Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 2998 - Chương 2998 - Như Ý Phường (2)

Chương 2998 - Như Ý Phường (2)
Chương 2998 - Như Ý Phường (2)

Tổ An cẩn thận nghe xong toàn bộ kế hoạch hành động, lại hỏi một vài vấn đề chi tiết, thời điểm gần xuất phát mới nhìn Trương Tử Đồng nói.

- Đi thay y phục, Tú Y Sứ Giả chấp hành nhiệm vụ không cần bán nhan sắc.

Trương Tử Đồng đỏ mặt.

- Vâng!

Nàng vội vào trong buồng đổi y phục, ước chừng mấy phút sau, nàng đi ra lần nữa, lại khôi phục bộ dáng hiên ngang.

Đám người Tiếu Kiến Nhân nhìn mà bội phục không thôi, Thập Nhất đại nhân không hổ là Thập Nhất đại nhân, mặt đối dụ hoặc như thế tâm tình cũng không chập chờn, nào giống chúng ta không còn dùng được.

Rất nhanh đoàn người ở dưới cảnh đêm yểm hộ, đến phụ cận Như Ý Phường, người khác ai vào vị trí nấy, Tổ An thì đứng ở chỗ cao yên lặng nhìn hết thảy.

Tiếu Kiến Nhân và Trương Tử Đồng căn bản không cảm giác được vị trí của hắn, không thể không cảm khái Thập Nhất đại nhân thâm bất khả trắc.

Ước chừng nửa canh giờ, Hoắc tiên sinh xuất hiện ở trong tầm mắt, hắn tận lực thay đổi trang phục, nghĩ đến cũng là muốn gạt người Yến Vương Phủ.

Tú Y Sứ Giả không có động thủ ở trên đường, dù sao loại địa phương như Như Ý Phường này, phụ cận người đến người đi, muốn không kinh động người khác cơ bản là không được.

Hoắc tiên sinh đi tới Như Ý Phường, rất nhanh một tú bà cười hì hì đón hắn vào, dẫn hắn tới một gian phòng trang nhã.

- Đại gia chờ một lát, tiểu cô nương ngài muốn rất nhanh sẽ tới.

Tú bà cầm một thỏi bạc, lắc lắc cái mông mập mạp vui vẻ rời đi.

Hoắc tiên sinh nhìn mà buồn nôn, miệng hừ một tiếng.

- Loại mập phụ này làm sao so được tiểu cô nương tinh tế mềm mại.

Nói xong nhịn không được nuốt nước miếng, từ trong ngực lấy ra một viên thuốc nhét vào miệng, sau đó bưng chén trà trên bàn uống một hơi cạn sạch.

Rất nhanh hắn cảm giác được nhiệt ý lan tràn, trên mặt lộ ra nụ cười thỏa mãn, rất nhanh liền có thể ở trên người tiểu cô nương đại triển hùng phong.

Có điều đột nhiên hắn biến sắc, ánh mắt nhìn về phía chén trà trên bàn.

- Có độc!

Hắn vội vàng đứng dậy, lúc này cửa sổ bên cạnh mở ra, mấy người mặc Tú Y nhảy vào, đồng thời bốn sợi Câu Hồn Tác cuốn lấy hai tay hai chân hắn.

Muốn đối phó cao thủ như Hoắc tiên sinh, Tú Y Sứ Giả bình thường đã không có tác dụng, lần này tới là Trương Tử Đồng, Tiếu Kiến Nhân, còn có hai Ngân Bài bản địa của Dịch quận.

Bọn họ phối hợp chặt chẽ, cơ hồ không cho đối phương thời gian phản ứng.

Câu Hồn Tác của Tú Y Sứ Giả cực kỳ mạnh mẽ, một khi bị khóa lại, nguyên khí toàn thân sẽ không cách nào vận hành, chỉ có thể mặc người chém giết.

Quả nhiên, toàn thân Hoắc tiên sinh chấn động, cả người mềm xuống.

Bất quá đúng lúc này, hoa văn trên trán hắn sống lại, như biến thành một con mắt.

- Đừng nhìn ánh mắt hắn!

Trương Tử Đồng kinh hô.

Bất quá đã muộn, thần sắc của bốn Ngân Bài Tú Y trở nên ngây dại, ngay sau đó đứng tại chỗ, trực tiếp rơi vào trong mộng đẹp.

Hoắc tiên sinh cười lạnh, chậm rãi lấy Câu Hồn Tác xuống, sau đó toàn thân vặn vẹo, miệng hơi mở, phun ra một ngụm nước trà, bức độc vừa rồi ra.

- Chỉ là mấy Ngân Bài Tú Y, lại dám mưu toan muốn bắt lão phu?

Nói xong đi tới trước mặt Trương Tử Đồng, khoảng cách gần nhìn nàng, cau mày nói.

- Còn rất xinh đẹp, chỉ là tuổi tác hơi lớn...

Vừa mới ăn thuốc, dược tính phát tác, bỗng nhiên hắn nuốt nước miếng.

- Cho tới bây giờ còn chưa chơi qua Ngân Bài Tú Y, dung mạo xinh đẹp, chân lại dài, lão phu vì ngươi phá lệ một lần, chúc mừng hôm nay ngày lành tháng tốt.

Đang muốn đụng vào đối phương, bỗng nhiên sau lưng truyền tới thanh âm trêu tức.

- Ngươi có biết xưa nay ở giữa đường mở Champagne đều không có kết cục tốt hay không.

Bỗng nhiên Hoắc tiên sinh quay đầu, phát hiện bên cửa sổ ngồi một Tú Y Sứ Giả, hơn nữa kiểu dáng y phục không giống Tú Y khác, nhìn kỹ đường vân phía trên, lại là màu ám kim.

- Kim Bài Tú Y!

Đồng tử của Hoắc tiên sinh co rút, thân phận như hắn tự nhiên biết uy danh của Kim Bài Tú Y.

- Lần này tới tìm ngươi là muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, mong ngươi phối hợp.

Tổ An phảng phất như nói một sự tình rất bình thường.

Hoắc tiên sinh vui vẻ:

- Ngươi hỏi ta phải đáp sao?

Nếu là người bình thường, xác thực rất sợ Tú Y Sứ Giả, nhưng tồn tại như hắn đã định trước du tẩu ở biên giới hắc ám, còn có Yến Vương làm chỗ dựa, sẽ sợ đối phương?

- Đây chỉ là thông báo ngươi, ngươi không có quyền cự tuyệt.

Tổ An nhìn mấy Tú Y Sứ Giả khác, lúc này sắc mặt từng người không ngừng biến hóa, nhưng trừ hôn mê hết thảy bình thường, tựa hồ đang nằm mộng, hơn nữa còn là ác mộng.

Hoắc tiên sinh cười ha ha, dường như nghe được chuyện cười:

- Vừa rồi ngươi nên cùng bọn họ đồng loạt ra tay, nói không chừng ta thực có khả năng lật thuyền trong mương.

Hiện tại một đối một, hắn không e ngại bất luận kẻ nào, huống chi trên người kẻ trước mắt này tựa hồ không có nguyên khí ba động quá lớn, hẳn là tồn tại thấp kém trong Kim Bài Tú Y.

- Không cần thiết.

Bình Luận (0)
Comment