Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3004 - Chương 3004 - Điệu Hổ Ly Sơn (2)

Chương 3004 - Điệu hổ ly sơn (2)
Chương 3004 - Điệu hổ ly sơn (2)

Bởi vì Hỏa Linh sư thái ở một bên cảnh giác nhìn chằm chằm, Tổ An không dám biểu hiện quá thân mật.

Dù sao bây giờ Sơ Nhan và Yến Tuyết Ngân còn ở trên núi, trước đó sự tình của hai người truyền đi sùng sục, nếu lại bại lộ quan hệ với Bùi Miên Mạn, thật đúng là sẽ thành Tu La Tràng.

- Đa tạ Tổ đại nhân, đại khái khôi phục khoảng sáu bảy phần.

Bùi Miên Mạn lễ phép đáp, nàng là bởi vì sư phụ, biết đối phương kiêng kỵ nói chuyện yêu đương, lo lắng để cho nàng biết sẽ thương tâm.

Hai người ăn nhịp với nhau, rất ăn ý không có bại lộ quan hệ.

- Mới sáu bảy thành?

Tổ An nhịn không được nhíu mày, coi như nàng nhiều hơn người khác hai ngày nghỉ ngơi, nhưng trạng thái sáu bảy thành đối chiến đệ tử thủ tịch, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

Hỏa Linh sư thái thở dài:

- Ly Hận Thiên Chích Nhân không hổ danh thiên tài, một kích cuối cùng của hắn để Mạn Mạn trọng thương, để Mạn Mạn khôi phục sáu bảy thành chiến lực, đã là kết quả sau khi chúng ta nghĩ hết biện pháp.

Bởi vì trước đó Tổ An giúp các nàng, nàng mới nhẹ nhàng như vậy, ngày thường trong môn có nam đệ tử muốn tiếp cận Mạn Mạn, đều bị nàng hằm hằm đuổi đi.

Tổ An nguyên khí truyền âm với Bùi Miên Mạn:

- Mạn Mạn, buổi tối ta tới giúp ngươi.

Bùi Miên Mạn hơi đỏ mặt, vội vàng đáp lại:

- Không nên, sư phụ ở chỗ này.

Tổ An nhíu mày, đây đúng là phiền phức, Hỏa Linh sư thái và Đại Mạn Mạn một tấc cũng không rời, mình đúng là không cách nào gặp người yêu.

Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động:

- Ngươi có bút tích của Vạn Thông Thiên và Hỏa Linh sư thái hay không?

Bùi Miên Mạn sững sờ, nhưng vẫn đáp:

- Này thì có, trước kia Vạn cung chủ và sư phụ đều cho những đệ tử trọng điểm như chúng ta tâm đắc tu hành.

Tổ An nhất thời cười rộ lên:

- Vậy thì dễ làm.

Tìm một cơ hội hấp dẫn Hỏa Linh sư thái chú ý, sau đó lặng lẽ từ chỗ Bùi Miên Mạn tiếp nhận một quyển sách nhỏ.

Sau khi thành công liền đứng dậy cáo từ, nhẹ nhàng rời đi.

Nhìn bóng lưng của hắn, biểu lộ của Hỏa Linh sư thái hơi nghi hoặc:

- Sao ta cảm giác Tổ đại nhân này là lạ?

- Không có nha, ta ngược lại cảm thấy hắn không tệ.

Bùi Miên Mạn chột dạ đáp.

- Hừ, tiểu tử này hơn phân nửa là ngấp nghé mỹ mạo của ngươi, về sau ngươi cách xa hắn một chút.

Bỗng nhiên Hỏa Linh sư thái hừ một tiếng.

Bùi Miên Mạn âm thầm kêu khổ:

- Sư phụ, người ta vừa giúp ta đấy.

- Nếu không phải hắn giúp ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ để hắn và ngươi tiếp xúc gần gũi như vậy.

Hỏa Linh sư thái nghiêm sắc mặt.

- Vừa rồi tiểu tử kia cười rất dâm tiện, hơn phân nửa đang suy nghĩ sự tình xấu xa gì.

Bùi Miên Mạn hơi đỏ mặt, nghĩ thầm sư phụ rõ ràng không có kinh nghiệm tình cảm gì, vì sao nhạy bén như thế?

- Tóm lại nhớ lời ta đã nói với ngươi, nam nhân trên đời này không có một cái tốt.

Hỏa Linh sư thái hậm hực nói.

Bùi Miên Mạn vốn muốn nói trên đời vẫn có nam nhân tốt, nhưng nghĩ tới quá khứ của sư phụ, cuối cùng không muốn đâm trái tim nàng.

Chỉ lo lắng tới tối Tổ An có đến hay không, vạn nhất đến bị sư phụ phát hiện thì làm sao bây giờ...

Lại nói Tổ An kích động trở lại biệt viện của mình, lấy ra bút tích của Vạn Thông Thiên, bắt đầu bắt chước:

- Sư muội, ngày xưa trời đưa đất đẩy làm sao, hiểu lầm quá nhiều, nội tâm ta một mực bất an, có rất nhiều lời muốn kể rõ cùng ngươi... Treo trăng đầu ngọn liễu, hẹn người sau thiên trì, dưới cây hoa vàng, không gặp không về...

Viết xong lại lấy bút tích khác:

- Sư huynh, tới Thiên Trì Phong, có chuyện quan trọng thương lượng…

Hỏa Linh sư thái mặt ngoài nghiêm túc, bất cận nhân tình, nhưng Tổ An biết loại người này chỉ là vì yêu thành hận, thế giới nội tâm bắt đầu phong tỏa mà thôi, nội tâm hơn phân nửa vẫn như tiểu nữ sinh, có mơ ước với ái tình, chỉ cần Vạn Thông Thiên cho nàng bậc thang, hơn phân nửa vẫn sẽ tiếp nhận.

Ngược lại Vạn Thông Thiên phiền toái một chút, hắn dù sao đã có hài tử, nếu như viết mập mờ, một là không giống phong cách của Hỏa Linh sư thái, thứ hai hắn khả năng vì tránh hiềm nghi sẽ không đi, giải quyết việc chung lại càng dễ thuyết phục hắn.

Hết thảy đều chuẩn bị tốt, nhưng nhìn hai phong thư, Tổ An vẫn không nhịn được lắc đầu.

Tuy mình theo Ngọc Yên La học qua Họa đạo, phương diện thi từ này cũng coi như biết chút ít, nhưng chữ viết vẫn kém chút hỏa hầu, bắt chước chữ viết lừa gạt người bình thường khả năng đầy đủ, nhưng lừa gạt hai Đại Tông Sư chỉ sợ quá sức.

Đúng lúc này, thanh âm ôn nhu của Tạ Đạo Uẩn vang lên:

- Tổ đại ca, ngươi bận rộn gì sao?

Hai mắt Tổ An tỏa sáng, có biện pháp!

- Lệnh nhi muội muội, giúp ta chép hai phong thư này, phân biệt dựa theo bút ký phía trên.

Tổ An đứng lên kéo cái ghế, ra hiệu nàng tới.

Tạ Đạo Uẩn là chuyên gia phù văn, mà nghề nghiệp này, am hiểu nhất chính là viết.

Bình Luận (0)
Comment