Lúc này mọi người mới thoáng thoải mái, khó trách hôm qua Vạn Quy Nhất có thể gây tổn thương được, xem ra họ Vương còn muốn mặt mũi.
Thân đã trọng thương, lại cho cái này còn nói được.
Đáng tiếc nữ oa của Không Minh Đảo, chiến thuật vừa rồi rất đặc sắc, nếu không có bảo giáp, chỉ sợ đã thắng rồi.
Mọi người nhìn Bành trưởng lão của Không Minh Đảo, chờ nàng phát điên với Vương Vô Tà.
Ai biết ánh mắt đối phương yên tĩnh, khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh.
- Chẳng lẽ nàng còn có át chủ bài sao?
Mọi người không khỏi giật mình.
Lúc này trên lôi đài, Ngô Tiểu Phàm có chút áy náy:
- Hôm nay ta mặc bảo giáp này thắng có chút không anh hùng, mong sư muội đừng nên trách.
Thu Hồng Lệ cười lạnh:
- Ai nói ngươi thắng?
Ngô Tiểu Phàm thở dài:
- Công kích của ngươi không phá nổi phòng ngự của ta.
Vừa rồi giao thủ, hắn đã đại khái đo ra cực hạn công kích của đối phương.
Thực lực của bản thân mình, lại thêm bảo giáp hộ thể, xác thực đứng ở thế bất bại.
Thu Hồng Lệ không có trả lời hắn, thần sắc nghiêm nghị, lần tranh tài này, lại ở trước mặt mấy nữ nhân kia, nàng làm sao có thể thua.
Chỉ thấy nàng trở tay, hai thanh dao găm như hấp dẫn nhau, trong nháy mắt kết hợp, biến thành một thanh loan đao hình chữ S, phía trên tản mát ra uy áp kinh khủng, đồng thời còn có một cỗ sát khí ngập trời.
- Đây là...
Các vị tông chủ không khỏi biến sắc.
- Có chút giống Tân Nguyệt Luân của Giáo chủ Ma giáo Vân Gian Nguyệt.
Quan Sầu Hải trầm ngâm nói.
- Quả thật có chút giống, đặc biệt là phía trên sát khí ngút trời.
Vạn Thông Thiên cau mày nói, hiển nhiên sát khí nồng nặc kia khiến người ta không thoải mái.
...
Người khác nghị luận, Vương Vô Tà như có điều suy nghĩ, nhưng không có nói xen vào.
Nghe bọn họ nhắc tới tên mình, Vân Gian Nguyệt hơi nhíu mày, bất quá không lo lắng, trước đó Thu Hồng Lệ chưa dùng qua cây đao này trên giang hồ, nên không sợ bọn họ nhìn ra sơ hở.
Lúc này thanh âm của Tổ An vang lên:
- Cái này kém xa Tân Nguyệt Luân của Vân giáo chủ.
Vân Gian Nguyệt nhướng mày, cười như không cười nhìn hắn.
- Há, nghe nói thời gian trước Tổ đại nhân và Vân giáo chủ giao thủ qua, hẳn thể nghiệm rất sâu.
Vương Vô Tà nhìn về phía Tổ An, thân là Quốc Sư, hắn tự nhiên rất hiểu sự tình triều đình, ban đầu đại chiến trong hoàng cung, Tổ An danh tiếng vang xa, từ đó ở Đông Cung một bước lên mây.
Bất quá trước đó thấy toàn thân hắn không có chút nguyên khí ba động, chỉ nghĩ hắn ở bên Yêu tộc trọng thương dẫn đến mất hết tu vi, ai biết còn lợi hại hơn truyền thuyết mấy phần.
Các tông chủ khác cũng nhìn về phía Tổ An, không nghĩ tới tiểu tử này lại giao thủ qua với Vân Gian Nguyệt.
- Giao lưu xác thực rất sâu...
Trên mặt Tổ An tựa hồ lộ ra vẻ hoài niệm.
Vân Gian Nguyệt hơi đỏ mặt, tiểu tử thúi này lại nghĩ tới cái gì. Nhưng không biết vì sao, nàng cũng nghĩ tới đêm hai người ân ái mặn nồng, hoa huyệt bất tri bất giác xiết lại, cảm giác như có thứ gì đó chảy ra, làm mặt nàng càng đỏ hơn.
Yến Tuyết Ngân thì nghi ngờ theo dõi hắn, sao cảm giác lời này nghe kỳ quái như vậy. Ta và hắn giao lưu cũng rất sâu a.
- Nữ ma đầu kia xưa nay giết người không chớp mắt, Tổ đại nhân có thể ở dưới tay nàng giữ được tính mạng, xác thực khó được.
Bạch Ngọc Kinh Lý Trường Sinh cảm khái nói.
Tròng mắt của Vân Gian Nguyệt hơi híp, người Bạch Ngọc Kinh này đi ra đều muốn đối nghịch với ta sao, ngày khác ta đi Bạch Ngọc Kinh dạo một vòng, để ngươi mở mang kiến thức cái gì gọi là giết người không chớp mắt.
Vạn Thông Thiên cười ha ha nói:
- Trước đó được chứng kiến Tổ đại nhân xuất thủ, có thể ở trong tay nữ ma đầu kia lui thân cũng chẳng có gì lạ.
Trước đó đối phương giúp đỡ, hắn ngược lại rất có hảo cảm với Tổ An.
- Nữ ma đầu?
Ánh mắt của Vân Gian Nguyệt có chút nguy hiểm, bất quá đối phương lại khen Tổ An, khóe môi nàng hơi giương lên, cũng không tiện tức giận.
Phi phi, ta làm sao vậy, đây là yêu ai yêu cả đường đi sao?
- Thực ra nàng không có đáng sợ như các ngươi hình dung, mặt ngoài uy nghiêm hung ác, nhưng trên thực tế nội tâm rất mềm mại.
Tổ An lại thay nàng biện giải, nghe mấy người này nói xấu Vân tỷ tỷ, trong lòng có chút không thoải mái.
Yến Tuyết Ngân liếc hắn một cái, sau đó ánh mắt chuyển qua nơi khác.
Lúc trước mọi người cùng nhau xuất sinh nhập tử, hắn nói như vậy cũng chẳng có gì lạ.
Có điều những người khác lại không nghĩ vậy, biến sắc nói:
- Tổ đại nhân nói năng cẩn thận, loại nữ ma đầu giết người không chớp mắt này, là khâm phạm triều đình truy nã, nhớ đừng kết giao.
Vạn Thông Thiên có thiện ý với hắn càng thấm thía khuyên nhủ:
- Đúng vậy Tổ đại nhân, những yêu nữ kia am hiểu nhất che đậy nhân tâm, ngươi chớ bị nàng ngụy trang lừa gạt.
Tổ An nhíu mày, cuối cùng không có nói cái gì.