Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3001 - Chương 3001 - Mờ Ám

Chương 3001 - Mờ ám
Chương 3001 - Mờ ám

Tổ An không trả lời, Tiếu Kiến Nhân vội vàng vỗ mông ngựa:

- Thập Nhất đại nhân thật là thâm bất khả trắc.

- Hoắc tiên sinh lợi hại như vậy cũng bị khống chế.

...

Thần sắc của Trương Tử Đồng phức tạp, nàng tự nhận cũng là người nổi bật trong hệ thống Tú Y Sứ Giả, kết quả vừa rồi đụng phải Hoắc tiên sinh liền không có sức phản kháng.

Nói đến lần trước ở Yến Vương Phủ, Hoắc tiên sinh còn không có hoàn toàn thi triển năng lực, vừa rồi tính mệnh nguy hiểm, đối phương rốt cuộc không có giữ lại, trong nháy mắt mình rơi vào ác mộng, căn bản không có cách nào đi ra.

- Nên hỏi ta đã hỏi không sai biệt lắm, người này trước giao cho các ngươi trông giữ.

Tổ An chia sẻ tình báo vừa rồi lấy được cho mấy người.

Tiếu Kiến Nhân chấn kinh:

- Yến Vương lại có ý đồ mưu phản!

Mặc kệ là buôn lậu quân nhu cho Yêu tộc, hay nuôi dưỡng tư binh, mỗi một chuyện đều là đại tội mưu phản, mấy Ngân Bài Tú Y mặt như màu đất, bọn họ biết điều này có ý nghĩa gì.

- Khó trách bọn hắn sẽ bí quá hoá liều hại Thất đại nhân!

Trương Tử Đồng cắn răng nghiến lợi nói.

Mấy người âm thầm gật đầu, trước đó mọi người còn không nghĩ ra vì sao có người dám to gan lớn mật giết hại Kim Bài Tú Y, mạo hiểm và ích lợi hoàn toàn không có quan hệ trực tiếp, bây giờ rốt cuộc minh bạch, Yến Vương biết Kim Bài Đệ Thất đang tra hắn, không thể không giết.

- Thập Nhất đại nhân, chúng ta lập tức báo cáo phát hiện này cho triều đình.

Trương Tử Đồng oán hận nói.

Tổ An lắc đầu:

- Chúng ta không có chứng cớ xác thật, lúc trước Kim Bài Đệ Thất không có báo cáo, hiển nhiên cũng là bởi vì nguyên nhân này.

- Cái này không phải có nhân chứng sao?

Trương Tử Đồng chỉ về phía Hoắc tiên sinh.

Hoắc tiên sinh ngày thường uy phong lẫm liệt, lúc này lại như lão già nát rượu, quần kéo xuống, lộ ra phân nửa cái mông tròn, bộ dáng bi thảm giống như bị chà đạp.

Thần sắc nàng nhất thời cổ quái, khó trách Thập Nhất đại nhân một mực thờ ơ với ta, nguyên lai hắn thích kiểu này?

Tổ An không biết hình tượng của mình sụp đổ ở trong lòng tiểu cô nương, giải thích nói:

- Chỉ là một nhân chứng, hoàn toàn không đủ để vặn ngã Yến Vương, đối phương đại khái có thể thề thốt phủ nhận, không có cách nào chính thức báo thù cho Kim Bài Đệ Thất.

Trong lòng Tiếu Kiến Nhân hơi động:

- Chẳng lẽ Thập Nhất đại nhân dự định tìm sổ sách thần bí kia?

Tổ An gật đầu, tìm được sổ sách còn chưa tính xong, còn phải căn cứ nội dung phía trên đi kiểm chứng.

- Này có phải bẫy rập hay không?

Trương Tử Đồng lo lắng.

- Cho nên mấy ngày nay cần các ngươi đi kiểm chứng một chút, đồng thời tìm ra tình báo về nơi cất giữ sổ sách.

Tổ An hạ lệnh.

- Vâng!

Trương Tử Đồng, Tiếu Kiến Nhân chắp tay lĩnh mệnh, theo lý thuyết loại chuyện cơ mật này, ngoại nhân là không thể nào tra được, nhưng bọn hắn làm Tú Y Sứ Giả, luôn có phương pháp của mình.

- Đúng rồi, việc này quan hệ trọng đại, nhớ không thể tiết lộ nửa chữ, bằng không rất có thể các ngươi sẽ bước theo gót Thất đại nhân.

Tổ An nhắc nhở, thật làm cho Yến Vương cảnh giác, ở địa bàn của hắn, muốn trừ mấy Ngân Bài Tú Y cũng không tính khó.

Trong lòng đám người Trương Tử Đồng run lên, sắc mặt đều ngưng trọng.

Tổ An gật đầu, đang muốn ly khai, bỗng nhiên lại nhớ ra cái gì, quay đầu dặn dò:

- Như Ý Phường này không được tiếp tục mở, thời điểm các ngươi xử lý cẩn thận một chút, đừng để Yến Vương phát giác dị thường.

- Yên tâm, những chuyện này chúng ta rất chuyên nghiệp, sẽ không để cho Yến Vương hoài nghi.

Trương Tử Đồng đáp.

Lúc này Tổ An mới yên lòng, rất nhanh biến mất ở trong màn đêm.

Một đường bôn ba, thời điểm trở lại Tử Sơn đã sau nửa đêm, Tạ Đạo Uẩn đang nằm ở trên giường ngủ say, lúc tỉnh là thục nữ nhã nhặn, nhưng tư thế ngủ lại không thành thật, nửa cái chăn sắp rơi trên mặt đất, lộ ra áo trong hơi mỏng, làn da trắng nõn như ẩn như hiện.

Tổ An nhịn không được bật cười, cô nương ngốc này thật không đề phòng người khác, cẩn thận từng li từng tí đi qua, kéo chăn lên đang muốn đắp cho nàng.

- Ai!

Ai biết bỗng nhiên Tạ Đạo Uẩn bừng tỉnh.

Bốn mắt nhìn nhau, tay Tổ An cầm chăn mền, để xuống cũng không phải, cầm lên càng không phải, lúng túng nói:

- Ta nói ta đắp chăn thay ngươi, ngươi có tin hay không?

Da thịt vốn trắng nõn của Tạ Đạo Uẩn trong nháy mắt đỏ bừng, kéo chăn quấn mình lại:

- Đa tạ Tổ đại ca!

Tổ An nghĩ thầm đây là chuyện gì, mình thật vất vả kiến tạo hình tượng quân tử triệt để sụp đổ, sớm biết như vậy vừa rồi mặc kệ.

Vì làm dịu xấu hổ, hắn nói:

- Tối nay có người nào tới tìm ta hay không?

- Không có.

Tạ Đạo Uẩn khẽ lắc đầu, bỗng nhiên lại nhớ tới cái gì.

- Đúng rồi, bên Bích Lạc Cung ngược lại phái người tới tặng quà cảm tạ, còn giúp Bùi cô nương nhắn lời, nói hôm nay nàng được sư phụ trợ giúp dưỡng thương, chờ qua mấy ngày lại tìm ngươi nói lời cảm tạ.

Bình Luận (0)
Comment