Trên đài cao, mấy vị tông chủ thở dài, bọn họ tự nhiên nhận ra được, đây là tuyệt kỹ Liệt Hỏa Trọng Sinh của Côn Lôn Hư, thông qua thiêu đốt tinh huyết, có thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục thương thế, tuy hiệu quả cường đại, nhưng trả giá cũng rất khoa trương, sau đó nhẹ thì trọng thương, nặng có thể tàn phế hoặc bỏ mình, hơn nữa coi như khôi phục, cũng có khả năng ảnh hưởng tiềm lực tu hành.
Cho nên trừ khi đến trình độ phải chết, bằng không cơ bản không có người sẽ vận dụng chiêu này.
Lương Lăng lại dùng ở loại trường hợp này, coi như thắng trận, trận sau cũng không có khả năng tham chiến.
Huyền Đô trưởng lão gấp đến độ vỗ đùi:
- Ai, cần gì chứ, hồ đồ!
Thần sắc của Lương Lăng kiên nghị:
- Ta có thể bại, nhưng không thể bại dễ dàng như vậy.
Hắn nhìn về phía Thu Hồng Lệ, ánh mắt tràn ngập chiến ý.
Nhìn thấy một màn này, Tổ An không khỏi bội phục, mấy ngày nay xem tỷ thí, trong Đạo Môn có cặn bã, nhưng tương tự cũng có rất nhiều người trẻ tuổi không tệ.
Như Lương Lăng này, tuy có chút xúc động, nhưng vẻ bất khuất trong xương chứng minh hắn là hán tử.
Đạo môn chín tông thân là võ lâm chính phái, bồi dưỡng truyền nhân cũng không tệ.
- Như ngươi mong muốn!
Thu Hồng Lệ thu hồi nụ cười nhẹ nhõm trên mặt, hai tay cầm dao găm, thân hình hóa thành tàn ảnh lao tới.
Lương Lăng không có dùng trường thương phản kích, mà cả người hóa thành Hỏa Long Quyển, quanh thân tràn ngập ngọn lửa màu đỏ thắm, cả lôi đài bị đốt thành màu đỏ sậm, từng đường vân màu đỏ để mặt đất giống như dung nham.
Thu Hồng Lệ như bị nóng, mũi chân vội vàng điểm một cái, từ bỏ xông tới, cả người nhảy về phía sau.
Nhưng Hỏa Long Quyển to lớn kia lại phân ra mấy cột lửa nhỏ, công kích bốn phương tám hướng.
Dù có trận pháp gia trì, nhưng mặt đất lôi đài vẫn biến thành biển lửa, cho dù thân pháp của Thu Hồng Lệ tốt, cũng không có chỗ né tránh.
Rơi vào đường cùng, nàng đành phải bay lên không trung.
Lương Lăng nhân cơ hội này, mang theo Hỏa Long Quyển tiến lên, đối phương chưa tới Tông Sư, ở trên không trung, tính linh hoạt sẽ giảm bớt đi nhiều.
Lúc này hỏa diễm trên thân thể hắn cực kỳ sáng ngời, hiển nhiên uy lực so với vừa rồi càng cao hơn một cấp bậc.
Lúc này hỏa diễm đầy trời tràn ngập toàn bộ lôi đài, trận pháp bốn phía điên cuồng lấp lóe, hiển nhiên là cảm nhận được bên trong uy lực cực lớn, đang toàn lực duy trì, tránh cho phá nát thương tổn tới người xem xung quanh.
Cả lôi đài đã như núi lửa phun trào, khắp nơi đều là dung nham màu đỏ thắm, mà không khí bên trong cũng bị tiêu hao hầu như không còn, toàn bộ lôi đài đã tránh cũng không thể tránh.
Bóng người của Thu Hồng Lệ ở trong biển lửa lộ ra nhỏ bé như vậy, như bất cứ lúc nào cũng sẽ bị nuốt hết.
Ly Hận Thiên Thái Dư cảm thán nói:
- Không hổ là đệ tử thủ tịch của Côn Lôn Hư, nội tình rất tốt, chỉ sợ xú nữ của Không Minh Đảo kia sẽ bại.
Sắc mặt Chích Nhân khó coi, tuy Lương Lăng lợi hại, nhưng bất quá là dựa vào Liệt Hỏa Trọng Sinh trong thời gian ngắn kích phát tiềm lực, nếu mình lên, muốn thắng hắn không khó.
Thậm chí có thể ngay từ đầu dùng Thiết Sơn Kháo và Vô Ảnh Cầu công kích, để Lương Lăng căn bản không có cơ hội kích hoạt đại chiêu.
Đáng tiếc đấu vòng loại bại trận, để hắn không có cơ hội nữa.
Nghĩ đến kẻ đầu têu hết thảy, hắn nhìn chằm chằm Bích Lạc Cung Bùi Miên Mạn, nghĩ thầm đều do nữ nhân này ban tặng!
Bất quá nhìn bộ ngực to lớn kia, còn có cặp mắt đào hoa lúc cười, hắn lại phát hiện mình không tức giận được.
Ai, không nghĩ tới trong Đạo Môn còn có tồn tại mặc kệ là dung mạo hay tu vi đều không thua Sở tiên tử, nếu lúc đó mình không khinh địch thì tốt.
Sau đó suy nghĩ, hắn cảm thấy lại tới một lần nữa mình tuyệt đối sẽ không thua, nhưng càng như vậy thì càng phiền muộn.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo cường quang lóe lên, không ít người che mắt, ai u rên ra:
- Là đồ vật gì, mắt ta không thấy được.
Nguyên lai là Thu Hồng Lệ ở giữa không trung, bỗng nhiên cường quang quanh thân sáng lên, cả người như một mặt trời.
Tông chủ các phái ngồi thẳng người, cái này tựa hồ là kỹ năng đâm mù của Quang hệ, bởi vì Quang hệ hiếm thấy, không ít người trong bọn họ chỉ xem qua điển tịch, bây giờ có thể tận mắt chứng kiến, làm sao có thể không xem xét tỉ mỉ.
Tuy cường quang để đệ tử xung quanh che mắt, nhưng lấy tu vi của những tông chủ này, tự nhiên không có ảnh hưởng quá lớn.
Nhưng Lương Lăng ở trên lôi đài lại không giống, tuy thân ở trong hỏa diễm, nhưng hắn một mực nhìn Thu Hồng Lệ.
Trong nháy mắt đó, cường quang ảnh hưởng hắn càng lớn.
Hắn cảm thấy đau nhói, trong mắt trắng xóa, bị mù ngắn ngủi, làm hắn chỉ có thể thôi động hỏa diễm đánh tới phương hướng trong trí nhớ.
Nhưng Thu Hồng Lệ làm sao có thể ngốc đến đứng tại chỗ, rất nhanh nàng xuất hiện ở phía sau Lương Lăng, song nhận giao nhau, một quang nhận hình chữ "Nghệ" bắn xuyên qua.