Hắn tự nhiên không lo Chích Nhân thất bại, chỉ là tu vi của Bùi Miên Mạn tựa hồ không thấp, Chích Nhân và nàng đánh một trận, khẳng định sẽ hao tổn không nhỏ, đến thời điểm thứ nhất của các tiểu tổ tỷ thí, người khác sẽ kiếm tiện nghi.
Sắc mặt của La Phù Sơn Từ trưởng lão càng khó coi hơn, vừa rồi đệ tử tông môn mình khiêu chiến Bành Vô Diễm, sao không thấy những người này khen ngợi, còn không phải vì Bùi Miên Mạn đẹp mắt.
Yến Tuyết Ngân quan sát Bùi Miên Mạn một chút, trong lòng âm thầm gật đầu, nàng này tư chất bất phàm, càng hiếm thấy hơn là tâm chí và dũng khí.
Đáng tiếc năm đó không gặp nàng, bằng không cũng thu làm đệ tử, thành tựu tuyệt đối không thua Sơ Nhan.
Có điều bỗng nhiên nàng nghĩ đến quan hệ của đối phương và Tổ An, nghĩ thầm như thế hai đồ đệ của mình đều tiện nghi tiểu tử Tổ An kia, đoán chừng ngủ cũng sẽ tức đến ngồi bậy dậy.
Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +20 +20 +20...
Một bên khác, Thu Hồng Lệ lặng lẽ giật nhẹ ống tay áo của Vân Gian Nguyệt:
- Sư phụ, ngươi cảm thấy ai có thể thắng?
Vân Gian Nguyệt trầm tư:
- Nói không chừng, nữ nhân ngực lớn ẩn giấu thực lực, nhưng tiểu bạch kiểm kia thân là đệ tử thủ tịch của Ly Hận Thiên, thực lực cũng rất cường hãn.
Thu Hồng Lệ không còn gì để nói, tính tình thích lấy ngoại hiệu của sư phụ vẫn không thay đổi, bất quá xác thực rất lớn...
Bên Vô Ưu Tự kia, tiểu hòa thượng Giới Sắc hỏi ra vấn đề đồng dạng:
- Sư phụ cảm thấy ai sẽ thắng?
Thần sắc của Giám Hoàng đại sư cao thâm mạt trắc:
- Ngươi muốn người nào thắng?
- Ta ngược lại càng hi vọng Bùi cô nương thắng, dũng khí khiêu chiến của nàng rất đáng giá tôn kính.
Giới Sắc vô ý thức đáp.
- Ngươi là tôn kính dũng khí của người ta sao.
Giám Hoàng đại sư hừ một tiếng.
- Trở về chép một trăm lần pháp danh của ngươi, lại đọc thầm một trăm lần Tâm Kinh.
Giới Sắc:
- ? ? ?
...
Tạ Đạo Uẩn lặng lẽ hỏi thăm Tổ An:
- Tổ đại ca, Bùi tiểu thư có thể thắng không?
Dù sao ở Minh Nguyệt thành từng là đồng học, tự nhiên càng thân cận hơn Chích Nhân.
- Không nhất định.
Tổ An cau mày, sau đó âm thầm nguyên khí truyền âm với Bùi Miên Mạn.
- Đại Mạn Mạn, không cần thiết mạo hiểm, bây giờ ngươi đi tranh vị trí thứ hai mười phần chắc chín.
Tên tiểu bạch kiểm Chích Nhân này dù sao cũng là đệ tử thủ tịch của Ly Hận Thiên, lấy tu vi trước kia của Đại Mạn Mạn, chỉ sợ tuyệt đối không phải đối thủ, cũng không biết trong khoảng thời gian này nàng tăng bao nhiêu.
Bùi Miên Mạn cười rất rực rỡ:
- Tổ đại ca, trước khi biết ngươi, người ta cũng là thiếu nữ thiên tài nổi danh, ta không muốn thua bất luận kẻ nào.
Nếu ngay cả Chích Nhân cũng không dám khiêu chiến, thì làm sao đánh bại Sơ Nhan?
Cảm nhận được thái độ kiên quyết của nàng, Tổ An không tiện khuyên nữa, trầm mặc một lát mới cười nói:
- Đại Mạn Mạn ngươi yên tâm đánh đi, có hậu quả gì ta giúp ngươi chống đỡ.
Bùi Miên Mạn nhìn hắn lộ ra nụ cười long lanh, hai người sớm đã tâm ý tương thông, không cần thiết nói quá nhiều.
Đối diện Chích Nhân chỉ cảm thấy trước mắt mê muội, vị Bùi cô nương này cười lên thật dễ nhìn.
Đợi chút nữa ta thủ hạ lưu tình, không thể để cho nàng thua quá khó coi.
Sau đó hắn rất quân tử làm một tư thế mời:
- Bùi cô nương, mời ra chiêu đi.
Tư thế tiêu sái đến làm cho không ít nữ đệ tử hai mắt hiện đào hoa:
- Ca ca thật đẹp!
- Không hổ có danh xưng quý công tử của Ly Hận Thiên.
...
Bùi Miên Mạn cũng không khiêm nhượng, nàng chậm rãi rút ra trường kiếm:
- Sư huynh đắc tội.
Nói xong trường kiếm mang theo lực lượng cuồng bạo đâm qua.
Kiếm trong tay nàng rõ ràng nhìn nhẹ nhàng linh hoạt, không nghĩ đến vừa thi triển ra lại thẳng thắn thoải mái, đấu pháp cực kỳ dữ dội, mấu chốt là mỗi một kiếm đều ẩn chứa khí tức khốc liệt, phảng phất như nữ tướng quân từ trong thiên quân vạn mã sống sót, đệ tử tu vi thấp ngay cả hô hấp cũng có chút khó khăn.
Đệ tử của Đạo môn chín tông biến sắc, rất nhiều tuyển thủ bại ở trong tay nàng, trước đó còn cảm thấy nữ nhân này là ỷ vào Hắc Viêm cổ quái, thực lực chân thật chưa hẳn thắng bọn hắn, nhưng trong chớp mắt này, mọi người mớiý thức được, trước đó đối phương căn bản không dùng toàn lực.
Trên mặt Tổ An lộ ra vẻ hoài niệm, nhớ ngày đó ở Ân Khư bí cảnh, Bùi Miên Mạn làm nữ chiến thần Phụ Hảo rất nhiều năm, ở trên chiến trường để cho địch nhân nghe tin liền sợ mất mật, đã sớm dung nhập dũng mãnh vào trong xương, nếu ai nghĩ lầm nàng là bình hoa nũng nịu, chỉ sợ sẽ bị thua thiệt.
Quả nhiên, Chích Nhân không ngờ nàng công kích sẽ bá đạo như thế, trong lúc nhất thời không khỏi luống cuống tay chân.
May mắn thân pháp của hắn tinh diệu, mỗi lần đều có thể hiểm hiểm tránh thoát, bất quá đã không còn nhớ nổi thủ hạ lưu tình.
Nhiều lần hắn muốn phản kích, đáng tiếc tiên cơ vừa mất, muốn lấy về nào có dễ dàng như vậy.