- Sư phụ ngươi làm gì cứ hô Đại Nhũ Nữ, của ngươi cũng không nhỏ nha.
Thần sắc của Thu Hồng Lệ cổ quái.
- Hơn nữa ta cảm thấy tựa hồ ngươi có chút vội vàng.
Vân Gian Nguyệt giật mình, bất quá lập tức nói:
- Hừ, ngươi cái không có lương tâm này, vi sư rõ ràng là quan tâm thay ngươi, ngươi còn nói như vậy.
Thu Hồng Lệ cười híp mắt ôm cánh tay nàng:
- Sư phụ tốt nhất rồi...
Vân Gian Nguyệt thăm thẳm thở dài:
- Về sau ngươi sẽ biết, sư phụ cũng không có tốt như vậy.
Thu Hồng Lệ khẽ giật mình, bất quá lập tức nói:
- Mặc kệ như thế nào, sư phụ luôn là người tốt nhất với ta.
Các đệ tử môn phái khác liếc nhìn, Bành Vô Diễm này rõ ràng vô cùng xấu, lại thích ra vẻ nũng nịu, nhìn có buồn nôn hay không.
...
Một ngày thi đấu kết thúc, các môn phái trở lại chỗ ở của mình, trưởng bối trong môn giúp đệ tử suy diễn tỷ thí mấy ngày nay, tổng kết được mất cùng với phương pháp cải tiến.
Mặt khác đệ tử thủ tịch thì do tông chủ hoặc trưởng lão dẫn đội gặp riêng, giúp đỡ phân tích tình huống của đối thủ, chế định kế hoạch tác chiến...
Tổ An thân là trọng tài, ngược vừa rất nhẹ nhõm, tìm cơ hội tiến đến biệt viện của Bích Lạc Cung, cùng Đại Mạn Mạn xa cách từ lâu gặp lại, còn chưa kể nổi khổ tương tư nha.
Đến biệt viện của Bích Lạc Cung, đệ tử giữ cửa nhìn thấy hắn, thái độ lập tức cung kính, sau khi Tổ An nói rõ ý đồ đến, bọn họ cũng không ngăn cản, trực tiếp cho đi.
Tổ An tự giễu cười cười, nếu là vài ngày trước đến, những đệ tử này khẳng định không có dễ nói chuyện như vậy.
Hắn đến nhất thời dẫn tới chú ý, không ít đệ tử đi ra lặng lẽ nhìn hắn.
Dù sao tuổi tác tương tự bọn hắn, thậm chí còn trẻ hơn một chút, lại có thể đánh bại Tông Sư Lực Phách cảnh, thực sự quá kinh người.
Lại thêm trước đó Tổ An giúp Bích Lạc Cung, bởi vậy đại đa số người đều ôm lấy hảo cảm với hắn.
Đặc biệt là rất nhiều nữ đệ tử, con mắt nhìn hắn lấp lánh ánh sao.
Có nữ đệ tử lá gan lớn thậm chí muốn đến bắt chuyện, bất quá lập tức bị người xung quanh giữ chặt:
- Ngươi làm gì?
- Ta chào hỏi người ta không được sao?
- Thôi đi, ai không biết tâm tư của ngươi, bất quá người ta là đến tìm Bùi sư muội, ngươi cảm thấy mình hơn Bùi sư muội sao?
Nghĩ đến dung nhan kiều diễm cùng bộ ngực hùng vĩ của Bùi Miên Mạn, nữ đệ tử vốn hào hứng dâng trào nhất thời như sương đánh cà tím, triệt để từ bỏ suy nghĩ bắt chuyện.
Nghe xung quanh nghị luận ầm ĩ, Tổ An không nhịn được cười lên, đúng lúc này, bỗng nhiên một thiếu niên ngăn ở trước mặt, mặt mũi tràn đầy kiệt ngạo.
Nhận ra đối phương là đệ tử thủ tịch của Bích Lạc Cung Vạn Quy Nhất, Tổ An hỏi:
- Có việc gì?
Gia hỏa này cả ngày mũi vễnh lên trời, sẽ không tới khiêu chiến ta đó chứ?
Vạn Quy Nhất muốn nói lại thôi, cuối cùng ánh mắt phức tạp nói:
- Ngươi là tu luyện thế nào?
Đây là sự tình hắn không nghĩ ra, rõ ràng mọi người tuổi tác tương đương, mà mình đã là thiên tài được vô số người công nhận, trước kia cũng cảm thấy trong đồng lứa mình thiên hạ đệ nhất, không nghĩ đến so với đối phương, chênh lệch lại lớn như thế.
- Quy Nhất, không được vô lễ với Tổ đại nhân.
Tiếng quát của Vạn Thông Thiên truyền đến, hắn nghe môn hạ đệ tử bẩm báo, vội vàng ra nghênh tiếp, kết quả vừa hay nhìn thấy nhi tử ngăn đối phương, không khỏi bị dọa đến ứa ra mồ hôi lạnh.
Tính tình của nhi tử như thế nào, hắn quá rõ ràng, ngày bình thường thích khiêu chiến cao thủ nhất, vạn nhất một lời không hợp đắc tội đối phương thì phiền phức.
Họ Tổ kia mặt ngoài cười hì hì, ra tay lại cực kỳ hung ác, nếu Vạn Quy Nhất khiêu chiến hắn, hơn phân nửa sẽ bị đánh trọng thương, ảnh hưởng tỷ thí đằng sau.
- Vạn cung chủ!
Tổ An nhìn Vạn Thông Thiên chắp tay.
Nhìn đối phương mặt mũi hiền lành, Vạn Thông Thiên có chút thụ sủng nhược kinh:
- Trước đó Tổ đại nhân trợ giúp, Vạn mỗ khắc trong tâm khảm.
Mấy ngày trước, hắn còn xem thường tên tiểu bạch kiểm này, suy nghĩ triều đình càng ngày càng mục nát, vậy mà để thiếu niên không có chút bản lãnh giữ vị trí quan trọng.
Bất quá bây giờ lại cảm thán triều đình nhân tài đông đúc, tông môn giang hồ chênh lệch càng lúc càng lớn.
Hai người thương nghiệp thổi nhau một trận, Tổ An liền đi tìm Bùi Miên Mạn, trước khi đi nhìn Vạn Quy Nhất nói:
- Có thể là vận khí của ta từ trước đến nay không tệ?
Vạn Quy Nhất giật mình, nghĩ thầm cái này tính là trả lời gì, vậy ta nỗ lực nhiều năm như vậy đều là chuyện cười à?
Tổ An căn bản không nghĩ tới, thuận miệng nói chơi lại để một thiếu niên hoài nghi nhân sinh, hiện tại trong đầu hắn chỉ còn hình ảnh ở trên giường của Đại Mạn Mạn.
Thời điểm Bùi Miên Mạn nhìn thấy hắn, biểu lộ vừa kinh hỉ vừa ngoài ý muốn, dù sao trước đó cố ý truyền tin cho hắn nói qua một đoạn thời gian sẽ gặp nhau.
- Bùi cô nương, hiện tại thương thế khôi phục như thế nào?