Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3026 - Chương 3026 - Binh Khí Ra Ngoài Ý Định

Chương 3026 - Binh khí ra ngoài ý định
Chương 3026 - Binh khí ra ngoài ý định

Trong nội tâm nàng âm thầm suy nghĩ, nếu gia hỏa này thật chọn mình mà nói, như vậy chứng minh là loại thay lòng đổi dạ, coi như mình liều mạng bị Sơ Nhan oán trách, cũng phải chém đứt quan hệ giữa bọn hắn, không cho loại vô sỉ này lừa gạt.

Nếu hắn chọn Sơ Nhan mà nói...

Như vậy ta sẽ chúc phúc bọn họ, đồng thời tâm cũng triệt để khôi phục lại bình tĩnh như trước kia.

- Chọn ngươi, ngươi sẽ theo ta chứ?

Nhìn dung nhan như băng tuyết sáng long lanh tinh khiết của nàng, bỗng nhiên Tổ An mở miệng hỏi.

- Sẽ.

Tuy Yến Tuyết Ngân trả lời như vậy, nhưng trái tim đã dần dần băng lãnh, quả nhiên là một cặn bã gặp người mới quên người cũ, nếu hắn ở trước mặt nữ nhân khác, khẳng định cũng sẽ vì nịnh nọt mà lựa chọn đối phương.

Tổ An cẩn thận nhìn nàng một lúc, sau đó chậm rãi mở miệng.

- Chỉ có tiểu hài tử mới lựa chọn, người trưởng thành sẽ... muốn tất cả.

Đôi mắt của Yến Tuyết Ngân trợn thật lớn, không nghĩ đến hắn sẽ mang một chuyện vô sỉ nói đến lẽ thẳng khí hùng như thế.

- Cút!

Nàng xụ mặt phẩy tay áo bỏ đi, bất quá không biết vì sao, trong lòng lại buông lỏng một hơi.

Nhìn khuôn mặt nàng sương lạnh rời đi, Tổ An biết lần này trêu nàng quá ác, nghĩ thầm mình thật không biết che giấu lương tâm nói chuyện, sớm biết trước tiên nói chọn nàng, dỗ dành nàng cái đã...

Thời gian cực nhanh, rất mau đã tới bán kết.

Các trọng tài theo thứ tự ngồi xuống, mấy ngày nay ở chung, coi như trước đó mọi người còn lạ lẫm, hiện tại chí ít lăn lộn cái quen mặt, mỉm cười gật đầu ra hiệu.

Ly Hận Thiên Quan Sầu Hải cười nói.

- Các vị cảm thấy trận đầu tỷ thí ai có khả năng chiến thắng?

Trước đó vì bại trận để hắn ném thể diện, nhưng trải qua nhiều ngày như vậy, tâm tình của hắn cũng dần dần khôi phục.

Vạn Thông Thiên cười ha ha nói.

- Đương nhiên là Ngô Tiểu Phàm, trước đó dễ dàng giải quyết đệ tử thủ tịch La Đông Giang của La Phù Sơn, còn Vạn Quy Nhất đánh bại Thanh Hư Phủ Thu Thiền Tử cũng gian nan như vậy.

La Phù Sơn Từ trưởng lão và Thanh Hư Phủ Hà phó phủ chủ trợn mắt nhìn, nghĩ thầm ai mượn ngươi, nói thì nói, còn nhất định phải cường điệu thân phận của hai người một chút sao.

Tổ An tâm nghĩ tình thương của Vạn Thông Thiên này thật thấp, khó trách cùng Hỏa Linh sư thái rõ ràng lẫn nhau có tình ý, cuối cùng lại trở mặt thành thù.

Vương Vô Tà khẽ cười nói.

- Vạn huynh quá lời, lần kia Tiểu Phàm chỉ là vận khí tốt mà thôi, thực lực của La hiền chất vốn không đến mức như thế, chỉ là khả năng phong cách tương khắc, nên không phát huy bình thường mà thôi; còn Thanh Hư Phủ Thu Thiền Tử, Hàn Thiền Khấp Âm của hắn để chúng ta cũng tán thưởng, trong đồng lứa có thể thắng được hắn vốn lác đác không có mấy, Vạn hiền chất sau cùng chiến thắng chứng minh kiếm ý đã đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục, cho nên cuộc tỷ thí này xác suất thắng rất lớn.

Sắc mặt của Từ trưởng lão và Hà phó phủ chủ nhất thời đẹp mắt hơn rất nhiều, có thể được Vương Vô Tà tán thành, toàn thân bọn họ liền thoải mái.

Ngay cả Vạn Thông Thiên, khóe miệng cũng hơi giương lên, họ Vương này tướng mạo dễ nhìn, nói chuyện còn dễ nghe, xác thực đáng gia kết giao.

Thần sắc Tổ An cổ quái, vốn còn tưởng kiếp trước thời điểm khảo thí, mọi người sẽ tích lũy nhân phẩm, không nghĩ tới thế giới khác cũng giống như vậy.

Lúc này trưởng lão chủ trì của Chính Dương Tông tuyên bố bán kết bắt đầu, Vạn Quy Nhất và Ngô Tiểu Phàm đã đứng ở hai bên lôi đài, ánh mắt đan xen, ngay cả không khí xung quanh cũng ngưng trệ mấy phần.

Dưới đài trừ Chính Dương Tông và Bích Lạc Cung ủng hộ đệ tử môn phái mình, người khác cũng rõ ràng chia làm hai phái.

Một đám người ủng hộ Ngô Tiểu Phàm, dù sao danh khí hắn lớn nhất, đối đãi người lại ôn hòa lễ độ, rất khó làm cho lòng người sinh ác cảm.

Nhưng tương tự có một bộ phận rất lớn ủng hộ Vạn Quy Nhất, trong đó nữ tu sĩ chiếm tỉ lệ cực lớn, tuy Vạn Quy Nhất tự kỷ chút, cuồng ngạo chút, nhưng không ngăn nổi hắn đẹp trai.

Tự kỷ, cuồng ngạo và đẹp trai phối hợp, ngược lại hình thành mị lực đặc biệt.

Vạn Quy Nhất nhìn hai tay Ngô Tiểu Phàm trống trơn, cau mày nói.

- Ngươi đánh với ta cũng không có ý định sử dụng vũ khí?

Đồng thời trong lòng mắng La Đông Giang phế vật, hoàn toàn không có thăm dò ra nội tình của Ngô Tiểu Phàm, bây giờ mình ngay cả hắn dùng vũ khí gì cũng không biết.

Sắc mặt Ngô Tiểu Phàm ôn hòa.

- Một thân công phu của ta hơn phân nửa đều ở trên tay, có binh khí hay không khác biệt không lớn.

Vạn Quy Nhất hừ một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa, ngón tay bắn lên đốc kiếm, trường kiếm ra khỏi vỏ, trên lôi đài như xuất hiện một đạo lôi quang.

Toàn bộ Kim Đỉnh nhất thời vang lên tiếng hít khí lạnh, bởi vì đại đa số đệ tử căn bản thấy không rõ hắn xuất kiếm.

Thu Thiền Tử đứng bật dậy, hắn nhìn ra một kiếm này của Vạn Quy Nhất còn nhanh hơn lúc trước tỷ thí với mình ba phần.

Bình Luận (0)
Comment