Nàng nhìn thấy mái tóc của Bùi Miên Mạn lộn xộn, bộ dáng vừa ngủ tỉnh, lúc vào nhà cố ý giải thích.
- Nói bóng nói gió gì?
Bùi Miên Mạn đang châm trà cho nàng, nghe vậy khẽ giật mình.
- Ngươi không biết?
Lúc này đến phiên Sở Sơ Nhan giật mình.
Bùi Miên Mạn ngượng ngùng giải thích:
- Trước đó vài ngày, sư phụ ta vì lần thi đấu này, mỗi ngày nhốt ta trong phòng, ta không cách nào tiếp xúc ngoại giới.
- Thì ra là thế.
Sở Sơ Nhan đỏ mặt.
- Thực không có gì.
Việc quan hệ tới Tổ An, nói ra mọi người đều xấu hổ.
Nàng đưa tới một cái hộp gấm:
- Viên Băng Tâm Tạo Hóa Đan này là sư môn cho ta dùng phòng thân, nhưng hiện tại ta không cần dùng, vừa vặn ngươi bị thương, hi vọng có trợ giúp.
- Loại vật bảo mệnh này ta làm sao có thể lấy, ngươi nhanh cất đi, trải qua khoảng thời gian này sư môn trị liệu, thương tổn của ta đã khôi phục bảy tám phần.
Bùi Miên Mạn vội vàng từ chối, chỉ là Bích Lạc Cung trị liệu, nàng tốt sáu bảy thành, nhưng vừa rồi ở dưới A Tổ trợ giúp, đã khôi phục gần như đỉnh phong, nhưng vì các loại nguyên nhân, lại không thể giải thích cho Sở Sơ Nhan.
- Yên tâm, ta lại tìm sư môn xin một viên là được.
Sở Sơ Nhan đẩy hộp gấm qua.
- Không cần phải khách khí, chúng ta là bằng hữu nha.
Nghe được hai chữ bằng hữu, Bùi Miên Mạn giật mình, trên mặt có chút áy náy.
Tiếp xuống Sở Sơ Nhan và nàng trò chuyện tao ngộ của mỗi người trong khoảng thời gian này, bất quá hai nữ đều cực kỳ ăn ý không có nói sự tình của Tổ An.
Trong lúc nhất thời dường như trở lại thời gian ở Minh Nguyệt thành, không buồn không lo.
Bỗng nhiên một thanh âm cổ quái từ trong thân thể Bùi Miên Mạn vang lên, Sở Sơ Nhan giật mình, nghi ngờ nhìn Bùi Miên Mạn.
- Những ngày này bụng có chút không thoải mái.
Bùi Miên Mạn vừa giải thích, vừa mắng Tổ An gần chết, lại bắn ra nhiều như vậy.
Biểu lộ của Sở Sơ Nhan nhất thời quái dị, nếu như là năm đó ở Minh Nguyệt thành, nàng khả năng thật tin, nhưng bây giờ có kinh nghiệm, thanh âm này sao nghe quen tai như vậy.
Mũi ngọc tinh xảo hơi ngửi ngửi vị đạo trong không khí, nhìn đệm chăn có chút lộn xộn, lại liên tưởng đến phản ứng kỳ quái của Bùi Miên Mạn vừa rồi, trong nội tâm nàng đã có suy đoán đại khái.
- Vậy ta không quấy rầy ngươi nghỉ ngơi.
Sở Sơ Nhan trực tiếp đứng dậy cáo từ.
Cảm nhận được sắc mặt nàng từ nhu hòa trước đó chuyển biến thành sương lạnh, trong lòng Bùi Miên Mạn run lên, nhịn không được gọi nàng lại:
- Sơ Nhan!
Sở Sơ Nhan dừng bước, bất quá không có quay đầu:
- Chuyện gì?
Cảm nhận được vẻ băng lãnh trong giọng nói của đối phương, trong lòng Bùi Miên Mạn chua xót, sâu kín nói:
- Mặc kệ ngươi tin hay không, trong lòng ta một mực coi ngươi là bằng hữu tốt nhất.
Sở Sơ Nhan không trả lời, đứng tại chỗ trầm mặc thật lâu, hơi gật đầu, sau đó thẳng thắn rời đi.
Chờ sau khi nàng đi, Bùi Miên Mạn nhìn Băng Tâm Tạo Hóa Đan trên bàn, vẻ mặt quẫn bách đến nóng lên, nhịn không được nắm tóc:
- A a a, sắp bị hỗn đản kia hại chết!
...
Hắt xì!
Tổ An vừa trở lại phòng, nhịn không được hắt xì hơi.
Tạ Đạo Uẩn nằm ở gian ngoài, trong nháy mắt bừng tỉnh, kéo chăn đứng dậy:
- Tổ đại ca, trở về sớm như vậy sao?
Tổ An ra hiệu nàng không cần quản:
- Ừm, ngươi ngủ tiếp đi, không cần phải để ý đến ta.
Trở lại phòng, nằm ở trên giường, xấu hổ đến khó có thể chìm vào giấc ngủ, lần trước cùng với Sơ Nhan bị Yến Tuyết Ngân gặp được, lần này cùng với Đại Mạn Mạn lại bị Sơ Nhan gặp được, ta là tạo cái nghiệp gì.
Muốn nên đi tìm Sơ Nhan nói lời xin lỗi hay không?
Nhưng vừa rồi ta chạy rất nhanh, nàng chưa hẳn có thể phát hiện.
Hơn nữa nếu như đi xin lỗi mà nói, khẳng định không thể gạt được Yến Tuyết Ngân, vừa nghĩ tới Tu La Tràng kia, cả người hắn liền không rét mà run.
Lúc này ở gian ngoài, Tạ Đạo Uẩn cũng lăn lộn khó ngủ, không biết Tổ đại ca có thấy hôm nay ta thay áo ngủ mới hay không...
Trong phòng, Tổ An ngủ không được dứt khoát ngồi dậy, nhớ tới mình rất lâu không có rút thưởng, ngày thường bận bịu căn bản không có thời gian, vừa vặn tối nay thử xem.
Hắn tính một chút, phát hiện tổng cộng để dành được 718.836 điểm nộ khí, đại khái phân nửa là thu hoạch ở Tử Sơn, không thể không nói trước đó sự tình của Sơ Nhan hấp dẫn cừu hận quá tốt.
Trong chớp nhoáng này, thậm chí hắn bắt đầu cân nhắc có nên công khai quan hệ giữa Đại Mạn Mạn và Yến Tuyết Ngân không.
Điểm nộ khí hơn phân nửa sẽ gấp bội, nhưng chỉ sợ mình rất khó sống sót đi xuống núi.
Nghĩ đến tình hình phải đối mặt kia, hắn không rét mà run.
Tiếp xuống bắt đầu rút thưởng, rút nhiều lần như vậy, hắn sớm đã xe nhẹ đường quen, lúc trước hắn còn phải thắp hương tắm rửa, cầu Thần Phật đầy trời… hiện tại lại tương đối yên tĩnh, trực tiếp rút thưởng.
Cảm ơn tham dự!
Cảm ơn tham dự!
...
Nhìn dòng chữ quen thuộc lóe qua, trong lòng Tổ An không chút dao động, thậm chí hơi muốn cười.