Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3045 - Chương 3045 - Chất Vấn (2)

Chương 3045 - Chất vấn (2)
Chương 3045 - Chất vấn (2)

Kiếp trước trà trộn các diễn đàn để hắn biết, muốn thuyết phục một người rất khó, những người này vào trước là chủ, sớm đã không đội trời chung với Ma giáo, mình nói những thứ này xác thực không có ý nghĩa.

Bất quá Vân Gian Nguyệt lại vui vẻ nở hoa, nghĩ thầm tiểu tử này còn rất trọng tình trọng nghĩa, ta... đồ nhi của ta không có nhìn lầm người.

Lúc này trên trận đã có biến hóa, loan đao của Thu Hồng Lệ vừa ra, không chỉ có thân đao, cả người còn hiện lên bóng chồng.

Ngô Tiểu Phàm giật mình, đây là kỹ năng gì, đến cùng đâu mới là chân thân của nàng?

Thu Hồng Lệ vung ra một đao, toàn bộ lôi đài nổ tung, Ngô Tiểu Phàm không dám đón đỡ, vội vàng né tránh.

Cơ hồ trong nháy mắt, vị trí vừa rồi của hắn nứt ra một cái khe lớn.

Toàn bộ lôi đài xém chút bị chém thành hai khúc.

Phùng Vô Thường một mặt đau lòng đây cũng là tiền, một mặt lo lắng thay Ngô Tiểu Phàm, cây đao trong tay đối phương uy lực lớn như vậy, ít nhất cũng là thần binh Thiên cấp, hắn có chống đỡ được hay không.

Nhìn Ngô Tiểu Phàm chật vật tránh né ở trên lôi đài, đệ tử các phái nhất thời vỡ tổ.

Tuy hắn có thương tích trong người, nhưng có Lục Lân Bảo Khải hộ thể cũng coi như trình độ nhất định san bằng chênh lệch, kết quả còn bị đè đánh, Bành Vô Diễm này không khỏi quá mạnh rồi.

Bên Ly Hận Thiên, Triệu Tiểu Điệp cau mày, nhịn không được hỏi thăm Chích Nhân:

- Đại sư huynh, Tông Sư có thần hồn sớm dự đoán, dưới Tông Sư đối chiến không phải bị nghiền ép sao, vì sao thế cục bây giờ còn ngược lại?

Chích Nhân cười lạnh nói:

- Đến bây giờ ngươi còn tin Bành Vô Diễm là Cửu phẩm trung giai?

Triệu Tiểu Điệp giật mình:

- Nhưng trước đó tảng đá đo ra...

Chích Nhân lắc đầu:

- Hiển nhiên là nàng dùng kỹ năng gì có thể áp chế tu vi, nghĩ đến chính là vì đánh chúng ta trở tay không kịp.

Nghĩ đến mình sớm bị loại, tâm tình của hắn càng không tốt.

Vì không để cho sư muội đẹp đẽ xem thường mình, hắn lại bổ sung:

- Thực ra Tông Sư đối chiến cảnh giới thấp nghiền ép chỉ là đối với Cửu phẩm phổ thông, còn đối với những đệ tử thủ tịch như chúng ta, đều có biện pháp đặc thù suy yếu ưu thế thần hồn của Tông Sư, ta tin tưởng những người kia cũng có bản lãnh này.

- Sư huynh thật lợi hại!

Triệu Tiểu Điệp là thật tâm bội phục, cùng ở Ly Hận Thiên, nàng biết Chích Nhân mạnh bao nhiêu, những người này vốn là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ kỳ ngộ không ngừng, mới có loại năng lực vượt cấp khiêu chiến này, đổi lại người khác, nghĩ cùng đừng nghĩ.

Ngô Tiểu Phàm bị buộc không có cách nào, chỉ có thể thúc dục cây gậy trong tay biến lớn, như vậy mỗi lần vung lên, sẽ giống như một ngọn núi đè tới.

Hắn biết tiếp tục như vậy mình tiêu hao cực nhanh, hơn nữa bởi vì thương thế kéo không nổi, nhưng hắn không dám do dự, đối phương chém xuống mấy đao, khí thế đã đến đỉnh phong, nếu mình không lấy trạng thái mạnh nhất nghênh địch, hắn thậm chí hoài nghi mình sẽ bị đối phương chém thành hai khúc.

Dù có Lục Lân Bảo Khải hộ thể, nhưng cảm nhận được sát khí cuồn cuộn kia, trong lòng hắn vẫn có chút không chắc.

Nữ nhân này thật là chính phái sao, sao có binh khí tà tính như thế?

Bóng gậy to lớn vung đến, lần này Thu Hồng Lệ lại không né tránh, mà trực tiếp huy động loan đao vỗ tới.

Đao quang sát khí đằng đằng như thực chất, cứ thế mở ra bóng gậy khổng lồ.

- Cái gì!

Vạn Quy Nhất đứng bật dậy, trước đó hắn và Ngô Tiểu Phàm giao thủ qua, tự nhiên biết đại bổng kia là một loại hình chiếu nguyên khí, nhưng cực kỳ cường đại, còn như thực chất, lúc đó kiếm khí của mình căn bản không phá nổi, kết quả nữ nhân này lại làm được!

Không hổ là nữ nhân ta thưởng thức, toàn thân tản ra một loại đẹp mạnh mẽ!

Ngô Tiểu Phàm nhìn bóng gậy của mình bị cắt mở cũng kinh ngạc, không thể không liên tiếp lui về phía sau.

Một mực lui đến biên giới lôi đài, cuối cùng không chỗ để lui.

- Ngô Tiểu Phàm này cũng không được nha, ngày bình thường thổi như thần, kết quả bị một nữ nhân đánh thành như vậy.

Tuy cao thủ chân chính điều biết hai người trên đài lợi hại, nhưng càng nhiều vẫn là đệ tử bình thường, bọn họ không ở trên đài, rất khó lý giải tình cảnh hiện tại của Ngô Tiểu Phàm.

Chỉ thấy hắn bị đánh đến liên tục bại lui, lại nghĩ tới ngày thường khắp nơi nghe được lời đồn hắn lợi hại cỡ nào, nhất thời có một loại cảm giác không gì hơn cái này, ta lên ta cũng được.

Ngô Tiểu Phàm không để ý những lời bàn tán kia, ánh mắt hắn kiên định, toàn thân dâng lên tử khí.

- Hỗn Độn Tử Khí!

Trên đài cao, tông chủ các phái giật mình nhìn Vương Vô Tà, không nghĩ tới hắn đã truyền tuyệt học của mình cho đệ tử, hơn nữa Ngô Tiểu Phàm thiên phú dị bẩm, vậy mà học được.

Vương Vô Tà nhìn tình hình trên lôi đài, không buồn không vui.

Có tử khí gia trì, đại bổng vung ra cương khí mang theo hào quang màu tím, đánh tan đao khí của Thu Hồng Lệ.

Bình Luận (0)
Comment