Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3035 - Chương 3035 - Mật Thất (2)

Chương 3035 - Mật thất (2)
Chương 3035 - Mật thất (2)

Sau khi trở về phòng, Vân Gian Nguyệt uống liền hai chén trà cũng không tiêu hỏa.

Thu Hồng Lệ hé miệng cười rót trà cho nàng lần nữa:

- Vừa rồi ở Kim Đỉnh không thấy ngươi nổi giận như thế.

- Tiểu tử kia có thủ đoạn đặc thù, có thể cảm giác được người phẫn nộ, ta không phải sợ thân phận lộ ánh sáng.

Vân Gian Nguyệt hậm hực, hai người cùng một chỗ trải qua nguy hiểm lâu như vậy, nên biết một số năng lực của hắn.

- Được rồi sư phụ, ta phải đi thi đấu còn không có tức giận như vậy đây.

Thu Hồng Lệ chạy đến phía sau nàng nắn vai.

- Hơn nữa trước mắt bao người, hắn làm sao có thể lộ chân ngựa, ngươi không phải ở bên cạnh nhìn, chẳng lẽ hắn còn có thể giấu diếm được tai mắt ngươi?

- Nếu đổi lại người khác, hơn phân nửa không được, nhưng tiểu tử kia sáng tạo ra quá nhiều kỳ tích, khẳng định có biện pháp.

Vân Gian Nguyệt hừ một tiếng, nghĩ tới vừa rồi ở trên Kim Đỉnh, hắn cùng Đại Nhũ Nữ kia mắt đi mày lại, trong lòng liền khó chịu.

- A, nghe sư phụ nói, tựa hồ A Tổ không gì làm không được, ta cũng không ý thức được hắn lợi hại như vậy.

Thu Hồng Lệ cười hì hì, bất quá người yêu địa vị càng cao ở trong lòng sư phụ, nàng tự nhiên càng cao hứng.

Người nói vô tâm người nghe hữu ý, Vân Gian Nguyệt hoảng sợ kêu to một tiếng:

- Ta còn không phải quan tâm ngươi tỷ thí, đúng, mấy ngày nay không chỉ xem trận đấu, tra sự tình như thế nào rồi?

Thu Hồng Lệ thu hồi nụ cười:

- Mấy ngày nay ta thăm viếng các nơi, phát hiện...

Vân Gian Nguyệt vừa nghe vừa gật đầu, thần sắc ngưng trọng hơn mấy phần.

Lại nói toàn bộ Đạo môn đều nghi hoặc Tổ An dùng thủ đoạn gì, Bùi Miên Mạn tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Nàng rõ ràng thương thế của mình đã khỏi, A Tổ còn cho nàng ăn thuốc chữa thương gì, hiển nhiên chỉ là che tai mắt người.

Hơn phân nửa liên quan tới rút thăm, trong lòng giống như mèo cào, sau đó tìm một cơ hội lặng lẽ hỏi thăm Tổ An:

- A Tổ, ngươi đến cùng làm sao làm được.

Tổ An mỉm cười:

- Vừa rồi ta đã nói cho các ngươi chân tướng, đồ chơi kia tên May Mắn Đan, kết quả các ngươi không ai tin.

Bùi Miên Mạn giật mình:

- Trên đời thật có loại đồ vật thần kỳ như vậy?

- Còn nhớ lúc trước ở Minh Nguyệt thành, ta đánh bạc thắng 7.5 triệu lượng không?

Khóe miệng của Tổ An hơi giương lên.

- Là bởi vì ăn May Mắn Đan này?

Bùi Miên Mạn tự nhiên rõ ràng sự kiện oanh động toàn thành lúc trước, mọi người đoán hắn đến cùng làm sao làm được, không nghĩ tới hôm nay biết được đáp án.

Nhìn thấy hắn gật đầu, ánh mắt của Bùi Miên Mạn sắp híp thành trăng lưỡi liềm:

- A Tổ, ngươi đối với ta thật tốt!

Nếu không phải xung quanh còn có không ít đệ tử môn phái khác, lúc này nàng sớm đã bổ nhào vào trong ngực đối phương.

Yến Tuyết Ngân vốn cũng tò mò Tổ An làm sao làm được, muốn giả vờ trong lúc lơ đãng đi ngang qua hỏi hắn, kết quả nhìn thấy hai người khanh khanh ta ta, liền trực tiếp xoay người rời đi.

Đến từ Yến Tuyết Ngân, điểm nộ khí +55 +55 +55...

Vương Vô Tà vốn muốn tìm cơ hội bắt chuyện với nàng, bất quá thấy sắc mặt nàng tựa hồ đen lại, liền nhịn không được nuốt nước miếng, không dám đi lên tìm rủi ro.

Đến cùng vì sao Yến tiên tử tức giận, chẳng lẽ do lần này tuyển thủ của Bạch Ngọc Kinh không tiến vào trận chung kết?

Bất quá kia là đệ tử của Lý Trường Sinh nha...

Tổ An phát giác được điểm nộ khí cũng giật mình, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bóng lưng của Yến Tuyết Ngân đi xa.

Lúc này một tiếng hừ lạnh truyền đến, nguyên lai là Hỏa Linh sư thái đã xuất hiện ở bên cạnh, vẻ mặt cảnh giác nhìn Tổ An:

- Tổ đại nhân, Mạn Mạn sắp thi đấu, ngươi đừng quấy rầy để nàng phân tâm.

Nói xong liền kéo Bùi Miên Mạn rời đi.

Tổ An không còn gì để nói, lão xử nữ này làm giống như thầy chủ nhiệm kiếp trước, vô duyên vô cớ gia tăng độ khó cho mình và Mạn Mạn.

Rơi vào đường cùng, hắn trở lại chỗ ở của mình, vốn định đi tìm Yến Tuyết Ngân thăm dò, bỗng nhiên thần sắc khẽ động, lấy ra kim bài của Tú Y Sứ Giả.

Phía trên truyền đến một hàng chữ, bên Dịch quận đã tra được tin tức mật thất cất giữ sổ sách của Yến Vương Phủ.

Sau đó hắn lưu lại tờ giấy dặn dò Tạ Đạo Uẩn và Trương Tử Giang một ít chuyện, liền vội vàng xuống núi đi đến Dịch thành.

- Ta đạp vào Phong Hỏa Luân, qua lại thanh xuân...

Tổ An một đường ngâm nga bài hát chạy đến Dịch Quận, bất quá khi hắn hạ xuống, khí chất cả người lập tức biến thành nghiêm túc.

Trước mặt thuộc hạ, vẫn phải có chút uy nghiêm của lãnh đạo mới được.

Bọn người Trương Tử Đồng và Tiếu Kiến Nhân sớm đã chờ ở cứ điểm bí mật, vì giữ bí mật, thậm chí không có ở Tú Lâu của Dịch quận, chính là sợ Yến Vương nghe được tiếng gió.

Bọn họ đang thương thảo cái gì, không thể không nói, đôi chân dài của Trương Tử Đồng quá hút mắt, đặc biệt là so sánh với đám người Tiếu Kiến Nhân, thì giống như hạc giữa bầy gà.

Bình Luận (0)
Comment