Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3048 - Chương 3048 - Đi Đêm (2)

Chương 3048 - Đi đêm (2)
Chương 3048 - Đi đêm (2)

Trước đó trọng thương, mỗi lần bị hắn ôm bay ở trên Phong Hỏa Luân, nhưng bây giờ tự nhiên không được.

Tổ An có chút tiếc nuối thu tay lại, vừa rồi chỉ là thói quen, nói đến thật có chút hoài niệm vòng eo mềm mại kia.

Sau đó hai người một trước một sau bay lên trời, bay về Dịch thành.

Ven đường Tổ An câu được câu không tìm Yến Tuyết Ngân trò chuyện, nhưng biểu lộ của đối phương lãnh đạm:

- Lần này ta chỉ xuất phát từ giao dịch giúp ngươi, không có gì muốn trò chuyện.

Tổ An nghe mà tức xạm mặt lại:

- Trước đó ở bên Yêu tộc rõ ràng là bằng hữu, sao cảm giác càng ngày càng xa lạ.

Yến Tuyết Ngân nói:

- Thân phận chúng ta đã định trước không thích hợp làm bằng hữu.

Tổ An há hốc mồm, lại không biết nên nói cái gì, hai người nhất thời rơi vào trầm mặc.

Đến ngoài thành Dịch Quận, trời đã dần tối, Tổ An tìm một chỗ hạ xuống:

- Chúng ta trước thay y phục lại đi vào.

Nói xong cũng không tránh nàng, trực tiếp đổi y phục Tú Y Sứ Giả.

Yến Tuyết Ngân giật mình, thân thể nghiêng đi.

- Ngươi không thay quần áo?

Tổ An thấy nàng thủy chung bất động.

- Ngươi cũng không muốn đến thời điểm người Yến Vương Phủ biết Yến quan chủ Bạch Ngọc Kinh tới đó chứ?

Yến Tuyết Ngân có chút quẫn bách:

- Ta không mang.

Trong túi trữ vật của nàng có một ít y phục, nhưng phong cách đều quá rõ ràng, người ta vừa nhìn liền biết là nàng.

Lúc này Tổ An mới nhớ lấy tính tình của nàng, ngày bình thường cũng không cần đi làm sự tình lén lén lút lút, nên từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một bộ y phục dạ hành đưa cho nàng:

- Ta có, ngươi đi thay đi.

Yến Tuyết Ngân nhận lấy, thấy màu đen bản năng có chút không vui, sau đó đột nhiên hỏi:

- Sao ngươi lại tùy thân mang theo y phục nữ nhân?

Tổ An đáp:

- Ta biết tính tình của ngươi, còn không phải cố ý chuẩn bị cho ngươi.

Yến Tuyết Ngân nghe vậy, khóe môi vốn băng lãnh không khỏi hơi giương lên một đường cong.

Rất nhanh cầm lấy y phục trốn vào trong rừng:

- Nếu ngươi dám dùng thần hồn xem xét thì chết chắc!

Tổ An bất đắc dĩ:

- Ngươi là Đại Tông Sư, rõ ràng có thể tự mình tạo ra bích chướng.

Yến Tuyết Ngân giật mình, vì sao ta lại vô ý thức bỏ qua lựa chọn này?

Nàng có chút tâm phiền ý loạn, nhanh chóng thay y phục, sau đó đi ra.

Hai mắt Tổ An không khỏi tỏa sáng, tiên nữ quả nhiên là tiên nữ, dù thay y phục dạ hành cũng không che đậy được mỹ lệ, ngược lại càng lộ ra đường cong quyến rũ.

Yến Tuyết Ngân cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, đang muốn nói gì, chợt phát hiện bên cạnh Tổ An còn có một thân hình yểu điệu, không khỏi biến sắc:

- Ngươi thay quần áo cho nàng?

Tổ An nhìn Đát Kỷ ở bên cạnh:

- Ngươi nói nàng sao, đương nhiên là để nàng tự thay y phục.

Yến Tuyết Ngân gặp qua Đát Kỷ, nhìn nàng mặc áo bào rộng lớn, trong lúc nhất thời thần sắc hồ nghi.

Bỗng nhiên Tổ An kịp phản ứng, nhịn không được cười ha hả:

- Yên tâm đi, nàng chỉ khoác thêm một lớp y phục, ngươi còn lo lắng nàng cởi quần áo ở trước mặt ta.

Yến Tuyết Ngân đỏ mặt:

- Nàng cởi hay không là sự tình của ngươi, ta lo lắng làm gì.

Tuy không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng vẫn không khỏi thán phục mỹ mạo của đối phương, nữ tử xinh đẹp như vậy, đáng tiếc lại không có linh hồn.

Tổ An cười cười, đưa tay làm bộ đi qua mò Đát Kỷ, lại bị đối phương trực tiếp hất ra:

- Ngươi xem, chúng ta là quan hệ chủ tớ thuần khiết, không có xấu xa như ngươi nghĩ.

Khóe miệng của Yến Tuyết Ngân khẽ nhếch, trên miệng lại không thừa nhận:

- Dù Đát Kỷ cô nương không có linh hồn cũng đề phòng ngươi như thế, ngươi còn không thừa nhận mình là tiểu sắc phôi?

Tổ An:

- ...

Có điều hắn không có tức giận:

- Ngươi gọi ta cái gì, gọi lại thử?

Không thể không nói, cái từ này từ trong miệng nàng nói ra, có một loại cảm giác êm tai không hiểu.

- Tiểu sắc...

Yến Tuyết Ngân nói một nửa, bỗng nhiên ý thức được cái gì, xì một cái không để ý đến hắn nữa, mà nói tránh đi.

- Hành động lần này cần nàng theo sao?

Tổ An cũng nghiêm túc lên:

- Ừm, đợi lát nữa cần nàng, nếu đến lúc đó lâm thời triệu hoán ra, rất khó giải thích.

Yến Tuyết Ngân biết lát nữa còn có người khác, nghĩ tới hắn không giữ lại chút nào với mình, ngay cả sự tình bí ẩn như Đát Kỷ cũng không giấu diếm nàng, trong lòng không khỏi có chút ngọt ngào...

- Vì ngăn ngừa thân phận của ngươi bại lộ, lát nữa ngươi không cần nói, hết thảy để ta tới ứng phó.

Tổ An dặn dò.

- Trừ ở cùng ngươi, thời điểm nào ta nói nhiều lời như vậy.

Yến Tuyết Ngân bản năng trả lời, sau đó chính mình cũng sửng sốt, gương mặt đỏ bừng.

Tổ An cười nói:

- Ta lại xém chút quên tính tình băng lãnh của ngươi, đi thôi.

Nói xong bay vào trong thành.

Nhìn bóng lưng của hắn, Yến Tuyết Ngân cắn môi, nhưng vẫn theo sau.

Tuy tường thành có binh lính tuần tra, nhưng bây giờ không phải thời gian chiến tranh, lấy tu vi của hai người bây giờ, sẽ không kinh động bất luận kẻ nào.

Bình Luận (0)
Comment