- Có bản lĩnh lại đến!
Thần sắc của Tổ An nhất thời cổ quái, nhìn biểu lộ hưởng thụ của gia hỏa kia, hắn đến cùng là đang ráng chống đỡ, hay ưa thích?
Nghĩ đến ngày thường hắn cưỡng hiếp tiểu cô nương, trên mặt Tổ An lóe lên vẻ chán ghét.
Không còn kích hoạt Nhất Băng Thể Nghiệm Thẻ, mà giơ tay lên, trong lòng bàn tay ẩn ẩn xuất hiện một hắc động:
- Cơ hội cuối cùng, nếu không nói, ta hút khô công lực của ngươi, lại ném ngươi ra đường.
Cảm nhận được lực hút trong lòng bàn tay hắn, trên mặt Hoắc tiên sinh lóe lên vẻ sợ hãi:
- Ta nói, ta nói!
Ở thế giới này, không có gì trọng yếu hơn tu vi, tu hành tự có Hoàng Kim Ốc, tu hành tự có Nhan Như Ngọc...
Một khi hắn thành phế nhân, Yến Vương khẳng định sẽ vứt bỏ hắn, lại thêm những năm này kết xuống cừu địch, vậy thì thật là sống không bằng chết.
Càng mấu chốt là, một người hưởng qua vinh hoa phú quý, thì không bao giờ nguyện ý trở lại nghèo hèn.
Thấy đối phương lạnh lùng nhìn mình, Hoắc tiên sinh nuốt nước miếng, vội vàng nói:
- Kim Bài Đệ Thất đang tra sự tình quân nhu của Yến Vương Phủ, Yến Vương hận không thể trừ cho thống khoái.
- Quân nhu của Yến Vương Phủ?
Trong lòng Tổ An chấn động, khó trách lúc trước Kim Bài Đệ Thất ngưng trọng như vậy, việc quan hệ tới Phiên Vương, hắn không có chứng cứ là không dám tùy ý báo cáo.
- Cụ thể chút!
Một khi mở miệng, Hoắc tiên sinh đã không còn cố kỵ như trước:
- Những năm này Yến Vương vụng trộm nuôi tư binh, còn có rất nhiều cao thủ, mà như vậy cần rất nhiều tiền, cho nên hắn vụng trộm làm ăn với Yêu tộc, buôn lậu quân nhu của triều đình, còn có một số vật tư nghiếm cấm đến Yêu tộc, đổi tiền tài và khoáng thạch trân quý ở bên kia… đoạn thời gian trước tựa hồ Kim Bài Đệ Thất tra được một số dấu vết, Yến Vương vì thế nổi trận lôi đình, nói nhất định phải trừ hắn.
Trong lòng Tổ An bừng tỉnh, lúc trước ở Vân Trung quận, đã tra được Phi Mã Thương Hội có cái bóng của Yến Vương.
Hiện tại tổng hợp các loại tình báo đến xem, lúc đó tất cả sản nghiệp liên quan tới buôn lậu ở Vân Trung quận đều là của Tề Vương nhất mạch, Yến Vương muốn mượn đao giết người, hất thế lực Tề Vương ra, tự mình thay vào đó, chỉ bất quá mắt thấy sắp thành công, lại bị mình làm hỏng, khó trách hắn ghi hận ta như vậy.
Còn Kim Bài Đệ Thất tra được những thứ này khẳng định là rùng mình, dù sao Phiên Vương thông đồng với ngoại bang, lại nuôi dưỡng tư binh, nói rõ có dấu hiệu chuẩn bị tạo phản, cho nên trước khi hắn không tra được chứng cứ thì không dám lộ ra, bằng không ăn tội danh vu cáo Phiên Vương, sẽ là đại họa khám nhà diệt tộc.
Đáng tiếc không nghĩ đến Yến Vương đã tiên hạ thủ vi cường!
- Yến Vương nuôi bao nhiêu tư binh?
Tổ An hỏi.
Hoắc tiên sinh lắc đầu:
- Ta không biết, đây đều là tuyệt mật, tin tức mà khách khanh như ta có thể tiếp xúc đến không nhiều.
- Thật không biết hay giả vờ không biết?
Tổ An vận chuyển Thao Thiết Thôn Thiên Quyết đi tới phụ cận hắn.
Cảm giác được tu vi mình ẩn ẩn muốn phá thể lao ra, Hoắc tiên sinh hoảng hốt:
- Ta thật không biết, bất quá ta biết Yến Vương có một sổ sách, phía trên ghi chép sự tình buôn lậu với Yêu tộc, còn có nhân viên đăng ký tương quan.
- Sổ sách ở đâu?
- Ở một mật thất đằng sau thư phòng của Yến Vương, bên trong cơ quan trùng điệp, bất quá người ngoài không có khả năng cầm được.
- Vì sao?
Tổ An truy vấn.
Hoắc tiên sinh đáp:
- Yến Vương Phủ canh phòng nghiêm ngặt, thư phòng Yến Vương càng là nơi trọng yếu nhất, hơn nữa Yến Vương thu nạp cao thủ trên giang hồ, canh giữ ở phụ cận thư phòng, bản thân thư phòng cơ quan trùng điệp, tự nhiên không có khả năng lấy được sổ sách kia.
- Có những cơ quan gì?
Tổ An hỏi.
Hoắc tiên sinh biến sắc:
- Ngươi không phải muốn đi trộm sổ sách kia chứ, cái này là không thể nào thực hiện.
- Ta hỏi, ngươi đáp, không cần nói nhảm.
Ngữ khí của Tổ An lạnh lùng.
Hoắc tiên sinh nuốt nước miếng:
- Cụ thể cơ quan gì là bí mật, ta cũng không biết, bất quá biết địa phương giấu sổ sách có vật tự hủy, chỉ cần hơi chút dị động sẽ hủy sổ sách đi, đây là một lần Yến Vương uống say không cẩn thận lộ ra.
Tổ An nghĩ thầm sổ sách kia ghi chép chứng cứ mưu phản, Yến Vương thận trọng như thế cũng rất bình thường.
Sau đó hắn lại hỏi chút vấn đề, thẳng đến hỏi không ra cái gì, liền đánh ngất Hoắc tiên sinh.
Lúc này hắn mới đến lay tỉnh mấy Tú Y Sứ Giả, bất quá sau khi trúng huyễn thuật, kêu gọi bình thường căn bản không có tác dụng, hắn đành phải vận dụng năng lực của Bách Minh, lúc này mới làm mấy người giật mình tỉnh lại.
- Đừng nhìn ánh mắt hắn!
Sau khi tỉnh lại, mấy người giống như chim sợ cành cong, vội vàng tránh né.
Đợi thấy rõ tình hình trong phòng, mấy người sửng sốt, Trương Tử Đồng càng bất khả tư nghị nhìn Hoắc tiên sinh ở trên mặt đất:
- Thập Nhất đại nhân đã khống chế hắn?