưởng lão biến sắc, tuy La Phù Sơn lịch sử đã lâu, nhưng bây giờ thực lực kém xa triều đình vạn dặm, nào dám trêu ra tội danh như vậy:

- Hừ, lần này là Đạo Môn chúng ta thi đấu, là sự tình nội bộ của Đạo Môn chúng ta, ngươi kéo triều đình vào gì.

Tổ An giang hai tay:

- Bởi vì ta vừa là trọng tài, vừa là khâm sai của triều đình, tựa như Vương chưởng môn, đã là chủ nhà, cũng là Quốc Sư của triều đình.

Vương Vô Tà không nghĩ đến đối phương sẽ kéo mình vào cục, ý tứ của hắn rất rõ ràng, tất cả mọi người làm việc cho triều đình, cần ở một chiến tuyến.

Tuy trong lòng khó chịu, nhưng chỉ có thể bất đắc dĩ thừa nhận sự thật này, tằng hắng một cái, đang muốn đi ra hoà giải, chợt nghe Yến Tuyết Ngân mở miệng:

- Ta cảm thấy Tổ đại nhân nói có lý, tuy đệ tử này bị thương nặng, nhưng không đạt tới tiêu chuẩn tàn tật.

- Mà Bành cô nương của Không Minh Đảo, bởi vì cân nhắc đến tỷ thí tiếp sau, xuất thủ vội vàng là có thể thông cảm được.

Nhân khí của Yến Tuyết Ngân xưa nay rất cao, nàng vừa mở miệng, mấy vị khác vội vàng hát đệm.

Vương Vô Tà sửng sốt, đây thật là Yến Tuyết Ngân ta biết sao?

Tính cách nàng lãnh ngạo như băng tuyết, lúc nào quan tâm tục sự như thế?

- Có gì đó quái lạ!

Đáng tiếc mặc hắn suy nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra vấn đề ở chỗ nào, đành phải giải quyết sự tình trước mắt, lo lắng La Phù Sơn giận chó đánh mèo đến Yến Tuyết Ngân, vì vậy mở miệng trấn an Từ trưởng lão, đồng thời dùng thân phận chủ nhà lấy ra một bình linh đan cho đệ tử kia trị thương, lúc này mới miễn cưỡng lắng lại bất mãn của La Phù Sơn.

Thu Hồng Lệ trở lại trận doanh của mình, lặng lẽ nói với Vân Gian Nguyệt:

- Sư phụ, ta phát hiện Yến quan chủ làm người còn rất không tệ nha.

- Hừ, nàng là nhất quán đạo đức giả, thủ đoạn thu mua nhân tâm mà thôi.

Nhìn những chưởng môn kia ân cần với Yến Tuyết Ngân, Vân Gian Nguyệt chua chua nói.

- Sư phụ ngươi ghen ghét...

Thu Hồng Lệ há hốc mồm, lo lắng bị đánh nên không dám nói ra miệng.

Tiếp xuống các tiểu tổ tiếp tục tỷ thí, có giáo huấn của gia hỏa La Phù Sơn kia, còn lại cơ bản không ai dám đi khiêu chiến đệ tử thủ tịch, mà chuyên tâm thắng nhiều vài trận, tranh đoạt vị trí thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment