Hừ, tiểu tử này khẳng định là ham nhan sắc của Bùi sư muội.
Bất quá mỹ mạo có thể coi như ăn cơm sao? Cường đại mới được, ta ngược lại cảm thấy Bành Vô Diễm kia có sức hấp dẫn hơn Bùi sư muội nhiều.
Hỏa Linh sư thái bị hắn trả lời làm nghẹn, nhưng một lát cũng tìm không thấy lý do gì, chỉ có thể hừ một tiếng, đứng ở bên người đồ đệ, tránh cho nàng lại bị cho ăn đồ vật kỳ kỳ quái quái.
Rất nhanh rút thăm kết thúc, kết quả vừa ra, toàn trường nhất thời xôn xao.
Bùi Miên Mạn lại được thăm trống!
- Tuyệt đối có quỷ!
Vân Gian Nguyệt vỗ bàn đứng dậy, không lo được nhiều như vậy, trực tiếp trừng Tổ An.
- Ngươi cho nữ nhân kia ăn rốt cuộc là thứ gì?
Đừng nói Vân Gian Nguyệt, ngay cả đám người Vương Vô Tà cũng trợn tròn mắt nhìn Tổ An.
Trăm ngàn năm qua, Đạo môn không biết cử hành bao nhiêu lần thi đấu, nhưng cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện tràng cảnh như vậy.
Phải biết đệ tử thủ tịch các phái đã là tinh anh trong tinh anh, mà muốn trở thành tinh anh, trừ tư chất, khí vận khẳng định cũng đỉnh phong.
Mà có thể tham gia trận chung kết, khí vận từng người càng kinh người, mọi người quản thúc lẫn nhau, không có khả năng tồn tại một người từ đầu tới cuối đều thăm trống.
Trong lịch sử chưa từng xảy ra sự tình như vậy, thì khẳng định lần rút thăm này có quỷ.
Thế nhưng toàn bộ quá trình rút thăm, bọn họ vẫn nhìn chằm chằm, ai muốn động tay động chân có thể giấu giếm được?
Kỳ quặc duy nhất là mỗi lần trước khi Bùi Miên Mạn rút thăm, Tổ An sẽ cho nàng ăn một viên thuốc kỳ quái.
- Là thuốc chữa thương nha.
Tổ An nhún vai, nghĩ thầm bà nương này thật vong ân phụ nghĩa, trước đó ta còn giúp Không Minh Đảo các nàng.
Vân Gian Nguyệt nhíu mày không nói, trong lòng suy tư các thủ đoạn hắn có khả năng dùng, đáng tiếc mặc nàng tự xưng thông minh tuyệt đỉnh, lúc này cũng không thể đoán được huyền bí bên trong.
- Ngươi lấy dược hoàn vừa rồi ra để cho chúng ta kiểm tra một chút, xem có quỷ hay không.
Quan Sầu Hải hừ một tiếng, tuy bây giờ Ly Hận Thiên đã không có tuyển thủ tấn cấp vòng tiếp theo, nhưng tiểu tử này lại nhiều lần đối nghịch với mình.
Nếu thanh niên trẻ tuổi bình thường có chút xung đột với hắn, hắn đường đường đứng đầu một phái, căn bản sẽ không để ở trong lòng, nhưng không biết vì sao, mỗi lần nhìn thấy tiểu tử này, thì có một loại cảm giác bực bội không hiểu, dường như hắn cướp đi đồ vật gì mình âu yếm.
Có cảm giác giống hắn là Vương Vô Tà, mặc dù thực lực của đối phương để hắn tôn trọng, nhưng mấy ngày nay tiếp xúc, lại phát hiện mình không thích đối phương.
Thế giới này là kỳ diệu như vậy, rất nhiều người lần thứ nhất gặp mặt, sẽ vô ý thức không thích ai đó, cũng không nói ra được nguyên nhân gì.
- Không có, viên thuốc kia rất trân quý, ta chỉ có một viên.
Tổ An cự tuyệt.
- Vậy dược tài đại khái là loại nào, hiệu quả là gì, ở đây không thiếu Đan Sư, mọi người có thể cho ra đánh giá công bằng.
Quan Sầu Hải nói tiếp.
Thần sắc của Tổ An nghiêm nghị:
- Quan giáo chủ, ngươi không cảm thấy hỏi thăm cách điều chế một loại linh dược của người khác là hành vi rất vô lễ sao?
Thế giới tu hành này, mặc kệ là bí tịch tu hành, hay trận pháp, dược phương… đều là bí mật bất truyền của môn phái hoặc gia tộc.
Quan Sầu Hải xấu hổ, mình quả thật nóng vội lỡ lời, vội vàng giải thích:
- Ta chỉ muốn tìm hiểu bí mật vì sao Bùi cô nương ba lần đều thăm trống mà thôi.
Tổ An cười cười:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng ăn viên đan dược kia thì có thể rút trúng thăm trống? Trên đời thật có May Mắn Đan sao?
- Ngươi!
Quan Sầu Hải giật mình, phát hiện người khác cũng nhìn mình giống như nhìn thiểu năng trí tuệ, gương mặt không khỏi nóng lên.
Lúc này Hỏa Linh sư thái buồn bực nói:
- Các ngươi có hết hay không, lần trước Mạn Mạn thắng trận đấu, các ngươi nhảy ra nghi vấn, hiện tại nàng rút trúng thăm trống, các ngươi lại nghi vấn, làm sao, những chuyện tốt này chỉ có mấy môn phái các ngươi mới được hưởng thụ, người khác được là đi quá giới hạn?
- Sư thái nói quá lời.
Đám người Vương Vô Tà lau mồ hôi lạnh trên trán, cái tội danh này bọn họ không gánh nổi.
Cuối cùng bởi vì tìm không thấy chứng cứ thực tế, chỉ có thể nhận kết quả này, Bùi Miên Mạn một mực thăm trống đến trận chung kết.
Rất nhanh đệ tử các phái tán đi, thảo luận hai trận đấu hôm nay, bất quá đàm luận nhiều nhất vẫn là Bùi Miên Mạn liên tục thăm trống ba vòng, đồng thời suy đoán Tổ An đến cùng có giúp nàng hay không.
Một bộ phận người cảm thấy không có, dù sao hai người vốn không quen biết, không cần thiết bốc lên phong hiểm lớn như thế, hơn nữa nhiều cao thủ nhìn chằm chằm như vậy, thật có trò gì khẳng định sẽ bị phát hiện.
Một nhóm người khác lại cho rằng có, hẳn là Tổ An thấy Bùi Miên Mạn xinh đẹp, muốn mượn cơ hội quy tắc ngầm nàng, thèm thân thể nàng, thấp hèn!
- Thật tức chết ta, người khác không rõ ràng, ta lại biết chắc tiểu tử thúi kia động tay chân.